Chương 19: Đăng ký

1842 Chữ Cài Đặt
CHƯƠNG 19: ĐĂNG KÝ.

Đinh Trường Sinh cùng Thạch Mai Trinh tại cửa cục dân chính chạm mặt, sau đó đi đến chỗ ghi danh hôn nhân…

-Anh chờ em ở phía dưới, em muốn đi trang điểm lại, đây chính là chứng cứ mà anh đối với em phải phụ trách, cho nên em muốn mình trang điểm xinh đẹp thêm chút .

Thạch Mai Trinh nói.

Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ, đàng ngồi bên trong đại sảnh chờ đợi, nhưng không nghĩ tới lại gặp được một người quen, nàng lúc này không nhìn thấy mình, cũng đang ngồi tại bên trong đại sảnh, nàng đang nhìn về phía phương hướng cửa chính, giống như là đang chờ ai đó, nàng vẫn xinh đẹp như trước, lại có chút ít hơi mập ra, cho nên trước ngực hai bầu vυ", bờ mông lớn gì đó nhìn qua càng thêm hấp dẫn ánh mắt người nhìn..

-Uông bác sĩ, trùng hợp à?

Đinh Trường Sinh đi tới tại bên cạnh thân của nàng, hỏi.

-Hả…cậu…cậu..như thế nào tại nơi này, từ đâu xuất hiện ra vậy?

Uông Minh Kha nhìn thấy Đinh Trường Sinh, vẫn là như nhìn thấy quỷ, hỏi.

-Tôi xuất hiện như thế nào cũng không trọng yếu, trọng yếu là chị vì sao lại đến tại nơi này, nếu chị đến nơi này, không phải kết hôn, thì chính là ly hôn, Uông bác sĩ, hay là chị đến để tiến hành nghiệp vụ gì ?

Đinh Trường Sinh cười hỏi.

-Cậu quản được sao? Cậu tới đây làm gì?

Uông Minh Kha nhìn nhìn xung quanh, hỏi.

-Yên tâm, tôi sẽ không tiếp tục quấy rầychị nữa đâu, tôi đến đây để đăng ký kết hôn.

Đinh Trường Sinh nói.

-Cái gì..? Cậu đổi tính rồi sao?

Uông Minh Kha không tin hỏi.

Đinh Trường Sinh nghe được tiếng giày cao gót của Thạch Mai Trinh, nên không còn chú ý đến Uông Minh Kha, đứng dậy hướng đến chỗ ghi danh kết hôn đi.

Thạch Mai Trinh nhìn thấy Đinh Trường Sinh, khi khoác lên cánh tay của hắn, gương mặt hạnh phúc cùng đi hướng đến chỗ ghi danh kết hôn, Đinh Trường Sinh biết Uông Minh Kha nhất định là đang ở phía sau lưng của mình nhìn theo, vì thế giơ tay lên vẫy tay, xem như một loại cáo biệt a.

Đinh Trường Sinh cùng Thạch Mai Trinh đăng hoàn ký sau cùng đi ra cửa, Thạch Mai Trinh lái xe của mình đến, nói:

-Ai, thấy anh bận rộn quá, giữa trưa sẽ không cùng nhau ăn cơm được rồi, buổi tối em chờ anh về nhà ăn cơm, để em chuẩn bị vài món thức ăn, xem như là chúc mừng chúng ta kết hôn a.

-Như vậy thì xong rồi sao? Chúng ta không cần cử hành hôn lễ à?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Thật không cần đâu, chúng ta vừa quay trở về, thân phận của anh bây giờ đặc thù, nếu cử hành hôn lễ, chắc chắn sẽ bị rất nhiều người nhìn đến chằm chằm, nói không chừng đã có người cầm lấy việc này mà làm văn chương rồi, thứ hai, em cũng không muốn để cho các nàng ở nước ngoài ăn dấm chua, tuy rằng các nàng không nói ra, nhưng tâm lý trong lòng khẳng định đối với em là ghen tị, đàn bà nếu ghen tị thì sẽ không hảo ngoạn đâu, em không muốn gây thù hằn, cứ như vậy đi, làm người phải biết chừng mực.

Thạch Mai Trinh nói.

-Được rồi… chính xác là em đã trưởng thành..

