Chương 50. Huyết mạch Yêu Thánh, đồ đệ hiến cơ duyên

"Tư chất của ta như vậy không thể nào vượt qua sư đệ ngươi."

Thường Nguyệt Nhi thở dài. Nói đến đây, tâm tình của nàng lại trở nên nặng nề.

Nàng thực sự xứng với Lâm Phàm sao?

Chỉ riêng nội môn nàng đã có hơn hai đối thủ cạnh tranh.

Thiên phú của Mạc Trúc càng hơn hẳn nàng.

Lâm Phàm an ủi: "Đúng là ngươi không thể nào vượt qua ta, ngươi chỉ cần cố gắng hết sức tu luyện, trường sinh mới là mưu cầu hàng đầu của tu sĩ chúng ta."

Thường Nguyệt Nhi vừa nghe vậy lại càng thêm phiền muộn.

Sau đó, Thường Nguyệt Nhi nói đến những chuyện đã xảy ra trong tông môn gần đây.

Chưởng giáo đã dẫn theo đệ tử thập phong đi đánh Thanh Minh ma giáo, bát phong còn lại trấn thủ tông môn.

Từ sau khi Thanh Minh ma giáo tập kích rút quân, bầu không khí tu luyện trong nội môn vượt xa lúc trước, các đệ tử đều có cảm giác nguy cơ.

Chu Phàm càng đã đạt tới Trúc Cơ cảnh tầng chín, chuẩn bị Độ Kiếp thành Kim Đan.

Uy danh của Ngọc Thanh tông ở tu chân giới cũng tăng nhiều, trên mặt danh khí rất có tư thế đứng đầu chính đạo.

Về phần thực lực, cái này cũng chưa chắc được.

Tên tuổi Trảm Thần trưởng lão cũng bắt đầu lưu truyền trong tu chân giới.

Mặc dù Lâm Phàm muốn khiêm tốn, nhưng acc clone của hắn lại nhất chiến thành danh.

Bận rộn hai canh giờ Thường Nguyệt Nhi mới rời đi.

Tụ Linh Trận vừa được mở ra, nồng độ linh khí trong động phủ bắt đầu tăng trưởng rõ ràng.

"Xem ra địa vị trong tông môn cũng rất quan trọng, có thể ảnh hưởng tới tốc độ tu hành của ta."

Lâm Phàm yên lặng nghĩ.

Sau này phải tìm Lý Khanh Tử đòi thêm chút đan dược.

Chợt, Lâm Phàm tiếp tục tu luyện.

Nửa năm sau.

Trước mắt Lâm Phàm hiện ra nhắc nhở:

[Thanh Minh ma giáo từ bỏ không nhằm vào Ngọc Thanh tông, ngươi thu được một pháp khí, một quyển bí tịch pháp thuật]

[Chúc mừng ngươi thu được Phược Yêu Thằng, Đại Thiên Lôi Bạo]

[Phược Yêu Thằng: Vốn có hiệu quả trói buộc mạnh mẽ, có thể trói lại tất cả sinh linh dưới Hóa Thần cảnh, khiến chúng không cách nào động đậy]

[Đại Thiên Lôi Bạo: Pháp thuật Lôi hệ, có thể dẫn động Lôi linh khí trong thiên địa thi triển ra lôi bạo như diệt thế, phạm vi sát thương cực lớn]

Rốt cục Thanh Minh ma giáo cũng từ bỏ.

Không thể không nói, bọn hắn cũng thật dẻo dai, đã bị đánh tới phải chuyển nhà còn dám lên kế hoạch báo thù.

Như vậy xem ra Thanh Minh ma giáo sắp bị xoá tên.

Từ nay về sau, tu chân giới Đại Yến không còn Thanh Minh ma giáo.

Lâm Phàm cười cười, sau đó bắt đầu để Phược Yêu Thằng nhận chủ.

Tiếp đó hắn mới truyền thừa Đại Thiên Lôi Bạo.

Đại Thiên Lôi Bạo là pháp thuật có lực sát thương trên phạm vi lớn, rất thích hợp với Lâm Phàm.

Hắn thích loại pháp thuật có uy lực phạm vi lớn như vậy.

Đẹp trai là chuyện cả đời.

Buổi tối ngày ấy.

Trên bầu trời nội môn Ngọc Thanh tông đột nhiên có lôi vân tụ tập, thiên uy kinh khủng bao phủ mười tám phong, khiến tất cả mọi người khϊếp sợ.

"Thanh Minh ma giáo lại tới đánh lén chúng ta?"

"Thanh Minh ma giáo đã bị diệt mất!"

