Chương 18: Đối với tổ chức phải phụ trách

1543 Chữ Cài Đặt
CHƯƠNG 18: ĐỐI VỚI TỔ CHỨC PHẢI PHỤ TRÁCH.

Đinh Trường Sinh vừa nhìn thấy Lý Thiết Cương vào văn phòng, liền lập tức đi đến, Lưu Chấn Đông đang theo cùng, nhưng nói chính mình không phải là cấp dưới Lý Thiết Cương, nên đi vào trong không thích hợp.

-Lý bí thư, ông có rãnh không? Có thể cho cháu xin mười phút?

Đinh Trường Sinh vừa vào cửa liền hỏi.

-Ừ…,tôi rãnh đến chin giờ rưỡi, cậu nói đi, có chuyện gì?

Lý Thiết Cương hỏi.

-Là về vụ án của Chu Bội Quân, đã có đầu mối, bất quá, còn chưa rõ rang lắm, với lại vụ án này còn có rất nhiều điểm đáng ngờ, cháu e là vụ án này nếu quả thật làm đến cùng, chỉ sợ trình độ phức tạp vượt qua tưởng tượng của chúng ta.

Đinh Trường Sinh nói.

Lý Thiết Cương nghe vậy, sửng sốt, chỉ cánh cửa, nói:

-Đóng lại...

Đinh Trường Sinh đóng kỹ cửa xong, Lý Thiết Cương chỉ ghế dựa trước bàn làm việc, nói:

-Ngồi xuống nói, có vấn đề gì?

- Thời điểm Chu Bội Quân đang tại bị điều tra bởi vì nằm viện nên mới trốn thoát, nhưng Chu Bội Quân không phải là cao thủ đặc công, nàng chỉ là một người đàn bà ngoài bốn mươi tuổi, mà còn có thể duỗi tay mạnh mẽ như vậy sao? Đã vậy nàng sau khi rời bệnh viện, cũng không có tin tức gì, vậy nàng chạy như thế nào , trong chuyện này có vấn đề a, nhưng về phương diện này từ trước đến nay lại không có người chú ý tới, đây không phải là chuyện tầm thường chứ?

Đinh Trường Sinh hỏi.

Lý Thiết Cương nghe xong, để tay phải trên mặt bàn, ngón trỏ gõ lên mặt bàn, như là suy nghĩ, khi mau khi chậm, Đinh Trường Sinh chú ý tới chi tiết này, đình chỉ nói..

-Nói tiếp đi….

-Vâng, ngày hôm qua, chúng ta bắt đầu điều tra người cùng với Chu Bội Quân có quan hệ mật thiết nhất, cũng chính là thư ký Lâm Lâm của Chu Bội Quân, thì có phát hiện mới, Lâm Lâm tại phía trên mạng cùng với một người nước ngoài chơi game, nhưng rất rõ ràng, nàng không phải là chơi trò chơi, mà là truyền lại tín hiệu gì đó, trước sau chơi không đến mười phút liền kết thúc, nhưng sau đó thì Lâm Lâm đứng ngồi không yên, từ đêm đến sáng không ngủ .

Đinh Trường Sinh nói.

-Các người giám thị nàng?

Lý Thiết Cương hỏi.

-Vâng, Lý bí thư, chuyện này cháu tự kiểm điểm, không có báo cáo trước với Lý bí thư để xin chỉ thị.

Đinh Trường Sinh thành khẩn giải thích.

Lý Thiết Cương gật đầu, nói:

-Trong công việc có thể gọi điện thoại cho rôi thì gọi, không thể gọi điện thoại lthì nhắn tin, bất quá đừng để chậm trễ công việc, chúng ta làm công việc này, vào thời điểm rất trọng yếu, nhưng có chút thời điểm phải giữ chừng mực, có gì cậu phải báo cho tôi một tiếng, để tôi biết việc này, một khi có người muốn cầm lấy việc này mà làm khó dễ cậu, thì cậu có thể đẩy lên cho tôi, nếu tôi không biết, thì lấy cái gì để che chắn giúp cho cậu đây?

-Vâng, cháu minh bạch, cám ơn lãnh đạo quan tâm..

Đinh Trường Sinh nói.

-Vậy thì phải nhìn chằm chằm vào người này rồi, nhất định phải từ cá nhân này mà đào ra ít đồ gì đó… .

Lý Thiết Cương nói.

-Vâng, còn có những người khác, cháu nghĩ cũng đồng bộ điều tra rõ, để tìm cho ra còn người nào đã giúp cho Chu Bội Quân trốn đi …

Đinh Trường Sinh nói.

-Chuyện này nhất định phải điều tra, nếu điều tra không ra nội tình ở bên trong, thì vụ án gì của chúng ta cũng sẽ không làm được, cho nên, nhất định phải trac ho ra, cậu không cần đưa cho tôi kế hoạch, cũng không cần phải báo cáo từng cái một, nhưng chuyện này dính líu đến người của mình, cho nên phải phải thận trọng, cậu cũng không phải là tân binh của quan trường, phải hiểu cách xử lý mấy vấn đề như thế nào chứ?

Lý Thiết Cương nói.

Đinh Trường Sinh gật đầu nói:

-Cháu biết, bí thư yên tâm, cháu không có gây thêm phiền toái cho bí thư đâu..

