Chương 41. Thần thông, Thiên Tru Quỷ Thần Kiếm! (1)

Vậy mà tiểu tử Lâm Phàm kia lại không đến.

Mà thôi.

Các đệ tử nhìn về phía Hi Tuyền tiên tử, không thấp thỏm cũng không kỳ vọng.

Bọn hắn nghĩ sắp đến nội môn khảo hạch.

"Tình báo mới nhất, giáo chủ Thanh Minh ma giáo Đoạn Thông Thiên đã tới Hóa Thần. Không có gì ngoài ý muốn, tối đa mấy năm nữa, Thanh Minh ma giáo sẽ cử đại binh xâm lấn Ngọc Thanh tông chúng ta."

Trong lúc Hi Tuyền tiên tử nói ra lời này, vẻ mặt lạnh nhạt.

Chúng đệ tử ngẩn người, chợt nổ tung.

"Hóa Thần!"

"Làm sao có thể!"

"Ngọc Thanh tông chúng ta có Hóa Thần không?"

"Nào có, Hóa Thần chính là truyền thuyết!"

"Xong... Chẳng trách gần đây người Thanh Minh ma giáo càng ngày càng hung hăng ngang ngược..."

Hi Tuyền tiên tử đưa tay, ra hiệu các đệ tử an tĩnh lại.

Các đệ tử vội vã ngậm miệng, căng thẳng nhìn về phía nàng.

Đối với Ngọc Thanh tông, chuyện ma giáo sinh ra Hóa Thần tuyệt đối là tai hoạ ngập đầu.

"Ngay cả khi ma giáo xuất hiện Hóa Thần, chúng ta cũng phải nghênh chiến. Ngọc Thanh tông đã thành lập mấy trăm năm, há có thể bị ma giáo tiêu diệt? Bình thường vi sư không yêu cầu các ngươi phải cống hiến vì Ngọc U phong, nhưng khi Ngọc Thanh tông gặp nạn, các ngươi nhất định phải làm tốt chuẩn bị đứng ra chiến đấu. Kể từ hôm nay, các ngươi không được rời khỏi Ngọc Thanh tông, phải chuyên tâm tu luyện chuẩn bị nghênh chiến Thanh Minh ma giáo!"

Hi Tuyền tiên tử quét mắt nhìn mọi người, nói từng câu từng câu.

Khí thế Nguyên Anh bộc phát, uy áp bao phủ nguyên đại điện.

Chúng đệ tử nghiêm túc lại, ngay cả khi có sợ hãi bọn hắn cũng không dám biểu hiện ra ngoài.

Chuyện cho tới bây giờ đã không còn cách nào khác.

Bọn hắn đều từng có giao thủ với ma giáo, cũng hiểu nếu đầu hàng kết cục sẽ càng thảm hại hơn.

Trong Tiên Thiên động phủ thiên lôi cuồn cuộn.

Lâm Phàm đang độ kiếp.

Dưới sự bảo vệ của kết giới, tiếng thiên lôi và uy áp cũng không truyền đi.

Thiên kiếp lần này không giống với bất kỳ thiên kiếp nào hắn gặp lúc trước, lôi điện hóa long, lực tàn phá cực kỳ đáng sợ.

Chẳng qua đáng tiếc là nó không thể phá vỡ phòng ngự của Kim Thiền Huyền Thần Y.

Đề phòng hoa cỏ trong động phủ bị hư hại, Lâm Phàm lợi dụng linh lực bảo vệ bọn nó, cũng may thiên lôi chỉ đánh về phía hắn.

Mặc dù động thất không lớn nhưng lại rất cao, mây đen vừa vặn bao phủ nơi đỉnh động khẩu.

Trong quá trình độ kiếp, Lâm Phàm thường gặp phải ác mộng.

Đủ loại ác mộng lần lượt xuất hiện, còn có cảnh bạn tốt, sư phụ chết thảm, có cảnh hắn một lần nữa quay về Địa Cầu, ngạc nhiên phát hiện tất cả chỉ là một giấc mộng.

Cũng may Lâm Phàm ý chí kiên định, những ác mộng này vốn không thể ảnh hưởng tới hắn.

Về phần tâm ma lại càng không thể nào sinh ra.

"Nguyên Anh, ta phá chắc rồi!"

Lâm Phàm hưng phấn nghĩ.

Theo hắn không ngừng vận chuyển tâm pháp, lục đạo linh lực trong cơ thể lại hình thành vòng xoáy, tụ tập trên Kim Đan, mơ hồ đã có đường viền đứa bé sơ sinh.

Hắn cách Nguyên Anh cảnh đã rất gần.

"Sư đệ!"

Ngoài động phủ truyền đến giọng nói của Thường Nguyệt Nhi, Lâm Phàm tưởng mình nghe nhầm. Trước đó hắn cũng đã từng nghe thấy giọng nàng, cho nên không để trong lòng.

