Chương 49: Nhân chi thường tình

2346 Chữ Cài Đặt
CHƯƠNG 49: NHÂN CHI THƯỜNG TÌNH.

Nói thật, Đinh Trường Sinh không có nghĩ trong đêm nay hắn cùng với Cố Hiểu Manh phát sinh ra việc như vậy, nhưng đối mặt Cố Hiểu Manh khıêυ khí©h, Đinh Trường Sinh muốn khắc chế cũng khó mà trốn thoát phản ứng của bản năng mà một nam nhân phải có, hơn nữa, đây là tại phía trên giường của Cố Hiểu Manh, tại bên trong nhà của nàng, nàng đã chủ động như vậy rồi, thì mình có cái gì sợ đâu này?

Cố Hiểu Manh mấy năm qua vẫn luôn hối hận, hối hận lúc ấy vì sao mình lại quật cường như vậy, đem toàn bộ sự việc đều tính đến phía trên đầu của Đinh Trường Sinh, về sau suy nghĩ, Đinh Trường Sinh cùng cha mình không oán không cừu, vậy hắn cố ý hại chết cha mình để làm gì?

Cho nên sau đó, nàng bắt đầu hối hận tại sao mình như vậy bất thông tình lý như vậy, nếu lúc ấy nàng không có đối xử với Đinh Trường Sinh như vậy, thì có lẽ nàng cùng Đinh Trường Sinh đã sớm thành tựu chuyện tốt rồi.

Nhưng hối hận thì hối hận, về sau một mực không có cơ hội vãn hồi, lần này thì khác, lúc mẹ nàng gọi điện thoại cho nàng, nói cho nàng biết Đinh Trường Sinh ở tại trong nhà, đối với nàng mà nói, đây là có khả năng cơ hội cuối cùng rồi, so với sau này mình hối hận cả đời, hoặc là tự mình lại ngẩng mặt đi tìm Đinh Trường Sinh cầu tha thứ, lúc này đây ỡm thì liền có vẻ tự nhiên hơn nhiều.

Tuy rằng hiện tại vẫn là tự mình đưa đến cửa , nhưng là nhớ ngày trước, hắn vẫn luôn cuốn lấy chính mình, đáng tiếc chính là mình và hắn vẫn luôn là gãi không đúng chỗ ngứa, không có tiến hành tiến triển tính thực chất…

Đinh Trường Sinh thân thể tinh tráng, cơ bắp rất tốt, Cố Hiểu Manh tay bắt lại cánh tay hắn, đυ.ng đến đều là bắp thịt săn chắc cứng rắn..

……………………………………………………………………………………….

Cố Hiểu Manh đã nâng lên hai chân vòng ở bên hông Đinh Trường Sinh, đến khi dươиɠ ѵậŧ của hắn thẳng vểnh lên đυ.ng vào giữa hai chân Cố Hiểu Manh, thì trên mặt của nàng bay qua một vòng đỏ bừng, thân thể bỗng bất an uốn éo nhúc nhích, hơi nhắm lại đôi mắt…

Theo từ cửa miệng âʍ đa͙σ của Cố Hiểu Manh chảy ra chất lỏng trong suốt, Đinh Trường Sinh tay nắm lấy dươиɠ ѵậŧ, dùng qui đầu trơn trượt tại cửa miệng âʍ đa͙σ của nàng cọ quẹt hai mép nhỏ cùng với âm hạch lên xuống dọc theo cái khe thịt, Cố Hiểu Manh xuân ý nảy mầm, tại bên trong hành lang âʍ đa͙σ bị gãi ngứa khó nhịn, nhìn xem bộ dáng Cố Hiểu Manh tao mị dâʍ đãиɠ đói khát khó nhịn, Đinh Trường Sinh biết rõ nàng tính dục chính thịnh, nhu cầu đang cấp bách muốn một cây thịt to dài, khoẻ mạnh hung ác mạnh mẽ đút vào mới có thể bình tắt trong nội tâm nàng hừng hực chi hỏa..

