Chương 39: Finding Home.

Finding Home by ABrighter Darkness C (H+).

Ngày 26 tháng 4 năm 2006 - Paris, Pháp.

###########

Hermione đứng ở bồn rửa mặt trong phòng tắm của căn phòng khách sạn nhỏ, tiện dụng của họ với chiếc khăn tắm quấn chặt quanh người, dùng hình ảnh phản chiếu trong gương để tết gọn gàng mái tóc dài của mình. Vẫn còn rất sớm nhưng họ sẽ phải có mặt tại sân bay Charles de Gaulle trước khi ăn sáng để bắt chuyến bay đến London. Một lần nữa, người ta đề nghị du lịch bằng portkey cho chuyến về nhà tương đối ngắn nhưng Hermione từ chối, như thường lệ.

Cô không chắc từ khi nào hoặc thậm chí tại sao mình lại gắn bó với việc đi lại bằng máy bay và các phương tiện di chuyển khác nhưng cô thích từng giây đông đúc, bất tiện, đôi khi tẻ nhạt của nó. Mặc dù sự hiện ra là hữu ích, Hermione đã phát triển niềm yêu thích đi bộ, cô thậm chí chỉ đi ô tô hoặc taxi nếu địa điểm quá xa để đi bộ. Biến mất khỏi một nơi và xuất hiện trở lại ở điểm đến của cô có nghĩa là cô đã phải bỏ lỡ rất nhiều vẻ đẹp mà thế giới đã ban tặng.

Đang miên man trong dòng suy nghĩ, cô khẽ giật nảy mình khi một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy eo cô. Hermione mỉm cười ấm áp khi bắt gặp ánh nhìn của Viktor trong hình ảnh phản chiếu của họ. Cô cảm thấy một làn sóng âu yếm và tình yêu tràn ngập trong bộ dạng say ngủ của anh khi anh kéo cô dựa lưng vào ngực mình và hạ cằm xuống đầu cô. Hermione thở dài hài lòng và vòng tay qua anh, đan các ngón tay vào nhau.

“Chào buổi sáng °Phù thủy xinh đẹp°,” Viktor thì thầm nhẹ nhàng, giọng vẫn còn ngái ngủ.

"Chào buổi sáng," giọng cô vang lên, lặng lẽ. Viktor đã thừa nhận vài tuần trước khi họ còn ở Marseille rằng những khoảnh khắc như thế này là khoảnh khắc yêu thích của anh trong ngày. Sự đơn giản của việc chỉ tận hưởng sự gần gũi mà không cần suy nghĩ hoặc chú ý đến việc phát triển nó hơn nữa.

Cô nhìn anh nhắm mắt lại, bộ đồ sau của chính cô cho phép cô tập trung vào cảm giác, và cảm thấy vòng tay anh ôm chặt lấy cô. Anh nghiêng đầu để đặt một nụ hôn ngay trên tai cô và Hermione cảm thấy trái tim mình như muốn vỡ tung khi anh khẽ thì thầm vào tóc cô như gần như mỗi sáng trong vài tuần qua.

°Anh yêu em°

"Em cũng yêu anh, Viktor."

Hermione nghe thấy tiếng hít thở đầy ngạc nhiên của anh và cảm thấy cơ thể anh căng thẳng xung quanh cô. Khi cô mở mắt ra và bắt gặp ánh nhìn của anh trong gương, cô thấy một sự kết hợp của sự mệt mỏi, hy vọng, ham muốn và thận trọng lóe lên trên biểu cảm của anh. Cô không do dự khi anh cẩn thận quay người lại đối mặt với anh, hai tay cô nâng lên trước ngực anh để luồn những ngón tay của cô quanh gáy anh và cô không giấu giếm khi anh nhìn cô, hy vọng rằng anh sẽ tìm thấy sự yên tâm mà anh đang tìm kiếm. Cô kiễng chân lên hôn anh một cách ngọt ngào.

Khi hạ mình xuống sàn, Hermione tựa đầu vào ngực anh, mỉm cười hạnh phúc vì cuối cùng cô cũng nói ra những lời đã đóng băng trên đầu lưỡi suốt nhiều tuần. Viktor lùi lại một chút khiến Hermione tò mò nhìn lên, đỏ bừng mặt trước cái nhìn mãnh liệt của anh.

"Ý em là gì?" anh hỏi, không chắc chắn.

