Chương 40: Finding Home.

Finding Home by ABrighter Darkness D (H+).

@@@@@@@@@

Ngày 1 tháng 5 năm 2006 - Grimmauld Place - London.

############

Hermione xuất hiện trên bậc thang đến Grimmauld Place với cánh tay trái được ôm chặt qua bên phải của Viktor. Cô đưa tay lên cửa đối diện và gõ mạnh vào cánh cửa cũ, cô nghe thấy tiếng bước chân nặng nề đang vội vã chạy dọc hành lang bên trong.

"Hermione!" Harry cười toe toét khi anh kéo cửa ra. Đôi mắt cậu mở to ngạc nhiên khi nhìn thấy Viktor đang đứng bên cạnh cô nhưng cậu đã kịp lùi lại để lùi lại và cho phép họ tiến vào. Tay Viktor đặt ở lưng dưới của cô hướng dẫn cô đi trước và anh theo sát phía sau, nếu bàn tay của anh buông xuống để cốc vào người cô, không ai ngoài họ sẽ nhận ra.

"Aun "Minee!"

"Dì Mione!"

Hai giọng trẻ con hét lên đầy phấn khích khi họ bước vào căn bếp quen thuộc.

"Jamie!" Hermione cười toe toét khi cô hôn lên má cậu bé hai tuổi.

“Và Teddy,” cô vui vẻ nói thêm, ôm chặt lấy cậu bé lớn hơn. "Cháu cao quá! Dì nhớ cả hai cháu nhiều lắm!"

"Hermione Jean Granger!" Ginny thở hổn hển từ phía sau chiếc ghế cao của đứa bé. Hermione tròn xoe mắt nhìn bạn mình thốt lên nhưng cô nàng tóc đỏ phớt lờ sự bối rối của cô và nắm lấy cổ tay cô, lôi cô ra khỏi phòng.

"Đầu tiên, cô phù thủy điên rồ kia, em đã nhớ chị rất nhiều!" Cô kéo Hermione vào một cái ôm thật chặt khiến cô rơm rớm nước mắt.

“Chị cũng nhớ em, Gin,” Hermione nở một nụ cười đẫm nước.

Ginny nhẹ nhàng mỉm cười rồi nheo mắt lại, "Thứ hai, chị có một số việc phải giải thích."

"Chị đã làm gì?" Hermione tròn mắt bối rối hỏi. Ginny giật lấy cổ tay trái của cô và kéo nó lên phía mặt của cô để nhìn rõ hơn. "Ồ, đó là," Hermione cười khúc khích một cách ngượng ngùng.

Sau lời cầu hôn đầy ngẫu hứng của Viktor, anh đã thực hiện đúng lời hứa của mình là không bắt cô đợi lâu và phải đến giữa chiều họ mới rời phòng khách sạn. Kết quả điểm dừng chân đầu tiên trong ngày của họ giờ nằm

trên ngón tay thứ ba của bàn tay trái Hermione. Đó thực sự là một chiếc nhẫn tuyệt đẹp có một viên kim cương tròn khiêm tốn được bao quanh bởi những viên ngọc bích. Hermione mỉm cười hạnh phúc, trong giây lát quên mất rằng cô bạn tóc đỏ đang chăm chú theo dõi những biểu hiện thay đổi của cô.

"Cuối cùng!" Ginny thốt lên, đưa Hermione trở lại khỏi dòng suy nghĩ của mình. "Vậy khi nào là ngày trọng đại?"

Hermione vô cùng đỏ mặt. "Chà ... thực ra là 4 ngày trước." Cô cười khúc khích khi Ginny há hốc mồm.

Cuối cùng, nàng phù thủy tóc đỏ rũ bỏ sự ngạc nhiên của mình và cười nham hiểm. "Chị và em sẽ đi uống rượu tối nay và chị, Missy, sẽ kể cho em mọi thứ ,"

Khi các Phù thủy cười khúc khích vào bếp, các Pháp sư đang ngồi trên bàn trò chuyện với Teddy. Cả hai đều nhìn lên và mỉm cười mặc dù Harry nhanh chóng trở nên nghi ngờ trước nụ cười tự mãn của vợ mình. Viktor trông có vẻ lo lắng.

"Ồ, đừng lo, Krum, tôi đã đưa vợ anh trở về và cô ấy không bị tổn thương đâu," Ginny cười.

