Chương 4

Đầu lưỡi mềm linh hoạt dễ dàng khiêu mở hưởng lấy mùi vị đàn hương từ miệng, thô lỗ lại kịch liệt hôn mυ"ŧ cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào, Lãnh Hạo Thiên gắt gao đem Lăng Xảo Xảo ôm vào trong ngực, nhấm nháp vị ngọt chỉ thuộc về nàng.

“Ngô……” Lăng Xảo Xảo hừ nhẹ một tiếng, không có phản kháng lại thô lỗ của Lãnh Hạo Thiên, ngược lại khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại ngẩng lên, cái lưỡi đinh hương hơi hơi đυ.ng chạm lưỡi của hắn, lại lập tức bị hắn mãnh liệt hút trụ, đầu lưỡi mềm mại khéo léo bá đạo quấn quít lấy, như mãnh sói mãnh liệt triền mυ"ŧ.

Nàng so với khi hắn nếm qua lần trước còn có hương vị ngọt ngào hơn! Lần trước hôn nàng chỉ vì trêu cợt, chính là muốn nhìn thấy bộ dáng nàng thất thố, nhưng chính mình lại trầm mê. Mà lần này lại nhấm nháp, mới phát hiện thì ra bản thân mình nghĩ muốn hôn nàng thật lâu.

Có lẽ, lần trước đột nhiên hôn nàng ở sân, cũng không phải đơn thuần chỉ vì trêu cợt, có lẽ…… Trong suy nghĩ của hắn còn có khát vọng nàng.

“Ngô…… Không……” Hắn hôn hảo kịch liệt, không cho nàng một tia đường sống chỉ biết thở dốc, lưỡi mềm bá đạo quấn quít lấy nàng, chỉ cho nào có một chút hơi thở, làm cho nàng mau không thở nổi.

Nàng nhịn không được đẩy hắn ra, nhu nhược vô lực dựa ở trong lòng hắn, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng thở dốc, hai gò má tuyết trắng có điểm ửng hồng, càng khiến kiều diễm động lòng người.

Nhìn nàng bộ dáng mềm mại đáng yêu, Lãnh Hạo Thiên thở sâu, khó khăn thấp giọng hỏi: “Hoàng Phủ Tuyệt kia cũng từng hôn ngươi như vậy sao?”

Hắn không quên nhớ lời nàng vừa mới nói, nàng thực vừa lòng “năng lực chuyện đó” của Hoàng Phủ Tuyệt, chẳng lẽ Hoàng Phủ Tuyệt không chỉ từng hôn nàng, còn chạm qua nàng rồi?!

Một cỗ khí chua trào ra, che kín toàn bộ lòng dạ, ý nghĩ muốn chiếm giữ lấy nàng nổi lên mãnh liệt như vậy, muốn ngừng cũng ngừng không được.

Lăng Xảo Xảo nháy mắt mấy cái, kiều mỵ liếc mắt nhìn hắn.

“Ngươi nói xem?” Ngón tay giống như ở trên ngực hắn khıêυ khí©h, nhẹ di chuyển, cố ý gảy đầu ngón tay, ở vành tai hắn nhẹ nhàng thổi khí.

“Ta đã sớm nói với ngươi, kỳ thật người ta đêm nay đã được Hoàng Phủ đặt trước, cho nên có muốn về nhanh chạy về ngủ sớm hay không? Không cần quấy rầy người ta cùng Hoàng Phủ thân thiết……” Một tia đùa giỡn từ hạnh mâu hiện lên, trước khi hắn tức giận, nàng một phen đẩy hắn ra, chậm rãi hướng giường đi tới.

Dưới cái nhìn chăm chú của hắn, nàng chậm rãi ngồi ở trên giường, hướng hắn ngoắc ngoắc tay. “Hay là ngươi muốn thay thế thay Hoàng Phủ theo giúp ta qua đêm?”

Lãnh Hạo Thiên mị khởi con ngươi đen yên lặng nhìn nàng. “Ngươi đang dụ dỗ ta?” Hắn không phải ngốc tử, khıêυ khí©h của nàng rõ ràng như vậy, dường như chính là đang đợi hắn mắc câu.