"Vâng, ý em là vậy. Em yêu anh, Viktor." Cô trấn an anh. "Em đã không nói điều đó nếu em không có cùng cảm giác như vậy. Ngày hôm đó anh xuất hiện ở Athens giống như một mảnh ghép còn thiếu của em cuối cùng đã được đặt đúng vị trí. Hai tháng qua với anh ... đã nhiều hơn những gì em có thể mơ. Đó là tất cả mọi thứ mà em không nhận ra là đã thiếu. "

Viktor run rẩy thở ra một cách nhẹ nhõm và cô tiến đến hôn anh một lần nữa. Anh đáp lại cô không chút do dự, nụ hôn gấp gáp và đầy tuyệt vọng. Tâm trí đang hoạt động của cô ngừng quay khi da cô bắt đầu ngứa ran. Tay cô rời tóc anh, thay vào đó thả xuống chui vào bên dưới chiếc áo vest đen mà anh dùng để ngủ, cuộn tròn và bám vào lưng anh.

Lưỡi của họ gặp nhau và sự khẩn cấp ngày càng tăng lên. Cô nắm lấy áo sơ mi của anh, phá vỡ nụ hôn để kéo nó qua đầu anh.

"Chúng ta phải thực hiện chuyến bay trong bao lâu?" anh hỏi, giọng cộc cằn và đặc quánh khi làm rơi chiếc áo sơ mi của anh xuống sàn.

"Một giờ, có lẽ," cô nhăn mặt.

“Chúng ta sẽ bay lần sau,” anh nhấn mạnh, giật mạnh chiếc khăn tắm trên người cô, để nó dính vào áo anh dưới chân họ. Ngay cả khi cô muốn phản bác, điều mà cô không làm, bất kỳ sự e ngại nào cũng bị im lặng khi anh hôn cô và nâng cô lên, thúc giục hai chân cô quấn quanh eo anh. Cô háo hức làm theo.

Một trong những cánh tay mạnh mẽ của anh ôm chặt lấy lưng cô, còn cánh tay kia ôm và siết chặt mông cô khi anh bế cô ra khỏi phòng tắm. Viktor nhẹ nhàng hạ cô xuống giường khách sạn, cơ thể to lớn của anh bao trùm lấy cô. Khi họ hôn nhau, Hermione đưa tay vào giữa họ để vuốt ve phần cơ thể đang căng thẳng của anh qua chiếc quần ngủ bằng vải cotton. Thích thú bởi tiếng rêи ɾỉ sâu thẳm trên môi, cô dịch chuyển, cẩn thận luồn tay xuống dưới cạp quần và đưa tay ôm lấy da thịt nóng cứng, vuốt ve nó một cách chắc chắn.

Hông của Viktor tự động đẩy về phía trước và anh dứt khỏi nụ hôn, trán anh đặt lên ngực cô. Khuyên nhủ rằng anh vẫn chưa ngăn cô lại, Hermione dùng tay còn lại để đẩy quần qua hông anh, chân cô đẩy chúng xuống chân anh. Anh chuyển trọng lượng của mình đá chiếc áo ra khỏi bàn chân này rồi đến bàn chân kia.

Anh dịch chúng lên giường và quỳ giữa hai chân cô, cơ thể thẳng đứng. Hermione chuẩn bị tinh thần để bị chặn lại một lần nữa. Thay vào đó, chàng phù thủy lại trêu chọc âʍ ѵậŧ và ấn ngón trỏ của bàn tay phải vào bên trong cô, uốn cong nó một cách thành thạo khi rút ra. Anh thêm ngón tay thứ hai khi tay trái của anh vuốt ve trên xương sườn và ôm lấy vυ" cô, điều chỉnh núʍ ѵú của cô đúng lúc bằng những ngón tay đưa đẩy của anh.



Sức nóng bắt đầu tăng lên và Hermione nhắm mắt lại khi cảm giác tràn ngập khắp người cô, cố gắng giữ nhịp độ ổn định, liên tục bằng tay nhưng chỉ thành công một phần. Viktor nghiêng người và hôn cô thật kỹ khi ngón tay cái của anh lướt qua âʍ ѵậŧ nhạy cảm của cô. Với tiếng thét chói tai bị bóp nghẹt bởi đôi môi và chiếc lưỡi van lơn của anh, Hermione bùng nổ xung quanh ngón tay anh.