Harry chớp mắt bối rối và quay ngoắt sang nhìn Viktor, "Chờ đã... vợ? "

Hermione lại đỏ mặt và tiến đến đứng phía sau chàng phù thủy đang ngồi, hai tay cô tự động đặt lên và bóp nhẹ lên vai anh và tay phải anh đưa lên giữ cô bên trái và đưa lên môi. Anh không thả tay cô sau đó và anh không bao giờ làm vậy. Đó là một cử chỉ quen thuộc mà họ đã có được một cách tự nhiên trong hai tháng đi du lịch cùng nhau. Chỉ lần này, cử chỉ trưng bày đồ trang sức mới của cô cho bạn mình xem. Cô cười ngượng ngùng khi bắt gặp vẻ mặt bối rối của Harry. Cô nhìn đôi mắt xanh lục của cậu khóa chặt vào chiếc nhẫn và sự bối rối nhanh chóng chuyển sang ngạc nhiên và sau đó cậu bật cười.

“Ôi, anh bạn, chết tiệt, sắp đến lúc rồi,” Harry nói với Viktor bằng giọng cười. Cậu chỉ vào Hermione và nói thêm, "Cô phù thủy đó đã phát điên vì anh trong nhiều năm rồi!"

Ginny cười khúc khích trước sự bối rối của Hermione và ngồi cạnh Harry tại bàn, "Đỏ mặt đủ rồi, bà Krum, bà không thể phủ nhận điều đó. Và anh cũng vậy, Viktor. Anh cũng tệ như vậy."



Hermione và Viktor trố mắt nhìn nhau trước sự thích thú của cặp đôi đang cười khúc khích, mặc dù cả hai đều không cố gắng bác bỏ những tuyên bố đó. Cả hai đều biết rõ hơn. Rốt cuộc họ đã mất hơn mười năm để đến được với nhau.

“Bồ biết đó là điều tồi tệ khi mình đã chọn nó,” Harry nghẹn ngào. "Khi Viktor gửi một lá thư hỏi thăm về bồ, Hermione, Gin và mình đã phải khâu lại toàn bộ sự việc một cách rõ ràng. Thậm chí không ngần ngại gửi cho anh ấy địa chỉ của bồ."

“Chà,” Hermione nhếch mép, siết chặt tay Viktor. "Tất cả những điều đã xem xét, mình cho rằng mình nợ bồ một lời "cảm ơn" vì đã cho anh ấy biết nơi để tìm mình."

"Chị có thể cảm ơn em với đồ uống tối nay!" Ginny nhấn mạnh, mắt sáng lấp lánh.

Harry rúm người lại, "Bồ có thể cảm ơn mình bằng cách không bao giờ nói với mình bất cứ điều gì mà bồ chia sẻ với vợ mình!"

Cả nhóm bật cười, nhận thấy sự khó chịu của Teddy tội nghiệp, họ chỉ cười lớn hơn cho đến khi Hermione phải thả cậu bé ra để Viktor ngồi bên cạnh. Phần còn lại của buổi chiều cũng được trải qua theo cách tương tự. Trò chuyện, trêu chọc và cười. Đó luôn là một cảm giác tuyệt vời nhưng khi có Viktor bên cạnh cô thì cảm giác khác hẳn. Tốt hơn.

Viktor và Hermione nói với Potters về chuyến thăm Athens và sau đó là Marseille. Hermione lấy chiếc túi đính cườm từ trong áo ra và rút ra vô số bức ảnh đã chụp trong suốt chuyến đi. Họ đã dùng hai giờ đồng hồ chỉ để nói về những bức ảnh và chia sẻ những kỷ niệm. Họ đã làm cùng một kiểu mỗi khi Hermione trở về nhà thăm cô. Viktor, nhận thấy đó là một truyền thống quan trọng, háo hức tham gia, giúp cô vẽ một bức tranh mà những bức ảnh không thể chụp được.

"Ồ!" Hermione thở hổn hển và thò tay vào chiếc túi nhỏ một lần nữa. Cô lôi ra bốn gói nhỏ và cười toe toét cảm ơn khi Viktor phóng to chúng cho cô. Cô nhanh chóng đưa những món quà lưu niệm cho bốn người khác quanh bàn. Cậu bé James đã nhận được một con cú nhồi bông trông giống như thật. Họ đã mua cho Teddy một cuốn sách lớn về truyền thuyết Hy Lạp từ Athens và một gói bánh kẹo địa phương từ Pháp. Theo thông lệ của cô, Ginny đã nhận được một vài chai rượu mà Hermione tìm thấy ở những vùng cô đến thăm, lần này cô đã tận dụng lợi thế ở Pháp để mua rượu cho cô bạn của mình. Harry đã được tặng một lượng lớn đồ ngọt từ cả Hy Lạp và Pháp và các thành viên nhà Potter cùng nhận được một cuốn sách lớn gồm các bức tranh phong cảnh từ chuyến đi.

