Chương 12: Là Trùng Hợp Hay Cố Ý

Tiểu nha hoàn xoay người một cái thật nhanh hai tay ôm lấy mặt, giọng nói như mắc kẹt trong cổ họng, "Tiểu… tiểu thư! Người… người… người…sao người lại…lại…" Nàng dừng lại một lúc, nuốt xuống ngụm nước bọt đang làm nàng mắc cứng cuống họng, "…Y phục của Tuyên Vương…sao người…sao người…lại…lột sạch sành sanh như thế?"

Hạ Tiểu Hi trừng mắt nhìn tiểu nha hoàn Tiểu Hồng, "Phí lời!!! Đây không phải chính là mục đích chúng ta phí công tốn sức để làm sao? Đã lột thì phải lột cho sạch!"

Tiểu Hồng muốn ngất: Tiểu thư làm việc thật tận tâm!

"Em tìm được người sao?" Hạ Tiểu Hi cầm lấy ấm trà trên bàn ngậm vào vòi ấm dốc ngược uống một hơi dài: Khát quá! Mệt chết ta!

"Người đã tìm được. Đang đợi bên ngoài." Tiểu Hồng đã tìm về được giọng nói của mình nhưng vẫn không dám quay đầu nhìn.

"Vậy được rồi, ta chuẩn bị một chút rồi chúng ta bắt đầu hành động."

Nói xong liền giật xuống bộ y phục thanh lãnh như thiên tiên, bên trong là một bộ y phục loè loẹt diêm dúa mà mấy kẻ nhà giàu mới nổi thường thích mặc. Nàng tự mình vấn lại đầu tóc cho giống với một phụ nhân, lại thoa lên mặt một lớp phấn dày, trên mặt xanh xanh đỏ đỏ đủ màu sắc, còn không quên tặng cho viền môi đỏ chót một cái nốt ruồi đen to tướng, thật đúng chuẩn một phụ nhân đanh đá.

Một lúc sau trên hành lang lầu hai Túy Hương lâu, hai tên gia đinh kéo một nam tử bị lột trần, trên mặt, trên thân chi chít dấu giày, bị đạp đến mặt mũi sưng phồng nhìn không ra hình dáng.

Phía sau là một phụ nhân đang bị nha hoàn ôm chặt ngang hông.

Phụ nhân trên miệng không ngừng tuôn ra những lời chanh chua cay nghiệt.

"Tên nghiệt tử nhà ngươi…uổng công chúng ta cho ngươi đọc sách bao nhiêu năm. Ngươi vậy mà đem mồ hôi nước mắt của phụ mẫu ngươi đổ hết vào trong thanh lâu, tửu quán."

"Ngươi ngày đêm chìm đắm vào nơi phong hoa, ngụp lặn trong men rượu hương tình, liệu còn nhớ tới phụ mẫu ngươi bao đêm ngày vị ngươi đau lòng rơi lệ?"

Phụ nhân tay chân múa máy liên tục, hòng thoát ra khỏi vòng ôm của ả nha hoàn, thỉnh thoảng ả nha hoàn giữ không vững, phụ nhân kia lại thừa cơ đạp lên người gã nam tử tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bị trói gô lại hệt như một con heo.

"Phụ thân ngươi mười lăm năm rong ruổi trên đường, từ một gã phu xe trở thành một thương nhân có vài ba cửa hiệu phải trai qua bao nhiêu gian khổ? Ngươi hiểu được sao? Tất cả cũng chỉ để ngươi có nhiều thêm vài năm đèn sách, vậy mà ngươi… ngươi, ngươi… Cái đồ vong ân phụ nghĩa, cái đồ ăn cháo đá bát… Hu hu hu…" Phụ nhân kia kêu gào một hồi như vậy rồi quá tủi khổ mà hu hu khóc lớn, "Tướng công a tướng công! Chàng trên trời có linh thiêng thì hãy nhìn xuống mà chứng giám cho thϊếp, thϊếp hôm nay dù có đánh chết nghiệt tử này cũng không thể để bao năm tâm huyết của chàng bị hủy hoại trong tay kẻ tâm lang cẩu phế này được."

Mấy người vừa lôi kéo vừa la hét một lúc cũng xuống đến lầu một, lúc này sự chú ý của những người có mặt trong Túy Hương lâu toàn bộ đều tập trung vào đôi mẫu tử này.

Thanh lâu vốn đang ồn ào náo nhiệt là thế, vậy mà giờ đây lại yên lặng như như nước hồ thu, những câu chửi bới của ả phụ nhân có phần chua ngoa nhưng lại thấm thía lòng người, không ít người dễ động lòng đã rơm rớm nước mắt, nghĩ tới phụ mẫu nơi quê nhà xa xôi…

Phùng má mì còn chưa bao giờ chứng kiến cảnh tượng nào đặc sắc như thế! Bà từng thấy qua không ít nữ nhân đến thanh lâu gây lộn đánh ghen phu quân, chứ mẫu thân đánh nhi tử thành ra thế này thì quả thật là lần đầu tiên nhìn thấy. Đánh người thì cũng thôi đi, còn lột sạch y phục nhân gia như vậy, về sau hắn còn mặt mũi nhìn người sao?

Mà Túy Hương lâu từ khi nào có một khách nhân xấu xí như vậy đi vào sao bà không có ấn tượng gì hết vậy???

Hạ Tiểu Hi vừa gào khóc ầm ĩ vừa lôi lôi kéo kéo với Tiểu Hồng, chậm rãi hướng về phía cửa chính đi tới. Nàng đang diễn đến hăng say, diễn đến nhập tâm, nước mắt đã chảy đến phấn trên mặt đều bị lem luốc hết, trong lòng còn mừng thầm vì bọn họ đã sắp an toàn ra khỏi Túy Hương Lâu thì lúc này khoé mắt nàng liếc qua mặt Cố Hoài Dương, bỗng nhìn thấy mí mắt hắn giật giật như là có giấu hiệu sắp tỉnh lại, trong lòng nàng lộp bộp một tiếng: Tiểu Hồng chết bầm, không phải đã cặn dặn kỹ lưỡng là đổi loại thuốc tốt hơn một chút rồi sao???