Viktor ngồi lại trên gót chân của mình để quan sát sự sung sướиɠ của cô, những ngón tay của anh vẫn làm việc trên đường nhạy cảm của cô trong khi tay còn lại của anh vuốt ve đùi cô. Các cơ của cô từ từ thả lỏng khi cô đi xuống sau cơn cực khoái. Những ngón tay của anh không dừng lại. Đùi cô run lên và cô rêи ɾỉ khi thao tác liên tục của da thịt được giám sát của anh kéo cô lại gần mép lần thứ hai. Đột nhiên, anh tăng tốc độ và áp lực của các ngón tay và bàn tay của Hermione tìm thấy đùi anh bên dưới đùi của cô khi cô tranh giành quyền thống trị trước sự tấn công dồn dập. Móng tay cô chạm vào chân anh khiến anh nhăn mặt nhưng anh phớt lờ cảm giác đau nhói để lắng nghe những âm thanh tuyệt đẹp thoát ra từ cô và nhìn cô rùng mình khi cơn cực khoái lần thứ hai xé toạc cơ thể cô.

Anh chậm ngón tay và rút chúng ra, Hermione nhìn với đôi mắt thâm quầng khi anh gần như lơ đễnh đưa ngón tay vào miệng để làm sạch chúng sau khi dùng chúng để đưa cô qua hai lần. Quan sát kỹ biểu hiện của anh, cô lại với lấy phần cơ thể cứng rắn của anh. Đôi mắt anh nhắm nghiền khi cô vuốt ve anh chỉ để mở ra khi cô bắt đầu hướng dẫn anh đến trung tâm của mình. Cô cảm thấy thất vọng tràn trề trong lòng khi bàn tay anh đặt trên tay cô, ngăn cản chuyển động của cô.

"Vẫn chưa sao?" cô thở dài, tạm dừng chuyển động của mình mà không thả tay ra.

“Anh chỉ không muốn em phải hối hận, °Mine°,” anh nhẹ nhàng trả lời.

"Viktor, em không hối tiếc bất cứ điều gì với anh ngoại trừ việc chờ đợi mười năm để đến được vị trí của chúng ta bây giờ," Hermione nhấn mạnh. Cô vươn người lên trên, cuối cùng cũng thả lỏng tay ôm lấy phần cơ thể mềm mại của anh và chuyển sang kéo anh nằm bên cạnh cô, gục đầu vào ngực anh nơi tim anh vẫn đập loạn nhịp, ngón tay cô lướt qua mái tóc đen rải rác trên thân anh.

Viktor gật đầu đồng ý với tuyên bố của cô nhưng thở dài, "Anh không hiểu, °Mine° ."

"Vậy thì hãy giải thích cho em," Hermione năn nỉ.

“Như anh nói, hai tháng này thật là hoàn hảo,” Viktor bắt đầu ngập ngừng, cẩn thận lựa chọn lời nói của mình. "Anh đã muốn làm điều này chậm lại với em, để không ... làm rối tung nó lên. Nhưng cơ hội được hôn em, chạm vào em, tôn thờ* em... để cho em thấy anh muốn nói gì, anh luôn muốn nói gì, để anh. Anh không thể phủ nhận em, và thành thật mà nói, anh không thể phủ nhận bản thân mình, điều đó, °tình yêu của anh°."

(*: Tôn thờ là cách nói ẩn ý của các quý ông với mong muốn được quan hệ tìиɧ ɖu͙© cùng người trong lòng họ.)

Hermione lắng nghe anh nói trong im lặng, tận hưởng cách bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve từ vai xuống mông và lưng của cô khi anh nói. Trước khi cô có thể hỏi về lý do tại sao anh tiếp tục ngăn cản cô, anh đã hít một hơi thật sâu và bắt đầu lại.

“Em là sự hoàn hảo của anh, Hermione,” anh nói khẽ. "Anh không muốn để em đi-"

"Nhưng-" Hermione cắt ngang, cắn môi khi anh nhẹ nhàng ngắt lời cô.

"Anh không muốn để em đi," Viktor lặp lại. "Anh muốn mỗi đêm được ngủ say với việc em nằm trong vòng tay anh và em vẫn ở đó khi anh thức giấc, anh muốn giữ lại điều đó. Nhưng, nếu chúng ta đến với nhau như mong muốn của cả hai, anh sẽ không để em đi đâu. Em đã mê hoặc anh quá rồi, °tình yêu của anh°, và anh sẽ không thể tiếp tục mà không có em bênh cạnh. "

“Người đàn ông ngớ ngẩn,” Hermione mỉm cười, vươn khuỷu tay lên để bắt gặp ánh nhìn của anh. Cô hôn anh một cách dịu dàng khi anh cau mày bối rối. "Em không muốn anh để em đi. Em muốn có anh. Em yêu anh. Tại sao em lại muốn rời xa anh?"

Hai má của Viktor bên dưới bộ râu của anh nhúm lại và anh nhún vai, "Anh muốn em có sự lựa chọn đó."