Hiện họ đang có hàng tá cuốn sách như vậy, nhưng họ luôn yêu cầu những cuốn sách mới mỗi lần cô đến thăm. Một phần của cô nhận ra rằng họ yêu cầu sự ủng hộ cho chuyến đi của cô nhiều hơn là mong muốn thực sự cho chính những cuốn sách. Không ai trong số họ, bao gồm cả bản thân cô, mong đợi sở thích đi lang thang của cô kéo dài lâu như nó có. Nhưng họ đã giữ lời của mình và ủng hộ cô, yêu thương cô và động viên cô trên mỗi bước đường.

Khi gia đình Potter đào những món quà của họ, Floo vang lên và giọng nói của Ron có thể nghe thấy trong nhà. Hermione cười toe toét khi cậu ấy và Susan vào bếp với cô bé Rosie đang cuộn tròn trong vòng tay mẹ.

"Hermione!" Ron cười toe toét chào. Cô bật dậy từ chỗ ngồi của mình để ôm chặt những người mới đến. Ánh mắt của Ron tò mò lướt qua Viktor trước khi chuyển sang tay trái của cô. Nụ cười của cậu ấy trở nên tự mãn, cậu ấy gật đầu với những người khác để chào và chấp thuận. Cậu ấy kéo Hermione vào để có một cái ôm ấm áp khác sau khi vợ cậu ấy đã thả cô ra, "Mình hạnh phúc cho bồ, bạn thân yêu. Chúng tôi đã rất nhớ bồ."

“Cảm ơn, Ron,” cô cười. "Mình cũng nhớ bồ rất nhiều. Nào! Các Potter đã nhận được quà của họ rồi!"

"Đám người?" Ginny thở hổn hển, tỏ vẻ xúc phạm sai lầm. "Em sẽ nhớ điều đó sau này, Hermione!"

Hermione lè lưỡi với nàng phù thủy tóc đỏ và giật lấy chiếc túi của mình trên bàn và lôi ngay những món quà thuộc về gia đình Weasley hiện tại. Rosie có một con Pegasus nhồi bông. Ron và Susan cũng nhận được như Harry và Ginny. Rượu cho Susan, mặc dù khác với những gì Ginny nhận được. Ron có một bộ sưu tập đồ ngọt và nhanh chóng bắt đầu giao dịch với Teddy và Harry để có thể thử tất cả chúng. Và gia đình cũng nhận được một cuốn sách ảnh. Susan nhanh chóng mở ra các bức ảnh ở Pháp và chụp cho chồng mình một cái nhìn chĩa vào khiến Hermione cười khúc khích vì trò hề của bạn mình.

Khi quà đã được phân phát, Hermione vào chỗ và ngồi xuống, tựa vào Viktor, người tự động nhấc cánh tay lên để ôm cô vào bên mình và đặt một nụ hôn lên những lọn tóc của cô. Cô không thể không lặng lẽ quan sát mọi người. Gia đình cô. Cô cười khúc khích khi Viktor giật lấy một trong những viên kẹo của Harry, khiến cho một cuộc tranh cãi giữa ba pháp sư trưởng thành nổ ra, vì viên kẹo ngon nhất, rõ ràng là viên mà Viktor đã đánh cắp.

Đây là nhà. Được ở bên cạnh phù thủy của cô với gia đình xung quanh cô, cười và tận hưởng sự bầu bạn của nhau. Hermione chưa từng nghĩ rằng cô có thể từ bỏ hoàn toàn việc đi du lịch. Nhưng có lẽ… có lẽ đã đến lúc họ phải về nhà một lúc.

°Anh yêu em° anh nói nhỏ vào tai cô. "Em đang nghĩ gì vậy, °Mine°?"

“Em cũng yêu anh,” cô đáp, nghiêng đầu dựa vào anh. "Em chỉ đang băn khoăn không biết có phải về nhà một thời gian không. Có lẽ không nên đi xa thường xuyên hoặc ở xa quá lâu."

“Em muốn làm gì thì làm,” anh cười, niềm nở.

"Tuy nhiên, bạn sẽ ổn với điều đó chứ? Chuyển đến đây?" Cô hỏi.

"Anh đã nói với em rồi, °Mine°, em đi đâu, anh sẽ vui vẻ đi theo," Viktor nhún vai.