“Đúng nha!” Lăng Xảo Xảo nhẹ vén mái tóc đen như tơ lụa, cười duyên liếc nhìn Lãnh Hạo Thiên. “Cũng không thể để cho ngươi phí phạm năm mươi vạn lượng đi! Hơn nữa ngươi cũng nghĩ muốn ta, không phải sao?”

Nàng khẽ liếʍ môi, ở trên cánh môi thượng nếm được mùi vị thuộc về hắn, hạnh mâu khıêυ khí©h giống như ngắm nhìn hắn từ trên xuống dưới, cuối cùng dừng ở dưới bụng hắn, dừng lại ở nơi hơi phồng lên kia.

“Lăng Xảo Xảo, ta thực không hiểu ngươi đang nghĩ cái gì.” Lãnh Hạo Thiên yết hầu lăn lộn, nuốt nuốt nước miếng, du͙© vọиɠ ở dưới tầm mắt khıêυ khí©h nàng mà dấy lên, lửa nóng chỗ hạ phúc cũng không tự kiềm chế hơi phiếm đau.

“Ta nha!” Ánh mắt dạo qua một vòng, nàng nở nụ cười. “Ta đêm nay chính là muốn tìm một người bồi, nếu ngươi không cần, ta có thể tìm người khác, không sao cả.”

“Ngươi là nói cho dù không phải ta cũng không sao?” Hắn nắm chặt quyền, trừng mắt nhìn nàng.

Lăng Xảo Xảo nháy mắt mấy cái, ngọt ngào nở nụ cười, hạnh mâu chớp cũng không chớp nhìn hắn, mơ hồ phủ lên một tia sương mù. “Nếu nếu có thể, đối tượng là ngươi thì tốt nhất.”

“Vì sao?” Lãnh Hạo Thiên chậm rãi hướng giường đi tới, khan giọng hỏi.

“Bởi vì……” Bởi vì người nàng từ đầu đến cuối muốn đều là hắn, cho tới bây giờ đều không có thay đổi……

Nàng yên lặng ở trong lòng thốt những lời này, nhưng nàng không có nói ra miệng, bởi vì nàng không biết hắn là có nghĩ giống nàng hay không.

Chuyện không nắm chắc, nàng cũng không dễ dàng chơi bài ngửa, nàng chỉ biết che giấu, nàng chờ đợi con mồi rơi vào trong lưới, trở thành chỉ thuộc về riêng nàng.

“Bởi vì sao?” Nâng lên cằm phấn nộn của Lăng Xảo Xảo, Lãnh Hạo Thiên thấp giọng hỏi, thanh âm mang theo khàn khàn mê người, con ngươi đen nóng cháy khát vọng nhìn cánh môi hé mở.

“Bởi vì…… Ta cũng nghĩ muốn ngươi.” Môi mềm chậm rãi phun ra những lời này, khi hắn cúi đầu hôn nàng, nàng trước tiên ôm lấy gáy của hắn, môi mềm mới phủ lên bạc môi của hắn.

Từ mười năm trước, người nàng muốn cũng chỉ có hắn mà thôi.

Ngoại trừ hắn, không có ai khác.

….

Đầu lưỡi mềm mại nhẹ nhàng lướt nhẹ trên môi của hắn, đùa giỡn vờ như khẽ liếʍ, ngẫu nhiên tiến thẳng vào trong môi, lại lập tức trơn trượt ra ngoài, chính là không cùng lưỡi hắn đυ.ng chạm.

Lãnh Hạo Thiên không hài lòng lẩm bẩm một tiếng, vừa lúc đầu lưỡi Lăng Xảo Xảo lại trượt vào, không cho nàng chạy thoát, nhanh chóng quặc trụ cái lưỡi đinh hương, bắt lấy thế chủ động, cuồng mạnh quấn lấy nước bọt ngọt ngào trong miệng nhỏ nhắn ấy.