-Này..này…, em già đi thì có, còn nói cái gì trưởng thành, lừa gạt quỷ thần hả ? Được rồi, em đi trước, đến siêu thị mua đồ, sau đó về nhà nấu cơm .

Thạch Mai Trinh nói.

Đinh Trường Sinh nhìn theo xe Thạch Mai Trinh biến mất, lúc này mới đi hướng về xe của mình, nhưng lúc này sau lưng mình lại có người kêu

-Đinh Trường Sinh, tôi có thể đi nhờ xe của cậu không?

Đinh Trường Sinh quay đầu lại nhìn, lại là mới Uông Minh Kha vừa cùng mình gặp nhau.

Đinh Trường Sinh lập tức nở nụ cười, hai tay cắm vào tại túi quần bên trong, nói:

-Thời điểm trước kia, chị mỗi lần thấy tôi thì như tựa như là thấy quỷ, nhưng bây giờ lại chủ động tìm đến, có mục đích gì không vậy? Sự tình của chị xong xuôi rồi sao?

-Chưa, hắn hẹn nhưng không đến, hôm nay chưa xong, trời nóng như vậy, cậu không để cho tôi phải gọi xe taxi chứ?

-Chị không lái xe đến đây à?

Đinh Trường Sinh nhìn nhìn xung quanh, hỏi.

-Xe của tôi đưa đi bảo dưỡng rồi, đang ở phụ cận, cậu chở tôi đến cửa hàng bảo dưỡng xe nhé?

Uông Minh Kha hỏi.

-Được rồi, tốt xấu gì chúng ta cũng là đã từng … .

Đinh Trường Sinh cười cười nói.

Đỗ Sơn Khôi nhìn thấy Đinh Trường Sinh ra hiệu, vì thế chạy xe đến..

Đinh Trường Sinh mở cửa xe ra, để Uông Minh Kha lên xe trước, rồi mình chuyển tới qua một bên cửa lên xe ngồi cùng với nàng..

Lúc Uông Minh Kha lên xe, nàng khom người chui vào bên trong, thấp thoáng Đinh Trường Sinh nhìn thấy hai mảnh mông lớn của nàng nổi bật với cái khe mông hiện lên sau làn váy bó, còn bà nó….hình như màng mặc cái quân lót lọt khe, nên cái khe mông sâu hoắm kia nhìn qua là liền làm hắn đã có ý nghĩ….bậy bạ rồi…

-Tôi nghe nói cậu xuất ngoại, lời truyền vô cùng thái quá, còn nói đây là cậu bỏ trốn đi, như thế nào, sự tình của cậu giải quyết xong rồi?

Uông Minh Kha hỏi.

-Cái gì mà trốn đi chứ, tôi đi ra nước ngoài là bình thường mà, ra ngoài làm vài năm sinh ý, nhưng cơ bản là bị âm vốn, cho nên quay trở lại đi trên con đường sĩ đồ, tôi bây giờ đang công tác ở tỉnh kỷ ủy .

Đinh Trường Sinh tự giới thiệu mình.

-Phải không? Vậy xem như là đi du học về rồi, tôi nhớ hình như trước kia cậu cũng đã từng công tác qua tại kỷ ủy?

Uông Minh Kha hỏi.

-Đúng vậy, lần này xem như mang chút kình nghiệm quay về..

Bất chợt Uông Minh Kha cầm lấy bàn tay của hắn để trên trên phía bụng của nàng rồi nói.

- Đúng rồi, để số điện thoại của cậu cho tôi, tôi vẫn còn công tác tại bệnh viện, nói không chừng ….cậu còn có thể dùng… đến tôi đấy.. .

