Chương 35

“A Cẩn, đừng làm ông nội tức giận” Cố Luật cùng Tưởng Mộng Vãn đi nhanh tới, trông thấy cô gái đứng cạnh Cố Vô Cẩn, vẻ mặt hắn cũng không ủng hộ.

“Anh trai, sinh nhật vui vẻ nhé” Cố Vô Cẩn từ đầu đến cuối đều không buông tay Kỷ Hoài Hương ra, anh nhíu mày, nói: “Không phải em làm ông nội tức giận, mà là lão nhân gia ép buộc em”.

Cố lão gia tử cố kị đến sinh nhật cháu trai lớn của mình, cơn tức giận tiêu tan vài phần, “Tôi mặc kệ anh hiện tại thế nào, đợi tí nữa Bạch gia đến, anh cùng cô gái này cách nhau xa một chút”.

“Ông nội, thái độ của Bạch gia là thế nào mà cháu phải tiếp xúc mua vui cho Bạch gia, chẳng lẽ Cố gia suy bại đến mức cần Cố gia Nhị thiếu gia mặt dày chạy theo à?” Cố Vô Cẩn lạnh lùng cười cười, cũng không cùng Cố lão gia tử và Cố Luật vạch mặt nhau, anh nói với Kỷ Hoài Hương, “Đói bụng không, chúng ta đi ăn một chút nhé”.

“Mày...” Sắc mặt Cố lão gia tử khó coi tới cực điểm.

Cố Luật mất một lúc mới an ủi nói: “Ông nội đừng tức giận. A Cẩn chỉ nhất thời không tiếp thu được, trong lòng tức giận, tính khí của nó thế nào chẳng lẽ chúng ta còn không rõ ràng ạ...”.

Một bên Tưởng Mộng Vãn sững sờ khó có thể hoàn hồn, người đứng cạnh Cố Vô Cẩn chính là Kỷ Hoài Hương? Làm sao có thể?.

Bàn ăn dài bày đầy đủ các loại món ngon, đa dạng đến mức hoa mắt.

Nhìn món ăn tinh tế và hấp dẫn, Kỷ Hoài Hương thực sự đói bụng. Cô chỉ mới ăn một chút trên máy bay, đã sớm tiêu hóa hết.

“Em muốn ăn gì thì cầm đi” Cố Vô Cẩn nhìn cô gái nuốt nước miếng, lệ khí trong mắt tan đi vài phần.

Kỷ Hoài Hương ngẩng đầu nhìn anh, cười tủm tỉm: “Bạn trai giúp bạn gái cầm đồ ăn mới là điều đương nhiên đó”.

Cố Vô Cẩn cứng lại, cô ngược lại không hề thẹn thùng.

Sợ đối phương không nhận nợ, Kỷ Hoài Hương nghiêng đầu, ngôn từ đầy lý lẽ nói: “Đã là quân tử một lời nói ra không được thay đổi. Hơn nữa đàn ông nói mà không làm thì đều là tra nam, đều là đại móng heo. Anh Cố, em tin tưởng anh không phải người như vậy đúng không?”.

Cố Vô Cẩn cúi đầu nhìn cô, trong đôi mắt đen láy cất giấu sự khẩn trương cùng do dự, như thể nếu anh anh lên tiếng phủ nhận, nước mắt cô sẽ lập tức rơi xuống.

“Hừ” Cố Vô Cẩn hừ nhẹ một tiếng, “Em yên tâm, nhân phẩm của tôi cao quý lắm”.

“Vâng, em biết mà, bạn trai của em, nhân phẩm đạo đức đều rất cao lại còn thuần khiết” Trong mắt Kỷ Hoài Hương hiện lên ánh sao sáng, “Vậy anh tủy ý chọn cho em đi, em không có ý kiến gì hết, em rất dễ nuôi” Cô nhân cơ hội này cường điệu hóa ưu điểm của mình.

Trong mắt Cố Vô Cẩn nhiễm lên vui vẻ, giọng nói trầm thấp có chút dịu dàng: “Em nóng lòng chào hàng chính mình như vậy sao?”.

“Đúng vậy nha, hiện tại anh đã nhận hàng rồi, sống chết cũng không lùi bước được” con mắt Kỷ Hoài Hương cong cong, đẹp mắt không chịu được, “Bạn trai, em đói bụng rồi, bạn gái anh cần anh lấy đồ ăn cho cô ấy”.

Cố Vô Cẩn phát hiện từ ngày cô tỏ tình, về sau cô tấn công rất mãnh liệt,.. Anh dù đề phòng chống cự quả thực cũng không chịu nổi một đòn. Anh cam chịu số phận, từ nỏ phản kháng, kìm lại lòng kinh hoàng, điên cuồng vang lên, “Chờ ở đây, anh đi lấy cho em”.

Sau đó, trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, Cố Vô Cẩn nhấc chân, cẩn thận lựa chọn những món ăn ngon cho bạn gái.

Cố Vô Cẩn cầm lấy đồ ăn, đưa Kỷ Hoài Hương sang một bên khác nghỉ ngơi, “Cậu sang ngồi bên đối diện đi” Anh trực tiếp ra lệnh nói với với mấy người Chu Tử Thịnh.

Chu Tư Thịnh vẫn còn sững sờ, kéo bạn nhảy ngồi vào phía bên kia của Phương Tranh.

“Anh chọn mấy thứ này, em xem có thích ăn gì không” Cố Vô Cẩn để Kỷ Hoài Hương ngồi bên cạnh mình, anh đưa đĩa đồ ăn đến trước mặt cô, giọng điệu có chút mất tự nhiên.

“Anh thật tốt, là anh chọn, cái gì em cũng thích” Nụ cười trên môi Kỷ Hoài Hương không ngừng, đầy chói mắt.

Đôi mắt đen của Cố Vô Cẩn hiện lên vui vẻ, đôi tai anh dần dần phiếm hồng.

“Chậc chậc, loại ân ái dịu dàng này, quả thực là cay mắt...” Tần Hạo cuối cùng cũng tỉnh táo lại, “A Cẩn, không giới thiệu một chút sao?”. Lần đầu tiên nhìn thấy cô gái có thể ngồi gần Cố Vô Cẩn như vậy, anh tò mò đánh giá Kỷ Hoài Hương, khóe mắt cô gái giật giật, vẻ mặt xinh đẹp không có sức chống cự, không tự chủ mà nhìn thẳng vào mắt cô.

Cố Vô Cẩn cúi đầu xuống, thấy được ánh mắt khát vọng đầy vẻ chờ mong của Kỷ Hoài Hương, đôi môi mỏng của anh cong lên..., “Bạn gái của tớ, Kỷ Hoài Hương”.

Kỷ Hoài Hương cố gắng nhếch lên đôi môi đỏ mọng, cô cố gắng giữ khuôn mặt nghiêm túc, giấu không được sự đắc ý: “Chào mọi người, tôi là bạn gái của Cố Vô Cẩn” Cô lại nhấn mạnh thêm một lần nữa.

Làm sao bây giờ, nội tâm cô tràn đầy vui mừng sắp không kiểm soát được, nếu như mới vừa rồi bị hù dọa gợi lên một làn sóng, thì hiện tại cô vui mừng đến nỗi trong lòng nỗi lên một trận sóng gió to lớn, mãnh liệt ngập trời.