Mà tay hắn cũng dùng sức kéo y phục mỏng manh trên người nàng xuống, không để ý đến lực đạo, quần áo lụa mềm bị hắn thô lỗ xé rách thành từng mảnh.

“Ngô……” Hắn thô lỗ khiến nàng hơi kháng nghị, nhưng cũng khiến môi lưỡi hai người càng thêm quấn mυ"ŧ. Nuốt bọt trong suốt bị hắn đảo qua không kịp nuốt, chậm rãi từ khóe miệng chảy xuống.

Tay hắn cũng không dừng lại, dùng bàn tay to lớn xoa nắn một bên miên nhũ cách lớp y phục mỏng, lòng bàn tay nhẹ xoa đỉnh nhũ hoa.

Đỉnh nhũ non mềm chịu không nổi cọ xát của hắn, từ từ cứng rắn nổi lên. Cảm giác nụ hoa cách lớp vải dưới lòng bàn tay nở rộ, nằm gọn trong bàn tay. Mắt hắn trầm xuống, đột nhiên tăng thêm lực đạo, tay dùng sức vừa nắn vừa xoa bóp.

“Ân……” Cảm giác đau khiến cho nàng hừ nhẹ ra tiếng, cũng không cảm thấy khó chịu. Ngược lại cảm thấy bộ ngực ở dưới vuốt ve của hắn trở nên nặng trịch, còn có cảm giác trướng đau tê dại.

Nàng không tự chủ được tựa càng gần, đem tuyết nhũ no đủ đưa vào trong tay hắn, khát cầu đùa bỡn của hắn.

Nàng kiều mỵ hưởng ứng làm cho ánh mắt của hắn chuyển nồng, lưỡi mềm rời khỏi cánh môi vừa bị hắn hôn đến sưng đỏ, chậm rãi liếʍ xuống gáy ngọc tuyết trắng, lưu lại từng dấu vết ẩm ướt nóng bỏng.

Sau đó lại nắm lấy một bên miên nhũ no đủ khác nắn bóp, cách áσ ɭóŧ ngậm mυ"ŧ nụ hoa, dùng sức vừa liếʍ vừa cắn. Mà bàn tay đang nắm lấy nhũ hoa bên kia cũng không ngừng lại, cùng với lưỡi vuốt ve đùa bỡn.

“Ân a……” Tuyết nhũ mẫn cảm đang bị đùa bỡn cực độ, cảm giác thoải mái kí©h thí©ɧ nàng, nhịn không được khó chịu lắc lắc thân mình, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phát ra những tiếng ngâm nga mê người.

Phát hiện nhũ tiêm ở trong miệng trở nên cứng rắn, Lãnh Hạo Thiên mới chậm rãi rời miệng ra, nhìn áσ ɭóŧ sớm bị nước miếng làm ẩm ướt, nhũ tiêm cứng rắn ngạo nghễ nổi lên sau lớp vải mỏng, dụ hoặc hắn.

Con ngươi đen trầm xuống hơi híp lại, hắn đưa tay rút dải dây lụa nhỏ phía sau gáy nàng, cái yếm màu trắng nhất thời rơi xuống, miên nhũ xinh đẹp thoát khỏi che đậy của yếm lót, sóng nhũ hơi run rẩy đến mê người.

“A!” Phát hiện ngực chợt thấy lạnh, Lăng Xảo Xảo nhịn không được nhẹ ngâm ra tiếng. Hạnh mâu mở lớn, nhìn thấy vυ" mình lộ ra trước mắt hắn, lại run nhè nhẹ, khiến cho nhũ tiêm càng căng cứng.

“Thật đẹp……”

Miên nhũ trắng nõn nà tựa tuyết, sóng nhũ hơi đung đưa đến mê người, nụ hoa thẳng đứng đỏ bừng, giống nhụy hoa nhỏ bé, chờ phu quân lấy mật ngọt.