"Vậy thì tất cả những gì anh phải làm là nói chuyện với em," cô cười khúc khích. "Em chọn anh. Em nghĩ em đã chọn anh vào lúc có một cậu bé lớn tuổi nhút nhát đến từ Bulgaria đã dành hàng tuần để xây dựng can đảm đề nghị em làm bạn nhảy của cậu bé ấy trong Yule Ball."

Anh cười nhẹ và kéo cô lại phía mình để hôn cô. Anh liếc qua vai cô và cười khúc khích, "Chúng ta đang bỏ lỡ chuyến bay."

“Lần sau chúng ta sẽ bay,” Hermione nhếch mép, lặp lại câu nói trước đó của anh. Sau khi cho phép thời gian tận hưởng sự thân mật của vòng tay âu yếm, cô cười tinh quái.

“Vì kế hoạch du lịch của chúng ta hiện đang bị trì hoãn…” Cô nhanh nhẹn trượt người qua người anh, hai chân gập lại ở hai bên hông anh và phần lõi của cô lộ ra trên trục nạp năng lượng của anh. Hai tay cô đặt lên ngực anh để giúp giữ thăng bằng và cô rướn người để được hôn. "Em biết anh có thể không muốn đi xa hơn nữa nhưng ít nhất anh hãy để em chăm sóc anh? Như anh đã làm cho em? Được chứ?"

“Em đang thách thức sự tự chủ của anh sao, °tình yêu của anh°,” Viktor cười khúc khích.

"Tốt," cô cười toe toét, táo tợn. "Một ngày không xa, em sẽ vượt qua sự tự chủ đó và cả hai chúng ta sẽ hạnh phúc hơn vì điều đó." Lấy lời động viên của anh, Hermione hôn anh một cách háo hức, cô cảm thấy khá tự mãn khi cảm thấy anh co giật bên dưới mình. Cô rùng mình khi đôi bàn tay chai lì của anh lướt qua cơ thể cô từ đầu gối, qua hông và tới vai trước khi lướt xuống.



Cô muốn trêu chọc anh, cô lăn hông, cọ sát xương chậu của mình vào anh và nuốt chửng tiếng rêи ɾỉ thoát ra khỏi anh. Tay anh ngừng đi lung tung và bấu chặt vào hông cô, tự động kéo cô chặt hơn vào anh. Hermione cắn môi anh, dùng lưỡi xoa dịu trước khi lướt cơ thể xuống phía dưới để hôn xuống ngực và bụng anh. Một khi cô dang ngang bắp chân anh, cô nắm lấy phần cương cứng của anh và vuốt ve nó một cách cẩn thận. Một cái nhìn ngược lên khuôn mặt của anh và một nụ cười xấu xa, Hermione quét lưỡi qua đầu trước khi đưa anh vào miệng. Sự tự mãn quét qua cô trước âm thanh rêи ɾỉ đau đớn của anh.

Lần thứ ba, khi cô lắc đầu qua chiều dài của anh, cô cảm thấy bàn tay to lớn của anh ôm chặt lấy cánh tay cô. Cô hét lên ngạc nhiên khi thấy mình đột ngột nằm ngửa với Viktor lượn lờ giữa hai đùi cô, môi và lưỡi anh quấn lấy cô một cách chiếm hữu. Cuối cùng tiếng rêи ɾỉ thở hổn hển của cô vang lên cùng tiếng rêи ɾỉ trầm ấm của anh, sau khi anh tự mình tiến vào bên trong cô. Chúng nổ tung trong không khí, Viktor rút lui và đâm ngược vào cô với tốc độ chậm kinh khủng, hoàn toàn trái ngược với những chuyển động điên cuồng vừa rồi.

Hermione lăn hông để đón nhận những cú đẩy của anh, khuyến khích anh di chuyển nhanh hơn, mạnh hơn. Móng tay cô cắm vào hông anh, thúc giục. Cô rêи ɾỉ trên môi anh khi anh rời khỏi cơ thể cô và tiếng thét của cô kết hợp với tiếng rêи ɾỉ thở dốc khi anh đột ngột hẩy hông về phía trước, chìm sâu vào cô, đi từ chậm và ngập ngừng đến thỏa mãn đam mê trong hơi thở hổn hển.

Cả hai đều mất quyền kiểm soát. Mỗi cú thúc vào xương chậu của anh mang theo hơi nóng quen thuộc tràn ngập khắp cơ thể cô. Những nụ hôn nóng bỏng, mở miệng từ nơi ngọt ngào bên dưới tai xuống cổ và qua xương quai xanh của cô làm ngọn lửa nhấn chìm cô cao hơn. Cô không thể hiểu nổi một từ mà người đàn ông Bulgaria đang rêи ɾỉ bên tai cô nhưng cô không cần.