“Chúng ta sẽ cùng nhau đưa ra quyết định sau,” Hermione cười nói.

—-------------

Ngày 25 tháng 5 năm 2006 - Dinh thự Krum (Granger).

############



Hermione thức dậy ngứa ngáy, khó thở và những cảm giác ngon lành nhất đến từ giữa hai đùi cô. Một tiếng rên hổn hển thoát ra khỏi môi và những ngón tay cô quấn vào mái tóc đen của chồng mình khi những ngón tay anh thọc sâu vào bên trong cô, môi và lưỡi anh đùa giỡn với âʍ ѵậŧ của cô. Khi anh bắt gặp ánh mắt của cô bằng ánh mắt của mình, anh mím môi mình xung quanh núʍ ѵú nhỏ và bú. Đôi mắt cô mở to rồi nhắm chặt lại và những ngón tay cô bấu chặt vào tóc anh. Viktor vừa nghiêng đầu và Hermione cảm thấy ngọn lửa đang bùng lên nhanh chóng nhấn chìm cô, khiến cô bị che khuất. Cô thậm chí không thèm nén tiếng rên lớn mà lao vào thoát ra. Cô biết rằng anh thích nghe những âm thanh mà cô tạo ra.

Viktor leo lên người cô, môi và râu anh ẩm ướt, áp môi mình vào môi cô, cắn vào môi dưới của cô khi anh đẩy từ từ vào bên trong cô. Nhịp độ trêu chọc chỉ kéo dài trong vài phút, hiếm khi kéo dài hơn thế trước khi những cú vuốt ve của anh ngày càng sâu và nhanh hơn. Gã phù thủy to lớn không hề chậm chạp khi ngồi trở lại bằng gót chân và hất đầu gối của vợ qua khuỷu tay của mình, hai tay an nắm lấy và nâng hông cô lên khỏi giường. Khi anh nghiêng người về phía trước, cả hai cùng rêи ɾỉ và thở hổn hển. Hermione cảm thấy cơ thể mình càng lúc càng cao, xoắn lại và co lại. Một cái nhóp nhép, đau nhói vào xương quai xanh của cô và nụ hôn mở miệng nhẹ nhàng sau đó đẩy cô ngay lập tức ra rìa lần thứ hai vào sáng hôm đó.

Anh vượt qua cơn cực khoái của cô, giữ lưng lại khi anh cố gắng giữ tốc độ, kéo cô lên cao càng lâu càng tốt. Cô cảm thấy anh căng phồng bên trong cô và ba lần thúc mạnh thất thường sau đó, anh thả hai chân cô ra và khuỵu xuống cẳng tay, gồng vào hai bên người cô, đầu gục xuống giữa hai bầu ngực cô. Hermione mỉm cười và vuốt những ngón tay của mình qua tóc anh, không vội vàng bắt anh di chuyển.

Cô không chắc họ đã ở như vậy bao lâu, cô rất có thể đã dành phần còn lại của buổi sáng với sức nặng an ủi của anh trên mình. Thật không may, cơ thể của cô có những ý tưởng khác. Khi bụng cô cồn cào một cách khó chịu, Hermione nhanh chóng thúc Viktor ra khỏi người cô và nhảy khỏi giường lao vào phòng tắm phớt lờ những câu hỏi quan tâm của Viktor. Rất may, cô đã vào được nhà vệ sinh trước khi dạ dày của cô muốn đổ hết chất chứa bên trong. Cô cảm thấy sự hiện diện êm dịu của anh sau lưng cô và tay anh nhanh chóng túm tóc cô trong khi anh cố xoa dịu cô bằng những từ và cụm từ mà cô chưa học được.

Khi cảm giác đau đớn qua đi, Hermione đỏ mặt và đánh răng thật nhanh nhưng kỹ lưỡng. Sau khi kết thúc, cô mỉm cười ấm áp trước sự quan tâm hiện trên khuôn mặt anh. "Em không sao, anh yêu. Rõ ràng tối hôm qua cơm tối có chút không ngon, đó là tất cả."

Viktor nhìn cô một cách kỳ lạ, "Em chắc chứ?"

"Tất nhiên, em cảm thấy ổn, hơn nữa," cô nhún vai. "Em không bị sốt hay ớn lạnh. Chỉ hơi đau bụng."

Anh rõ ràng không bị thuyết phục nếu cái cau mày lo lắng của anh là bất kỳ dấu hiệu nào, "°Mine°, đây là ngày thứ hai liên tiếp. Anh nghĩ em nên gặp một người chữa bệnh."