Chịu không nổi dụ hoặc, tay hắn nhẹ xoa nhũ tiêm phấn nộn kia, lấy hai ngón tay kéo đỉnh nhỏ, nhìn nụ hoa mẫn cảm ở dưới đùa bỡn của hắn hạ mà chuyển thành đỏ thẫm. Hắn rốt cuộc nhịn không được dùng sức nắn bóp, vuốt ve nhũ thịt non nớt, ngón tay bao quanh lấy nộn thịt, lại dùng ngón tay miết nhẹ đỉnh nhỏ, đem tuyết nhũ phấn nộn xoa thành một mảnh đỏ bừng.

Còn chưa đủ, hắn còn chưa có chân chính thưởng thức tư vị của nộn nhũ.

“Ngươi nói xem nơi này của ngươi sẽ có hương vị như thế nào đây?” Hắn nhẹ hỏi, không đợi nàng đáp lời liền cúi đầu ngậm lấy một bên miên nhũ.

Hắn dùng lực mυ"ŧ, đầu lưỡi liếʍ lên trêu đùa nhũ hoa, quấn một vòng sau liền mυ"ŧ thật mạnh, phát ra âm thách da^ʍ mị, lọt vào trong tai khiến nàng thấy xấu hổ.

“Không cần……” Nàng hừ nhẹ, tuyết nhũ bị hắn đùa bỡn, tay vuốt ve cùng lưỡi liếʍ mυ"ŧ đều làm cho nàng nhịn không được lắc lắc thân mình, da thịt trở nên đỏ ưng, giống nụ hoa chờ người hái, mê người đến cực điểm.

“Không thích sao?” Rời khỏi miên nhũ đã bị hắn hôn mυ"ŧ đến hồng, nhìn trên nụ hoa dính nước bọt mang hương vị của hắn, hắn vừa lòng khẽ liếʍ môi, con ngươi đen tà tứ nhìn nàng.

“Ta……” Khẽ cắn cánh môi, hạnh mâu mơ mơ màng màng nhìn hắn, nàng cảm thấy nóng quá lại thật là khó chịu, dưới đùa bỡn của hắn, nàng cảm thấy dường như có lửa đốt.

“Nhưng là chỗ này của ngươi lại không nói như vậy……” Ngón tay dời xuống đến chỗ tư mật của nàng, cách tiết khố khẽ ấn xuống cửa hoa, ngón tay di chuyển làm hoa dịch ẩm ướt trào ra.

“Ngươi xem, đã ẩm ướt rồi, còn đem tiết khố làm ướt như vậy……” đưa tay lên, hắn cho nàng xem ướŧ áŧ của nàng dính trên tay hắn. (>.< vô liêm sỉ)

Lăng Xảo Xảo đỏ mặt, không biết làm sao nhìn Lãnh Hạo Thiên.

Lần đầu tiên thấy nàng thẹn thùng, hắn nhịn không được thấp giọng nở nụ cười. “Xảo Xảo, phản ứng của ngươi thực làm cho người ta cao hứng.” Hắn khẽ liếʍ ngón tay có dính hoa dịch, tà nịnh câu dẫn nàng.

“Ngươi…… Ngươi sao lại……” Nàng trừng lớn mắt, vừa sợ vừa thẹn nhìn hành động của hắn.

Hắn vừa mới lấy tay chạm vào nơi đó của nàng, lại dùng miệng liếʍ, này……

“Thực ngọt, ngươi cũng muốn nếm thử hay không?” Hắn thì thầm nói, không đợi nàng đáp lại, cúi đầu hôn trụ miệng nàng, đầu lưỡi tham nhập, đem hương vị ngọt ngào mình vừa nếm qua truyền lại cho nàng

“Ngô……”

Đầu lưỡi của hắn có mùi của nàng, theo nụ hôn của hắn mà phiêu tán trong miệng nàng, tư vị nói không nên lời, nàng chỉ cảm thấy hảo xấu hổ hảo xấu hổ.

Hắn sao có thể? Giống như thay đổi hoàn toàn thành một người khác, tà nịnh lại bá đạo như vậy, không giống hắn bình thường, mà nàng chỉ có thể để mặc hắn đùa bỡn, mặc hắn chơi đùa.