-Hừ….nếu cậu không gây thêm phiền toái cho tôi, thì cậu không còn là chính mình….

Lý Thiết Cương đứng lên cùng Đinh Trường Sinh nắm chặc tay, Đinh Trường Sinh cảm thấy Lý Thiết Cương bàn tay rất có lực, liên quan hắn cũng thấy mình có cảm giác được tăng cường không ít lực lượng….

………………………………………………………………………………………

Trở lại phòng làm việc của mình, Triệu Lỵ rót cho hắn một chén trà, vừa muốn đi ra ngoài, thì bị Đinh Trường Sinh gọi lại.

-Triệu Lỵ, đợi chút…

-Chủ nhiệm, chuyện gì?"

Triệu Lỵ quay đầu lại hỏi.

-Đem cửa đóng lại .

Đinh Trường Sinh chỉ cánh cửa, nói.

Triệu Lỵ nghe vậy, trong tâm lập tức liền gia tốc, tuy rằng Đinh Trường Sinh đối với nàng từ trước đến nay chưa từng tỏ vẻ cái gì, nhưng khi nàng nghe được Đinh Trường Sinh gọi nàng đóng cửa, vẫn là rất khẩn trương.

-Chủ nhiệm, có chuyện gì?

Triệu Lỵ tiến về phía trước đi từng bước.

Đinh Trường Sinh lật ra hồ sơ trên bàn có đóng dấu danh sách chức vụ đơn vị và ngoài xã hội những người phàm là cùng Chu Bội Quân có liên quan. nhưng là duy chỉ có thiếu một vật..

-Cô làm danh sách này không tệ, nhưng là vẫn là bỏ lọt một ít gì đó.

-Lọt cái gì?

Triệu Lỵ vừa nhìn Đinh Trường Sinh nói về vấn đề công tác, trong tâm buông lỏng không ít.

-Trong này không có liệt kê ra thời điểm Chu Bội Quân từ bệnh viện chạy trốn, kỷ ủy chúng ta lúc đó là ai phụ trách vụ án này, ai phụ trách trông coi, trong này đều không có ghi ra, đã xảy ra chuyện gì?

Đinh Trường Sinh hỏi.

Vừa nghe Đinh Trường Sinh nói là bởi vì chuyện này, Triệu Lỵ chớp mắt liền minh bạch chính mình quá lo lắng, vì thế liền giải thích:

-Đinh chủ nhiệm, chắc anh không biết, vụ án này là do Hà Phong chủ nhiệm phụ trách, nhưng thời kỳ đang làm vụ án này, Hà chủ nhiệm mới làm có hai ngày nghỉ thì nghỉ, Hà chủ nhiệm bị bệnh, phải nằm viện truyền nước biển hai ngày, vừa khéo, ngày hôm sau thì Chu Bội Quân đã bỏ trốn, lúc Chu Bội Quân chạy sau đó, Hà chủ nhiệm lòng nóng như lửa đốt, dù còn bệnh vẫn xin ra viện, nhưng mới vào buổi sáng, thì hôn mê ngã té trong phòng làm việc của ông ấy, liền lại phải đến bệnh viện, một mực ở đến nửa tháng mới xuất viện.

Đinh Trường Sinh không nghĩ tới trong này còn có sự tình trùng hợp như vậy, nhưng Hà Phong là chủ nhiệm giám sát phòng số hai, trách không được thời điểm mình vừa mới hướng Lý Thiết Cương hội báo, Lý Thiết Cương mới nói câu mình không phải là tân binh trong quan trường, ý bảo mình nên biết làm như thế nào xử lý quan hệ trong quan trường, không ngờ là ý tứ tầng này.

-Được rồi….tôi đã biết, ngoại trừ Hà chủ nhiệm, còn lại mấy người kỷ ủy khác của chúng ta có liên quan, cô cũng liệt ra, có hữu dụng đấy..

-Được….tôi lập tức đi làm.

Triệu Lỵ nói.

-Rồi…, nhớ kỹ, chuyện này ai cũng không cần nói, bên ngoài có mấy người cũng không thể nói.

Đinh Trường Sinh dặn dò.

-Vâng, tôi minh bạch .

Triệu Lỵ gật gật đầu, mở cửa đi ra ngoài.

Đinh Trường Sinh nhìn nhìn điện thoại, thời gian không sai biệt, vì thế liền đi ra cửa, xuống lầu ngồi lên xe rời khỏi cơ quan…

-Đi đâu? Đỗ Sơn Khôi hỏi.

-Đi đến cục dân chính, Thạch Mai Trinh đang chờ tôi ở đó, đúng rồi, anh tính toán khi nào thì kết hôn vậy?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Tôi cảm thấy như vậy đã là rất tốt, kết hôn cái gì a, kết hôn đó là phải có trách nhiệm, còn như bây giờ thì rất tốt, trách nhiệm không lớn, cuộc sống lại thích ý, không tốt hơn sao?

Đỗ Sơn Khôi hỏi.

-Anh thì có thể làm như vậy a, còn tôi thì không được, đối với tổ chức tôi phải phụ trách, cho nên, việc kết hôn này tôi vẫn là phải làm , bằng không, sẽ bị người khác hoài nghi, tôi có cảm giác chẳng khác nào là con tin vậy..

Đinh Trường Sinh lẩm bẩm.