Ngoài động phủ.

Thường Nguyệt Nhi gọi vài tiếng vẫn không thấy Lâm Phàm trả lời.

Nàng không khỏi nhíu mày, lẩm bẩm nói: "Sư đệ thối, không ngờ hắn lại tu luyện nghiêm túc như vậy. Tông môn sắp đại họa lâm đầu hắn còn không ra."

Nàng suy nghĩ một chút, quyết định ở lại bên ngoài động phủ.

Nàng đi tới dưới tàn cây cách đó không xa đả tọa.

Nếu như Thanh Minh ma giáo sáp nhập Ngọc Thanh tông từ phía bên này, vậy chắc chắn Lâm Phàm sẽ gặp nạn đầu tiên, nàng phải bảo vệ Lâm Phàm.

Đương nhiên, lấy thực lực của nàng rất khó có thể bảo vệ Lâm Phàm. Nhưng chờ sau khi Lâm Phàm tỉnh lại từ trong tu luyện, nàng có thể nói ngay cho Lâm Phàm biết, đồng thời dẫn theo Lâm Phàm trở lại nội môn trốn.

Sau mười ngày.

Rốt cục Lâm Phàm cũng thành tựu Nguyên Anh, linh lực tăng vọt!

Lục hệ linh lực trong cơ thể dung hợp thành một loại linh lực hoàn toàn mới mẻ mà cường đại.

Lục đạo linh lực!

Trước mắt Lâm Phàm hiện ra từng hàng chữ:

[Chúc mừng ngươi đột phá Nguyên Anh cảnh, được khen thưởng một thần thông]

[Ngươi lựa chọn con đường kiếm tu]

[Chúc mừng ngươi thu được kiếm đạo thần thông —— Thiên Tru Quỷ Thần Kiếm]

Hí —— Thiên Tru Quỷ Thần Kiếm...

Thật chuuni, thật thẹn!

Lâm Phàm hưng phấn nghĩ, sau đó hắn lập tức bắt đầu truyền thừa kiếm đạo thần thông này.

Dù là thần thông nhưng nó vẫn là kiếm đạo, đối với Lâm Phàm, muốn lĩnh ngộ nó cũng không khó.

Thần thông khác với pháp thuật, hiểu chính là hiểu, không cần ra tay tu luyện.

Đương nhiên, sau khi đốn ngộ thần thông vẫn có thể tiếp tục tu luyện thần thông, tăng cường độ thuần thục.

Cùng lúc đó.

Ngoài động phủ.

Thường Nguyệt Nhi đang tĩnh tọa tu luyện.

Nàng đã quen với việc tu luyện ở phụ cận nơi này.

Nàng mở mắt nhìn về phía Tiên Thiên động phủ, lẩm bẩm nói: "Sư đệ thối, tới giờ còn không ra, may mà ma giáo không xâm lấn vào thời điểm này."

Nàng nhiều lần muốn rời đi nhưng lại sợ bỏ qua thời gian Lâm Phàm xuất quan.

Thường Nguyệt Nhi thở dài một hơi, lại nhắm mắt.

Ai kêu nàng thích hắn đâu.

Nhiều thêm một chút đi.

Ngày hôm sau.

Lâm Phàm thành công nắm giữ Thiên Tru Quỷ Thần Kiếm!

Hắn ấn mở bảng skills:

[Tính danh: Lâm Phàm]

[Thọ mệnh:.

/988]

[Chủng tộc: Phàm nhân]

[Tu vi: Nguyên Anh cảnh tầng một]

[Công pháp: Lục Đạo Luân Hồi Công (có thể truyền thừa)]

[Pháp thuật: Tuyệt Chỉ Thần Kiếm, Thất Trọng Huyền Bộ, Tam Thanh Tuyệt Ảnh Kiếm (tuyệt thế), Cửu Long Trừ Ma Ấn]

[Thần thông: Lục Đạo Hấp Hồn, Thiên Tru Quỷ Thần Kiếm]

[Pháp khí: Kim Thiền Huyền Thần Y (thất phẩm Linh Bảo), đai lưng càn khôn, Kỳ Lân Kiếm]

[Linh căn tư chất: Lục đạo linh thể, ẩn chứa linh căn đỉnh cấp Phong, Hỏa, Thủy, Thổ, Mộc, Lôi, tăng khí vận nhất định]

[Tiên Thiên Khí Vận như sau]

[Tuyệt thế vô song: Tiên tư, mị lực đỉnh cấp]

[Thiên mệnh kiếm sỉ: Tư chất kiếm đạo đỉnh cấp, ngộ tính kiếm đạo đỉnh cấp]

[Thân pháp tuyệt trần: Tư chất thân pháp đỉnh cấp]

[Hậu duệ Tiên đế: Thu được một bộ công pháp tu tiên tuyệt thế, một ngàn viên thượng phẩm linh thạch]

[Kiểm tra quan hệ nhân tế]