Liếʍ lưỡi của nàng, đầu lưỡi khuấy lộng hưởng thụ ngọt ngào trong miệng nàng. Nhưng hắn vẫn còn cảm thấy không đủ, bàn tay to cách tiết khố cọ xát hoa khâu, qua vải dệt cọ qua cọ lại nên vùng thịt non mềm, thấm ra càng nhiều chất lỏng.

“Ân…… Không……” Nàng nhịn không được than nhẹ, cảm thấy tiểu huyệt ở dưới vừa cọ vừa xoa của hắn dường như trở nên càng ẩm ướt, một cỗ dịch ẩm ướt xấu hổ từ trong hoa huyệt tiết ra, đem toàn bộ tiết khố đều tẩm ẩm ướt.

Hắn buông môi của nàng, đem chân của nàng tách ra, khiến cho cả chỗ tư mật hiện ra ở trước mắt, nhìn tiết khố sớm ướt đẫm, kề sát hoa huyệt mê người, cánh hoa thịt phấn nộn lộ ra trên vải dệt, cảnh tượng yêu mỵ như hoa làm cho hắn mờ mắt.

“Không cần như vậy……” Nàng khẽ kêu, động tác chân mình bị tách ra cảm thấy rất xấu hổ, tiểu huyệt phấn nộn liền cứ như vậy mà hiện ra ở trước mắt hắn, làm cho nàng cảm thấy hảo xấu hổ, nhịn không được nhắm mắt lại, lại không ngừng được mà đỏ mặt thẹn thùng.

“Thật xinh đẹp, ẩm ướt như vậy, lại mềm mại thơm tho như thế……” Ngửi thấy mùi hương ngọt ngào thuộc về riêng nàng, hắn nhịn không được cúi đầu, cách tiết khố hút hoa dịch ngọt ngào.

“Không…… A……” Xúc cảm ấm nóng ẩm ướt làm cho nàng mở mắt ra, lại nhìn thấy hắn đem mặt vùi vào giữa chân nàng, nàng căng thẳng khẩn trương, tiểu huyệt co rút mạnh lại, cuốn ra càng nhiều chất lỏng.

Không để ý kháng nghị của nàng, đầu lưỡi hắn thăm dò, liếʍ nhẹ hoa khâu, chất lỏng ngọt ẩm ướt dính lên lưỡi hắn, chảy xuôi xuống cằm của hắn, đem đệm chăn làm ẩm ướt.

Hắn liếʍ qua liếʍ lại hoa khâu cùng cánh hoa thịt mẫn cảm, đem tiết khố biến thành càng ẩm ướt. Trên đó ngoài thủy dịch của nàng còn có nước bọt của hắn, tạo thành hỗn hợp, khiến cho vải dệt ướt đẫm tiểu huyệt và dính sát vào nhau, lộ ra dấu vết phấn nộn.

“Không cần a……” Cảm giác vừa tê vừa ngứa làm cho nàng nhẹ lắc đầu, ngón chân không tự chủ được cong lên, ở dưới mỗi lần liếʍ xuống của hắn liếʍ, nàng cảm thấy dường như tiểu huyệt của mình càng ẩm ướt.

“Thực ngọt……” Hắn suồng sã làm, phát ra âm thanh hôn mυ"ŧ chậc chậc, môi cùng cằm sớm bị thủy dịch biến thành một mảnh ẩm ướt. Hắn lại vẫn thấy chưa đủ, bàn tay to kéo tiết khố ướt đẫm xuống, làm cho nộn huyệt yêu mĩ hoàn toàn hiện ra ở trước mắt.

“A……” Nộn huyệt truyền đến cảm giác hơi lạnh, nàng cắn môi, không phân biệt rõ là ngượng ngùng hay là chờ mong, ánh mắt sớm ướŧ áŧ, lộ ra tìиɧ ɖu͙© nồng đậm.