Cơ thể cô căng cứng và cuộn dây nóng bên trong cô bị đứt. Hermione đến với một câu nói lảm nhảm khó hiểu pha trộn với những tiếng rêи ɾỉ tuyệt vọng, móng tay cô cắm vào vai anh khi cô vật lộn để đứng vững trong dòng nước xoáy khi cô co thắt xung quanh anh. Sự nhả ra đầy kìm kẹp của cô siết chặt anh khỏi anh, ba cú thúc thô bạo, thất thường và một tiếng rêи ɾỉ vào xương quai xanh của cô, cô có thể cảm nhận được nhịp đập của dươиɠ ѵậŧ anh bên trong cô đang kích hoạt dư chấn của cô rút ra từ cực khoái.

Viktor hôn cô theo cách của anh khiến cô luôn cảm nhận được niềm đam mê của anh đến tận ngón chân cô trước khi cẩn thận rút ra khỏi cô và cuộn cả hai về vị trí cũ với anh nằm dài trên lưng và đầu cô tựa vào ngực anh. Tuy nhiên, lần này, cả hai đều cố gắng lấy lại hơi thở.

“Chúng ta chắc chắn đang bỏ lỡ chuyến bay của mình,” Hermione cười khúc khích.

"Thất vọng?" Viktor hỏi, lời nói của anh như trêu chọc, nhưng có một sự lo lắng đan xen trong giọng điệu của anh.

Hermione đặt một nụ hôn lên ngực anh và nghiêng đầu nhìn anh, "Không phải vậy đâu. Dù sao thì em cũng có một yêu cầu."

"Hãy nói ra nào," anh ta trả lời, ngay lập tức.

"Làm ơn đừng bao giờ bắt chúng ta phải đợi lâu như vậy nữa?" cô cười toe toét.

Viktor cười và âm thanh ấm áp không bao giờ làm hỏng những con bướm của cô để chơi. Anh ôm cô chặt hơn và hôn lên những lọn tóc của cô. "Không có °tình yêu của anh°. Sự tự chủ của anh với em không tồn tại. Hãy cho anh nửa giờ và anh sẽ chứng minh điều đó."

Họ nằm trong im lặng, bàn tay nhẹ nhàng lướt trên da nhau một cách trìu mến. Hermione đã bắt đầu ngủ gật khi giọng nói của anh lại làm cô động lòng, "Anh sẽ không để em đi, °tình yêu của anh°. Anh có thể giữ em lại không, Mine?"

Cô lại nghiêng đầu nhìn anh, nụ cười kéo trên môi, "Chỉ trong 100, 150 năm tới, nếu anh muốn."

Một khoảnh khắc im lặng thoải mái khác trôi qua giữa họ trước khi anh lại nói, "Hermione? Chúng ta đang ở Paris."

Hermione chớp mắt bối rối trước câu nói hiển nhiên, "Vâng, chúng ta đang ở Paris."

"Kết hôn với anh?"

Cô kinh ngạc ngồi dậy nhanh chóng, nhìn chằm chằm vào người cầu hôn đang theo dõi cô một cách thận trọng. "Gì?" cô thở.

"Chúng ta đã đi chung quanh đây, chúng ta, °Mine° trong mười năm . Chúng ta sẽ ở Paris trong ít nhất một hoặc hai ngày nữa. Anh muốn em thực sự là của anh," Viktor nói, từ từ ngồi dậy với cô. "Đã, đang, và sẽ không ai khác mà anh yêu như anh yêu em. Hãy cưới anh, ở Paris, và là của anh, được không?"

Hermione cảm thấy mặt mình nóng bừng và cơ thể cô như rạo rực khi anh nói. Không chỉ những lời anh nói đã thu hút cô, đó là cảm xúc... niềm đam mê hiện tại của anh đã kết hợp những lời anh nói khiến cô nín thở và tim cô đập thình thịch. Cô mở miệng định trả lời nhưng lời nói của cô không thành công. Anh chăm chú quan sát cô, rõ ràng người đàn ông đang gồng mình lên sau thất vọng vì bị từ chối. Hermione phóng người về phía trước, áp môi háo hức vào môi anh.

Viktor đáp lại nụ hôn của cô trước khi nhẹ nhàng nắm lấy vai cô và đẩy nhẹ cô ra sau, "°tình yêu của anh°, có phải vậy không?"

"Người đàn ông ngớ ngẩn," cô cười toe toét. "Nó không bao giờ có thể là bất cứ điều gì ngoài một câu duy nhất là 《Vâng》."