“Chà, còn có thể nào nữa…” Hermione đơ người giữa câu và tròn xoe mắt nhìn người chồng mới một tháng của mình. Tâm trí của cô nhanh chóng sắp xếp thông qua các sự kiện và con số. Cô hạ nắp bồn cầu xuống và trầm ngâm khi nhận ra. "Đó không phải là ngộ độc thực phẩm."

"Hermione?" Viktor thúc giục.

“Chúng ta đã thật ngu ngốc và quên mất một điều rất quan trọng, Viktor,” Hermione nói, lặng lẽ. Trước cái nhìn bối rối, thắc mắc của anh, cô nhăn mặt. "Thuốc tránh thai."

Phải mất một lúc để từ duy nhất dịch ra trong tâm trí phù thủy của cô trước khi mắt anh mở to vì kinh ngạc. "Em có?"

“Em nghĩ em có thể đã…,” cô gật đầu. "Em không thể nói trước được là bao lâu sau khi xem lại vài tháng qua."

Viktor đứng yên tại chỗ thêm một lúc nữa trước khi quỳ xuống trước mặt cô và nắm lấy tay cô, "Em cần gì ở anh?"

“Lát nữa em sẽ đến cửa hàng mua dụng cụ thử để chúng ta biết chắc chắn.” Hermione trầm ngâm nói. "Nếu kết quả khả quan, em sẽ phải hẹn ở St Mungo"s để kiểm tra sức khỏe. Anh có muốn đi cùng em không?"

“Tất nhiên,” anh đồng ý ngay lập tức. Anh thở ra từ từ thả hai tay cô để đầu anh, sau đó anh dựa đầu vào bụng cô. Tay cô vuốt ve tóc anh một lần nữa và anh áp môi mình lên đùi trần của cô.

"Viktor? Anh... anh ổn với chuyện này chứ? Em biết nó không được lên kế hoạch chính xác nhưng... nhưng anh rất vui, đúng không?" Cô căng thẳng hỏi.

Anh nhanh chóng ngồi dậy và ôm lấy khuôn mặt lo lắng của cô trong tay, "Anh rất hạnh phúc, Hermione. Anh rất vui và anh không bao giờ có thể khó chịu vì điều này."

Căng thẳng nhanh chóng rời khỏi cơ thể trước sự trấn an của anh và cô nở một nụ cười nhẹ, "Anh có muốn đi cùng em để làm bài kiểm tra không? Bao gồm cả việc đi bộ, chúng ta sẽ biết chắc trong vòng chưa đầy một giờ."

Hai giờ sau, Hermione thấy mình đang thở hổn hển và quằn quại dưới người chồng, người rõ ràng đã thực hiện nhiệm vụ của mình là dành thời gian còn lại trong ngày để cho cô thấy anh thực sự hài lòng như thế nào. Cô rùng mình và rêи ɾỉ tên anh khi anh đánh bại thành công cơn cực khoái thứ ba trong ngày của cô, nhanh chóng kéo anh về đích ngay sau đó. Khi anh tách người ra khỏi cô và nằm xuống giường bên cạnh cô, Viktor vòng tay qua cô và kéo cô nằm ngửa vào ngực anh, đặt những nụ hôn vào chỗ nối cổ và vai cô. Hermione mỉm cười khi cô cảm thấy bàn tay anh lướt trên bụng dưới của cô.

Cô biết rằng họ đã thật ngu ngốc khi quên thuốc tránh thai ngay từ đầu. Họ thậm chí còn chưa thảo luận về con cái. Dù gì thì họ cũng chỉ mới kết hôn được một tháng. Nó đã đến quá sớm trong mối quan hệ của họ. Dù vậy, bất chấp tất cả, Hermione không thấy trong lòng mình thực sự hối hận. Họ vẫn còn rất nhiều điều để học nhưng cô tin tưởng rằng họ sẽ học được tất cả cùng nhau.

"Em đang nghĩ gì vậy, °tình yêu của anh°?" Anh khẽ hỏi.

"Em nghĩ rằng em rất vui khi anh ở đây với em," cô trả lời. "Em cũng nghĩ rằng em hạnh phúc khi được ở nhà và anh là một phần của điều đó."

Anh đặt một nụ hôn khác lên vai cô và siết chặt vòng tay của mình quanh cô, "Luôn luôn. Anh đang giữ em, nhớ không?"

Hermione đang mỉm cười khi giấc ngủ kéo cô vào trong.