Nhìn bộ lông nồng đậm màu đen bị thủy dịch trong suốt bao trùm, ẩn ẩn sáng bóng hơi ướŧ áŧ. Trong hoa huyệt xinh đẹp, cánh hoa thịt hồng nhạt run rẩy, cuốn lấy chất lỏng có hương vị ngọt ngào.

Hắn nhịn không được đưa lưỡi khẽ liếʍ đóa hoa non mềm, nhận thấy được thân thể của nàng khẽ run lên, hắn càng làm càn há mồm hút, liếʍ mỗi một tấc khắp cả bên ngoài hoa huyệt, đem của nàng chỗ giữa chân của nàng biến thành càng ẩm ướt.

“Ngô a…… Không cần a……” Nàng khó chịu rêи ɾỉ, cảm thấy bộ ngực hảo trướng thật là khó chịu, nhịn không được đưa tay lên bóp nhẹ miên nhũ, hai tay đang nắn bóp nhẹ nhàng, đùi mở càng rộng, khát cầu tàn sát bừa bãi của hắn.

Nhìn thấy biểu tình da^ʍ lãng của nàng, mặc mâu càng sâu. Ngón tay đẩy cánh hoa thịt ẩm ướt ra, mới tham nhập một ngón tay đã bị gắt gao hấp trụ, kɧoáı ©ảʍ vây chặt làm cho hắn nhịn không được phát ra một tiếng than nhẹ.

“Ngô……” Nộn huyệt lần đầu bị tiến vào, tuy rằng chỉ là một chút đầu ngón tay, nhưng nàng vẫn mẫn cảm phản ứng, không hẳn là đau, chính là có chút không khoẻ.

“Thực nhanh……” Hắn thét lớn một tiếng, chậm rãi đưa cả ngón tay đẩy vào, bị nộn vách tường gắt gao hấp trụ, kɧoáı ©ảʍ làm cho lửa nóng dưới bụng hắn trướng lớn hơn nữa, tra tấn hắn.

“A!” Ngón tay của hắn ra vào đều đặn, kɧoáı ©ảʍ khiến cho nàng nhịn không được than nhẹ, tay nhỏ bé dùng sức xiết chặt nhũ thịt no đủ, nộn nhũ bị nàng nắn phiếm hồng ngân da^ʍ lãng.

Ngón tay bị gắt gao bao vây lấy, Lãnh Hạo Thiên cắn răng, chậm rãi di động ngón tay ma sát thịt vách tường phấn nộn. Mỗi một cái ra vào đều là thong thả như vậy, như là cố ý tra tấn nàng, nhưng cũng tra tấn chính mình.

“Không…… A……” Ra vào quá chậm khiến cho nàng thấy không đủ phát ra âm thanh kháng nghị, muốn càng nhiều càng nhiều, lại không biết thứ mình muốn là cái gì, nhịn không được thấp giọng khóc ra tiếng. “Không cần…… Ô……”

Nàng cắn cánh môi, khát cầu nhìn hắn.

“Muốn ta nhanh một chút sao?” Giọng nói khàn khàn, hắn cắn răng hỏi.

“Muốn a……” Mơ hồ hiểu được ý tứ của hắn, bất chấp xấu hổ, nàng khóc cầu xin, chịu không nổi kiểu thong thả ra vào tra tấn người khác như vậy.

“Cầu ta, ta liền cho ngươi.” Hắn ra lệnh, còn cố ý ngừng ngón tay lại.

“Không…… A……” Hắn dừng lại, làm cho nàng càng cảm thấy khó chịu, tiếng khóc càng lộ vẻ yểu điệu. “Cầu ngươi a……”

“Cầu ta cái gì?”

“Nhanh một chút…… Ô…… Nhanh một chút a……”

“Thực ngoan.” Hắn vừa lòng nở nụ cười, như nàng mong muốn ngón tay bắt đầu nhanh hơn, cuốn ra càng nhiều hoa dịch, tiếp theo lại nhập thêm một ngón, hai ngón tay cùng trừu đưa.