Trong nháy mắt dươиɠ ѵậŧ tiến vào một chỗ ấm áp ẩm ướt, cảm giác thật chặt, hơn vô cùng co dãn, kẹp chặt lấy thân gậy, Cố Hiểu Manh nhịn không được toàn thân một cái run rẩy, khi dươиɠ ѵậŧ tận căn chui vào, thoải mái được tựa như lên trời vậy.

-A........ a….ai ui…a…

Cố Hiểu Manh phát ra tiếng rêи ɾỉ thỏa mãn, hơi nhăn lại đôi mi, Đinh Trường Sinh cảm giác thân dưới Cố Hiểu Manh càng lúc càng ướŧ áŧ, dươиɠ ѵậŧ đút vào cũng trở nên không có tiết chế, nhất là mỗi một lần nhấn vào đến tận căn, Cố Hiểu Manh tiếng rên mê người càng giống kèn lệnh, lập tức khiến cho Đinh Trường Sinh tiến vào trạng thái điên cuồng, tốc độ đút vào nương theo lấy tiếng nước bên trong âʍ đa͙σ của nàng trở nên càng lúc càng nhanh!

Dịch nhờn không ngừng theo từ chỗ chỗ sâu âʍ đa͙σ Cố Hiểu Manh trào ra xung kích lấy qui đầu Đinh Trường Sinh, một hồi tê dại giống như như điện giật theo qui đầu nhanh chóng truyền khắp toàn thân, kí©h thí©ɧ Đinh Trường Sinh càng không hề thương hương tiếc ngọc, sử xuất tận lực như muốn nghiền nát cổ tử ©υиɠ làm cho Cố Hiểu Manh sướиɠ khoái mất hồn, thân thể yêu kiều của nàng giống như đã bị dục hỏa đốt người, nàng chăm chú ôm ấp lấy hắn, chỉ nghe tiếng dươиɠ ѵậŧ đút vào xuất nhập bên trong hành lang âʍ đa͙σ không ngừng bên tai…

………………………………………………………………………

Đến lúc này Cố Hiểu Manh chịu không được dươиɠ ѵậŧ Đinh Trường Sinh một hồi mãnh liệt đút vào, toàn thân run run, niêm mạc hành lang âʍ đa͙σ mềm mại co rút lấy ..

-Á…a….a….

Mãnh liệt kéo ra đút vào thêm một chút, Đinh Trường Sin cảm giác hành lang âʍ đa͙σ Cố Hiểu Manh đột nhiên co rút lại lợi hại, da thịt mềm mại bên trong bắt đầu kịch liệt nhúc nhích, tựa như cái miệng nhỏ đang mυ"ŧ lây dươиɠ ѵậŧ, mỗi một tấc thịt đều tràn ngập chen chúc co lại, thân thể Cố Hiểu Manh cũng đã là căng cứng, nàng cong lên bờ eo cơ hồ là hít thở không há to miệng, khàn giọng kêu! "

-Chết rồi..á…a….. cái..cái…này….

Cố Hiểu Manh lời nói sau không nói, mỗi một tế bào toàn thân tựa hồ trong nháy mắt đều đắm chìm tại trong sự vui sướиɠ vô cùng, cổ miệng tử ©υиɠ khống chế không nổi run rẩy, trong nháy mắt kɧoáı ©ảʍ như nước thủy triều đem cả tất cả người nàng đều bao phủ rồi, nàng dùng sức đem cái mông đầy đặn hướng lêи đỉиɦ đưa vặn vẹo nghênh hợp với dươиɠ ѵậŧ Đinh Trường Sinh đang chạy nước rút cuối cùng.

…………………………………………………………………..

Dương Hiểu vẫn còn chưa ngủ, nàng chờ Cố Hiểu Manh một lát sẽ quay trở về phòng, Cố Hiểu Manh nói với nàng là có một số việc không tiện ở trước mặt nàng nói, nên muốn đi gặp Đinh Trường Sinh trao đổi một chút, bây giờ đúng thật là cái loại sự tình này không có biện pháp ở trước mặt nàng làm, cho nên bọn họ hiện tại đã là ngươi bên trong có ta, ta bên trong có ngươi rồi.