Nói xong, nàng nắm lấy bàn tay của hắn di chuyển hơi xuống phía dưới, rõ ràng lòng bàn tay của hắn đã úp hắn trên cái gò mu phồng u lên của nàng, mặc kệ không e ngại Đô Sơn Khôi đang lái xe ở phía trước,,,

Uông Minh Kha chủ động làm Đinh Trường Sinh tâm lý có chút thỏa mãn, đây là do mình có sứ thu hút đàn bà ư? Nhớ lại những lần trước, mỗi lần nàng gặp hắn, đều có ý phản kháng, nhưng mỗi khi dươиɠ ѵậŧ của hắn đã đút vào âʍ đa͙σ của nàng, thì phản kháng không thấy tăm hơi, mà chỉ còn lại là tiến rêи ɾỉ thỏa mãn, bất quá làm Đinh Trường Sinh có chút không lý giải được chính là, nàng như thế nào lại chuyển qua chủ động như vậy, trước kia bởi vì mình uy hϊếp nên nàng mới đồng ý cùng mình lêu lổng, không nghĩ tới lần này lại chủ động ngoài dự đoán mọi người như vậy…

-Tốt...

Đinh Trường Sinh nói ra số điện thoại của mình, Uông Minh Kha bấm số gọi đến, Đinh Trường Sinh cũng lưu lại số của nàng..

Quả thật Uông Minh Kha đến cửa hàng bảo dưỡng xe thì xuống xe, nhìn theo xe Đinh Trường Sinh rời đi, lúc này Đinh Trường Sinh luôn luôn nghĩ đến Uông Minh Kha rốt cuộc làm sao vậy?

-Này anh…, anh giúp tôi tra một chút về người đàn bà này, nhìn xem gần đây nàng đang làm cái gì, nàng chủ động như vậy thật là khiến tôi có một chút đoán không ra.. .

Đinh Trường Sinh nói.

-Đoán không ra thì thua rồi, tôi nhìn thấy người đàn bà này cũng không đơn giản đâu..

Đỗ Sơn Khôi nói.

-Ừ…đúng là không đơn giản..À…phía trước kia đang lam cái gì vậy?

Đinh Trường Sinh nhìn ven đường phía trước có một đoàn người mặc đồng phục xếp thành hàng đi qua, còn có người bung dù che cho lãnh đạo đi trước, sau khi xe chạy ngang qua, Đinh Trường Sinh quay đầu liếc mắt nhìn, phát hiện đó là lãnh đạo thành phố Giang Đô đang kiểm tra xây dựng ven đường

-Không biết, đoán chừng là lãnh đạo đang kiểm tra a .

Đỗ Sơn Khôi nói.

Đinh Trường Sinh lấy ra điện thoại gọi một cú điện thoại, trong điện thoại truyền đến rất nhiều tiếng ồn ào.

-A lô…là vị nào đấy?"

-Vạn cục trưởng, đã nhiều năm như vậy, số điện thoại di động cũng chưa đổi, nhân phẩm đúng là tốt a…

Đinh Trường Sinh nói.

-Là vị nào…, nơi này đang bận bịu, lát nữa hãy gọi lại nhé…

-Khoan đã… tôi Đinh Trường Sinh đây, vừa mới đi ngang qua, nhìn thấy ông bồi tiếp Trọng bí thư đang thị sát trên phố, có thời gian gặp mặt đi, có một số việc tôi muốn nhờ ông giúp đỡ đây này…

Đinh Trường Sinh nói.

-Con bà nó…. Tôi còn cho rằng là ai đó gọi tới, đúng là đang bận bịu, đợị một chút có gì tôi gọi lại cho cậu..

-Được, trước cứ như vậy .

Đinh Trường Sinh cúp điện thoại.

Trở lại cơ quan, Đinh Trường Sinh đứng tại bên trong thang máy nghĩ đến buổi sáng chuyện Triệu Lỵ nói về việc Chu Bội Quân trốn đi khi còn ở bệnh viện, vì thế liền đi đến văn phòng của Hà Phong.

-Hà chủ nhiệm, có rãnh không vậy?

Đinh Trường Sinh tại cửa gõ lên, hỏi.

-À…Đinh chủ nhiệm, vào đi, tôi đang muốn tìm cậu đây này, thì cậu lại đưa tới cửa, ngồi đi… uống trà?

Đinh Trường Sinh lắc đầu, nói:

-Không uống, ông định tìm tôi có chuyện gì, có chỉ thị gì không?

Hà Phong cười, nói:

-Tôi nào dám chỉ thị cậu a, bây giờ cậu chỉ dưới một người, phía trên thì hơn vạn người rồi, kỷ ủy chúng ta ngoại trừ Lý bí thư, thì cậu còn đem ai phóng nhãn à?