“Ngô a……” Dũng đạo chật kín bị hai ngón tay nhập vào, mỗi một cái ra vào đều cọ xát thịt vách tường, cuốn ra tiếng nước da^ʍ lãng, đem hoa huyệt biến thành lầy lội da^ʍ mị .

Nhìn nàng tư thái phóng đãng, tay nhỏ bé xoa bóp miên nhũ, hắnbị cảnh tượng da^ʍ mị này kí©h thí©ɧ, sáp nhập vào thật sâu, lấy hai ngón tay kẹp lấy hoa hạch bên trong, cố ý di chuyển lại lấy ngón tay cọ xát.

“Không…… A……” Nơi trung tâm mân cảm nhất bị đùa bỡn, làm cho càng nhiều hoa dịch lưu tiết, đưa tay hắn biến thành càng ẩm ướt, hương vị ngọt ngấy phiêu tán.

Hắn lại tiếp tục đưa thêm vào một ngón tay nưa, tam ngón tay gắt gao xâm nhập căng đầy dũng đạo ẩm ướt, mang theo một tia cảm giác đau, làm cho nàng nhịn không được nhíu mi.

“Đau……” Nàng than, ánh mắt long lanh phiếm một tầng sương mù.

“Ẩm ướt như vậy còn có thể đau?” Hắn tà tứ hỏi, tam ngón tay đang trừu đưa nộn huyệt, đem tiểu huyệt của nàng làm căng đầy.

“Ngô……” Nàng cắn cánh môi, bị cảm giác gắt gao căng đầy làm cho nàng không khoẻ phát ra kháng nghị, nhưng lại không biết nàng phát ra thanh âm rất mị nhân, không giống cầu xin tha thứ, lại giống đang cầu người dùng sức đùa bỡn.

Thanh âm của nàng kí©h thí©ɧ hắn, ngón tay lại luật động nhanh hơn, không ngừng ở dũng đạo chật kín qua lại trừu đưa, không ngừng phát ra tiếng nước tư tư, chất lỏng đầy đủ không được lưu tiết, đem vải trải giường dưới thân biến thành càng ẩm ướt.

“A ──” Tiểu huyệt non nớt không chịu đựng nổi đùa bỡn của hắn, rất nhanh co rút lại, thịt vách tường bắt đầu co thắt lên, đưa ngón tay hắn hấp càng nhanh.

Đột nhiên, liên tiếp từng đợt thủy dịch ngọt ngào từ trong hoa huyệt phun trào ra, nàng nhịn không được cong người, phát ra một tiếng kêu thét, toàn bộ thân thể tuyết trắng mềm mại đỏ ửng như hoa hồng, mà ngón tay hắn cũng nhanh chóng rút ra khỏi cơ thể nàng, cuốn ta ra càng nhiều chất lỏng.

Một cỗ hương vị ngọt ngấy theo đó tràn ra, tràn ngập toàn bộ căn phòng.

Lăng Xảo Xảo thở gấp, hư nhuyễn nằm ở trên giường, ánh mắt phiếm thủy quang nhìn hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng vì kí©ɧ ŧìиɧ, mê người cực kỳ.

Nhìn nàng bộ dáng xinh đẹp, hắn mở ra ngón tay vừa rồi đùa bỡn nộn huyệt, ngón tay khẽ nhúc nhích, giữa khe hở có chất lỏng da^ʍ mĩ dính quanh.

Híp mắt lại, hắn đem nhiễm tay dính hoa dịch đưa đến trước mặt nàng.

“Ngươi xem, tất cả đều là của ngươi, ngươi có phải hay không nên liếʍ sạch sẽ đi?” Hắn tà nịnh nhìn nàng, trước cúi đầu khẽ liếʍ bàn tay, sau khi thưởng thức xong hương vị của nàng, nhẹ động lưỡi, lại liếʍ môi.

Nhìn hắn tư thái tà tứ, nàng không cam lòng yếu thế ngồi dậy, thở phì phò chậm rãi đi hướng hắn, ở dưới cái nhìn chăm chú của hắn , chậm rãi mở ra cái miệng nhỏ nhắn……