Chương 19

Trong khi những người khác vẫn đang nghiên cứu các tính chất đặc biệt của hương liệu tinh dầu, Nghiêm giáo sư đã bắt đầu đưa các sinh viên lớp trọng điểm đi tham quan phòng thí nghiệm, sau đó từng bước chuyển khóa học sang tiến hành thí nghiệm.

Vừa bước vào phòng thí nghiệm, một mùi thơm khó tả ập vào mặt, hương hoa, mùi vị hỗn hợp của các loại thực phẩm hoàn toàn khác nhau.

Nghiêm giáo sư để các sinh viên chọn chỗ xong rồi ngồi xuống. "Trước tiết này , các sinh viên năm thứ hai vừa mới sử dụng phòng thí nghiệm xong, mùi hương vẫn chưa tan đi, các em có thể tự mình cảm nhận được hàng trăm hương liệu này".

Rất nhiều đệ tử ngồi trên ghế bị hấp dẫn bởi hàng trăm chai dung dịch trên kệ trước mặt, không khỏi cảm thấy hưng phấn mong chờ được thử nghiệm, gần như họ đã tiến gần hơn một bước để trở thành điều hương sư.

"Mộng Vãn cậu nhìn xem, mấy cái kệ bên kia đều là những chai hương liệu, ở đây chắc phải có hơn có hơn một nghìn loại hương liệu đó” Nữ sinh có mái tóc dài ngồi cạnh Tưởng Mộng Vãn tương đối gần, giọng nói tràn đầy kích động.

Tưởng Mộng Vãn nhẹ nhàng cười nói: "Nơi này không quá có hơn một nghìn loại hương liệu đâu, chỉ có hơn sáu trăm loại thôi, mà học viện Grass còn cung cấp hơn tám trăm loại hương liệu cho sinh viên sử dụng".

“Thật lợi hại, cái đó mà cậu cũng biết sao Mộng Vãn?” Thẩm Y Y thán phục, “Vậy công ty của nhà cậu chẳng phải có nhiều hương liệu hơn nữa sao?”.

“Đúng vậy, có hơn ba nghìn loại” Tưởng Mộng Vãn tự nhiên trả lời.

Thẩm Y Y hít một hơi, không hổ là người thừa kế của công ty nước hoa, nếu may mắn được làm điều hương sư của công ty cô ấy, có thể tiếp xúc được với rất nhiều loại hương liệu.

Nghiêm giáo sư cầm lấy hai chai, “Trong hai chai này một chai là tinh dầu cây hoa nhài, một chai là tinh dầu cây lan ý. Bây giờ thầy cần người giúp thầy phân biệt hai chai này, có ai xung phong phân biệt không?”.

Người được rút thăm chúng là lớp trưởng Tần Trạch Vũ, anh ấy nghiêm túc ngửi hương liệu được nhỏ giọt qua giấy thơm, “Bên trái là tinh dầu cây lan ý , bên phải là tinh dầu hoa nhài ạ”.

Nghiêm giáo sư gật đầu, "Đúng vậy, tinh dầu cây hoa nhài có mùi thơm nồng nàn đậm đà... Tinh dầu cây lan ý có mùi hương khá giống tựa như tinh dầu hoa nhài, nhưng giá của lan ý lại phải chăng hơn, lan ý còn được gọi là “hoa nhài tội nghiệp”.

Sau đó, Nghiêm giáo sư lại lấy ra hai chai khác, “Ở đây thấy có một chai là tinh dầu hoa nhài thông thường và một chai tinh dầu hoa nhài Grass, Kỷ Hoài Hương em lên đây phân biệt hai loại hương liệu này đi”.

Kỷ Hoài Hương ngẩng đầu, đóng sách lại rồi bước tới.

Các điều hương sư đều thích hương hoa nhài thanh lịch và thơm ngát. Hương thơm của nó khiến người ta cảm thấy thư giãn và dễ chịu, cũng có câu nói “Không có hương của hoa nhài thì không thể là hương thơm”.

Kỷ Hoài Hương cầm hai giấy thơm để ngửi, tay cô nhẹ phẩy phẩy giấy thơm, “Bên tay phải của em là tinh dầu hoa nhài thông thường, bên tay trái của em là tinh dầu hoa nhài Grass”.

Nghiêm giáo sư không nói gì, để cho Kỷ Hoài Hương giải thích lý do.

“Hoa nhài Grass so với hoa nhài thông thường có mùi đậm hơn, hương thơm làm người ta say đắm, hơn nữa một tấn hoa nhài Grass cũng chỉ chiết ra được một ít tinh dầu, giá cả so với vàng còn đắt hơn...”.

“Bạn học Kỷ thật lợi hại, khó vậy mà cậu ấy cũng biết” Thẩm Y Y nhìn Kỷ Hoài Hương trên bục giảng, nói với vẻ ngưỡng mộ.

Tưởng Mộng Vãn ngẩng đầu nhìn Kỷ Hoài Hương cười nói: "Đây đều là những kiến thức rất cơ bản, chờ cậu được học xong sẽ nhận biết được thôi. Nhưng mà bạn học Kỷ đúng là rất chăm chỉ học tập”.

Kỷ Hoài Hương nói xong, Nghiêm giáo sư hài lòng để cô ngồi về chỗ.

“Vừa rồi bạn học Kỷ nói rất đúng. Thầy lấy hai ví dụ này là để cho các em biết hai loại tinh dầu hoa nhài này các điều hương sư đều phải biết sử dụng, các em không chỉ cần biết rõ sự khác nhau của các loại tinh dầu mà còn nên biết hiệu quá của chúng, cuối cùng sẽ ảnh hương hưởng đến giá của nước hoa”.

Sau khi tan học, Nghiêm giáo sư gọi Kỷ Hoài Hương: “ Trong thời gian này em thường hay đến phòng thí nghiệm à?”.

Kỷ Hoài Hương ôm sách, gật đầu nói: “Gần đây em đang phỏng đoán hương nên phải đến phòng thí nghiệm thử nghiệm nhiều lần”.

Nghiêm giáo sư cơ trí hai mắt sáng lên, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Em còn biết phỏng đoán hương à?” Ông vẫn luôn cho rằng em sinh viên này rất có thiên phú, có một chiếc mũi linh mẫn, không ngờ cô còn biết phỏng đoán hương.

“Vâng ạ, gần đây em đang điều chế một loại nước hoa”.

Phỏng đoán hương là cơ sở để là nước hoa, dùng mũi để phân biệt hương liệu, sau đó viết ra công thức điều chế. Điều chế nước hoa ký ức cũng coi như là phỏng đoán hương, nhưng phỏng đoán này lại không có cách nào tự điều chế, mà phải dựa vào lời kệ của người đặt hàng, có thể nói so với phóng đoán bình thường càng khó hơn, không có nhiều điều hương sư có thể điều chế được theo phương pháp phỏng đoán.