"Chẳng lẽ là những tông môn ma đạo khác?"

"Có khả năng, dù sao Thanh Minh ma giáo cũng không thể tính là tông môn ma đạo mạnh nhất."

"Chuẩn bị nghênh chiến!"

Các đệ tử bát phong nội môn căng thẳng cực kỳ, ngay cả chúng trưởng lão cũng thế.

Rất nhanh các trưởng lão đã phát hiện linh lực đến từ động phủ của Lâm Phàm, lôi vân cuồn cuộn trên bầu trời cũng không tạo thành ảnh hưởng không tốt gì với nội môn.

Chẳng lẽ hắn đang tu luyện pháp thuật?

Hí —— Các trưởng lão càng thêm kính nể Lâm Phàm.

Rất nhanh lôi vân trên bầu trời đã tản đi, Ngọc Thanh tông lại khôi phục bình tĩnh.

Cũng không lâu lắm, không biết là trưởng lão nào lộ ra thông tin dị tượng ban nãy là Trảm Thần trưởng lão đang tu luyện pháp thuật.

Sau khi tin này được truyền ra, chúng đệ tử Ngọc Thanh tông lại cảm thấy được an toàn hơn nhiều.

Sau khi trận đại chiến mấy năm trước kết thúc, Trảm Thần trưởng lão đã trở thành chỗ dựa lớn nhất trong lòng bọn họ.

Chỉ cần có Trảm Thần trưởng lão ở đây, chắc chắn bọn hắn sẽ không xảy ra chuyện!

Hai năm sau.

Tu vi của Lâm Phàm còn đang ở Nguyên Anh cảnh tầng hai, cách tầng ba đã rất gần.

Tốc độ như vậy đã có thể tính là cực nhanh. Từ sau khi Lâm Phàm vào nội môn, các tu sĩ Nguyên Anh trong quan hệ nhân tế gần như không tăng trưởng tu vi.

Lâm Phàm cũng coi như thỏa mãn với tiến bộ của mình.

Dù sao thì hắn cũng còn có thể sống hơn tám trăm năm nữa, việc đột phá Hóa Thần cảnh đã vững như lão cẩu.

"Lâm trưởng lão có rảnh không?"

Một giọng nói truyền đến từ ngoài động phủ.

Giọng nói của Lý Khanh Tử.

Lâm Phàm lập tức phất tay mở cửa đá, để Lý Khanh Tử đi vào.

Lý Khanh Tử mặt tươi rói đi tới. Gần đây Ngọc Thanh tông có thể nói là uy phong lẫm lẫm, với tư cách là chưởng giáo, đương nhiên hắn ta cũng rất có mặt mũi.

Hắn ta đi tới quan sát Tiên Thiên động phủ này, cười nói: "Đối với Lâm trưởng lão, toà động phủ này vẫn hơi nhỏ một chút, có cần phải tới chủ phong tu luyện không?"

Lâm Phàm lắc đầu nói: "Không cần, ta đã quen ở lại chỗ này tu luyện."

Hắn cảm thụ được khí tức của những người khác, ngoài động còn có người chờ, tu vi rất yếu, dường như mới vừa Trúc Cơ.

[Kiểm tra đo lường ra người có Tiên Thiên Khí Vận, phải chăng kiểm tra lai lịch]

Trước mắt Lâm Phàm xuất hiện một hàng chữ, hắn lập tức kiểm tra.

[Dương Thiên Đông, ẩn chứa huyết mạch Yêu Thánh, sinh ra nửa người nửa yêu. Tư chất tuyệt luân nhưng thời niên thiếu từng mất khống chế hóa yêu, bị thương đồng môn, bị Thanh Minh ma giáo nhốt lại, may mắn được Ngọc Thanh tông cứu]

Ừm?

Lại là khuôn bản của vai chính?

Thanh Minh ma giáo thật lợi hại!

Vậy mà cất giấu tới hai người có tiên thiên khí vận!

Chẳng qua nghĩ lại, Ngọc Thanh tông cũng có hai.

Thật ra trên đời này có không ít thiên tài, chỉ có điều thiên tài có thể sống đến sau cùng lại rất ít.

"Đã như vậy, ta đây cũng không bắt buộc. Nếu Lâm trưởng lão có bất kỳ yêu cầu gì có thể trực tiếp mở miệng. Ta đã nói trước với tất cả trưởng lão trong tông, việc nhỏ của ngươi chính là việc lớn của Ngọc Thanh tông." Lý Khanh Tử cười ha hả nói.

Lâm Phàm cũng cười nói: "Đa tạ ý tốt của chưởng giáo."