Đang suy nghĩ, Dương Hiểu chợt nghe tiếng rêи ɾỉ cao vυ"t, nàng liền ý thức được chuyện gì đang xảy ra rồi, sau đó mặc dù âm thanh không lớn, nhưng không có đứt tuyệt , cái giường này của Cố Hiểu Manh cũng thực bất tranh khí, theo động tác của Đinh Trường Sinh vẫn luôn là phát ra tiếng động cót két a, nhưng một khi đã tiến hành chuyển động, ai còn cố kỵ được cái này, vì thế theo tiếng động lọt vào tai, đã làm cho Dương Hiểu kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.

Dương Hiểu sau khi ở ngoài cửa nghe lén một chút, tiện đà trở lại phòng của mình, nhất định đây là một đêm không ngủ, nghe được âm thanh này, đương nhiên nàng biết bên trong đang làm gì, đã xa cách nhiều năm, bọn họ cuối cùng vẫn là cùng một chỗ.

…………………………………………………………………………………

-Vậy chốc nữa chị quay về phòng sao?

Sau đó, Đinh Trường Sinh hỏi Cố Hiểu Manh.

Cố Hiểu Manh khuôn mặt thỏa mãn nằm ở trong lòng Đinh Trường Sinh, nói:

-Trở về phòng? Vậy chị nói với mẹ như thế nào, nói là bị em đè ra sao?

-Ai …ai….chớ nói nhảm, như vậy mẹ nuôi sẽ đem em đánh chết, chỉ cần nói là chị chủ động câu dẫn của em là được rồi..

Đinh Trường Sinh cười nói.

-Cút đi, em đúng là không phải nam nhân, có chút trách nhiệm như vậy mà cũng không dám gánh vác.

-Em có phải nam nhân hay không chị còn không biết sao?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Đâu đưa chị nhìn thử xem...

Lúc này đây, tráng diện đổi chủ thành khách, cũng đã đổi tư thế, nhưng vẫn như lần trước, Cố Hiểu Manh hoàn toàn buông thả ra, đây là tại bên trong nhà mình, chính mình còn có cái gì mà cố kỵ , cửa gỗ không phải có cách âm tốt, cho nên một đêm này Dương Hiểu nghe được đều tiếng rêи ɾỉ của con gái mình, cái âm thanh này cứ cách một đoạn thời gian lại tiếp tục vang lên, như là đồng hồ báo thức vậy, rất đúng giờ, vì thế cho nên Dương Hiểu cũng không biết bọn họ rốt cuộc chinh chiến đã làm bao nhiêu lần, bởi vì chính mình bao nhiêu lần bị bừng tỉnh đã không có cách nào ngủ được…

……………………………………………………………………………….

Cố Hiểu Manh nâng cao eo bắt đầu nhẹ nhàng hạ cái mông xuống để cho âʍ đa͙σ cắn nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ Đinh Trường Sinh, lại chậm rãi nhấc lên một chút, bên trong âʍ đa͙σ có tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dịch nhờn song trọng trơn nhớt, dươиɠ ѵậŧ tiến vào có vẻ thư giãn thích ý!

Cố Hiểu Manh động tình uốn éo thở gấp, tại động tác cái mông của nàng hạ xuống nâng lên hạ xuống một hồi lại một hồi rêи ɾỉ, Đinh Trường Sinh lần nữa hưởng thụ lấy cái thân thể thành thục này, nhìn dướng vật của mình tại trong cơ thể nàng chạy nước rút, nhìn xem nàng đang rêи ɾỉ sung sướиɠ dùng cái âʍ đa͙σ nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ của mình, thị giác nương theo kɧoáı ©ảʍ thân thể, lại làm cho Đinh Trường Sinh càng thêm hiểu rõ vì cái gì nɧu͙© ɖu͙© vẫn là ngàn vạn năm trôi qua, là cái loại kỳ diệu mà động vật không thể cự tuyệt.

Trong phòng tiếng rêи ɾỉ cùng thân thể va chạm thanh âm một mực không ngừng dừng lại, chỉ biết là Cố Hiểu Manh sau một hồi chủ động ngồi trên thân Đinh Trường Sinh mặc tình sử dụng âʍ đa͙σ khấy động cây dươиɠ ѵậŧ bên trong âʍ đa͙σ mình,

- Chúng ta nghỉ ..chút đi a…...

Lại một lần cao trào đi qua, Cố Hiểu Manh cũng có chút không chịu nổi thừa nhận rồi, toàn thân xụi lơ nằm úp trên người Đinh Trường Sinh , Cố Hiểu Manh cuối cùng vẫn là bất đắc dĩ cầu khẩn Đinh Trường Sinh nghỉ ngơi một hồi. ‘

-Um…, tất cả nghe theo lời chị a…

Đinh Trường Sinh nhìn xem nàng bộ dạng mệt mỏi vô lực, yêu thương nhẹ gật đầu, đem cây dươиɠ ѵậŧ theo từ trong cơ thể nàng rút ra, nhìn xem đệm giường vết ướt lớn nhỏ, lòng hư vinh chiếm được chưa từng có …

Cố Hiểu Manh sau khi cao trào mãnh liệt, làm trên thân thể nàng bao trùm một tầng mê người mồ hôi, tóc tai tán loạn thoạt nhìn càng là mê người.

…………………………………………………………………………….

-Em còn ở lại Hồ Châu bao lâu? Ngày mai chị phải chạy về tỉnh rồi, trên công ty còn có một số việc, chị phải trở về xử lý.

Cố Hiểu Manh nói.

Đinh Trường Sinh nói:

-Em cũng không biết, sự tình chưa tra rõ, chắc em phải lại ở mấy ngày, nhưng nếu chị đi rồi, mấy ngày tới em cùng ai cùng một chỗ ngủ đây chứ?

Cố Hiểu Manh duỗi tay vặn chặt lỗ tai Đinh Trường Sinh, nói:

-Hừ… tên lưu manh này, qua đã nhiều năm như vậy, bản tính vẫn là không thay đổi, hãy thành thành thật thật, có gì chạy đến Giang Đô tìm chị…

-Ái đau…. đúng rồi, em có chuyện muốn nói, có nghe xong cũng không được tức giận, đây cũng là vì muốn tốt cho chị, dĩ nhiên, cũng là vì muốn tốt cho cả hai người mà thôi..

-Hả… chuyện gì?"

Cố Hiểu Manh vẻ mặt nghi hoặc, hỏi.

-Mẹ của chị…

-Mẹ chị? Làm sao vậy?

-Mẹ chị hiện tại tuổi tác vẫn chưa tính là lớn, chị có thời gian rảnh thì thật tốt cùng mẹ nói chuyện đi, bảo nàng kiếm một người đàn ông khác, nửa đời sau cũng có chỗ dựa vào, chúng ta đều chạy ở bên ngoài, đâu có thời gian để mà bồi tiếp, hơn nữa mẹ chị hiện tại cũng đang vào độ tuổi tác như lang như hổ, nếu cứ trống không như vậy, thì cũng không tốt, ngay cả đối đối với sức khỏe thân thể cũng không tốt.

Đinh Trường Sinh nói.

Lời còn chưa dứt, liền nhìn thấy ánh mắt Cố Hiểu Manh như muốn làm thịt hắn, hỏi:

-Nói, có phải là em đã đánh cái quỷ chủ ý gì lên mẹ chị rồi phải không?

-Không phải là em đánh cái chủ ý quỷ gì, mà là em phát hiện chút chuyện...

Vì thế Đinh Trường Sinh đem sự tình đêm đó phát hiện mấy cái đồ vật kia mà Dương Hiểu cất giữ kia nói cho Cố Hiểu Manh biết.

Cố Hiểu Manh ánh mắt tĩnh lại, nói:

-Lại có loại sự tình này, sao chị… như thế nào không biết?

-Chị trì độn mà có biết gì, không tin đợị một chút lúc mẹ đi ra ngoài mua tào phớ, chúng ta vào nhìn xem, lời nói thật nói, lúc ấy em cũng kinh ngạc ngây người, nhưng suy nghĩ, thì thấy đây cũng là việc bình thường thôi, mẹ cũng là một người đàn bà bình thường mà .

Đinh Trường Sinh nhỏ giọng nói.