Chương 5

Tôi cười thầm.

Kỳ thật, cho dù có lại bị "chơi" một lần nữa, cũng là chuyện về mặt sinh lý thôi, liên quan quái gì đến cậu có phải là gay hay không. Chẳng qua là do cậu ấy là "người ngoài nghề", hơn nữa mới 24 ( về sau tôi mới biết), hoàn toàn là anh chàng thanh niên ngây thơ,trong sáng, cái gì cũng không hiểu rõ.

Nhưng nếu cậu ấy đã muốn sảng khoái thì chuyện kế tiếp quả thực dễ như trở bàn tay.

Sau đó,tôi đút luôn quả "trứng rung" thứ hai vào. Vẫn không nhịn được mà chảy nước miếng đối với "bông cúc" của cậu ấy.( bây giờ nghĩ lại vẫn thấy mê)

Lần này, cậu ấy không kêu, đem tất cả âm thanh đều nuốt vào trong bụng. Ngay cả rên một tiếng cũng không.

"Chà, giỏi ghê ta!" Tôi nắm lấy côn th*t của cậu ấy, sớm đã giàn giụa *** thuỷ, nước chảy thành lũ.

"Chuẩn bị nha.Lần này là cả hai cái cùng rung đấy!"

Hai quả "trứng rung" đều mở ở mức thấp nhất.

Cậu ấy cố nhịn, vẫn không chịu rên ra một tiếng, nhưng hai chân lại kẹp chặt lại, sảng khoái đến run rẩy.....

"Thật đẹp!" Tôi nhịn không được mà thốt lên một câu. Xem một anh chàng đẹp trai đang vật lộn với ý thức của chính mình thực sự là kí©h thí©ɧ hơn xem phim sẽ nhiều.

Tôi mở đến mức thứ hai, mơ hồ có thể nghe thấy âm thanh hai quả "trứng rung" đập vào nhau.

Cậu ấy rên "Ư...." một tiếng thật dài, nói như thế nhỉ? Giống như là tiếng gảy đàn vậy.

Ha! Nhóc con, xem cậu còn có thể chịu đựng được bao lâu?

Tôi dứt khoát ngậm luôn côn th*t đã sớm ướt đẫm của cậu ấy vào trong miệng, nhanh chóng di chuyển lên xuống.

"A..." Cậu ấy rốt cuộc cũng kêu lên. Hai chân dùng sức khép chặt lại.

Khổ thân cái đầu của tôi! Tôi đang khẩu giao cho cậu ấy, đầu đương nhiên cũng bị kẹp chặt lại! Không kịp phản ứng nên bị cậu ấy kẹp đau.

Cũng không còn cách nào, NHỊN!!!

Tôi dùng hai tay banh đùi cậu ấy ra hai bên, tiếp tục khẩu giao.

Nói thật, tôi thật sự không thích khẩu giao cho người khác. Cái vị tanh nồng ấy, cùng cái cảm giác cộm cộm trong miệng, thật sự rất khó chịu. Nhưng trước mắt là một anh chàng đẹp trai. Vì cậu ấy, tôi chịu thiệt một chút cũng không sao.

Hơn nữa, tôi tận dụng hết tất cả kĩ xảo mà mình biết: liếʍ, mυ"ŧ, đánh lưỡi,vét.

Cuối cùng, đầu khấc của cậu ấy bị tôi "tàn phá" và thua thảm hại.

Nhưng tôi không thể để cậu ấy cứ như vậy mà bắn được. Bị mυ"ŧ đến bắn, một chút ý nghĩa để "chứng minh" đều không có.

Tôi muốn cậu ấy tin rằng: cậu ấy có thể bị thao đến lêи đỉиɦ! Vậy mới có thể chứng minh được cậu ấy chính là gay.

Vì thế, tôi bật hai quả "trứng rung" đến mức thứ ba.

Cậu ấy không chịu nổi. Vốn côn th*t của cậu ấy đã bị tôi mυ"ŧ đến cứng nhắc rồi, lêи đỉиɦ chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Tuy tôi đã buông miệng ra, nhưng kí©h thí©ɧ đến từ cúc huyệt càng dữ dội hơn. Điều này đủ làm cho cậu ấy "phi thăng".

"Dừng lại, mau dừng nó....." Cậu ấy đã ý thức được tình cảnh của mình hiện tại, nhưng đã không còn kịp rồi. Không đợi cậu ấy nói xong, một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đã bắn ra, lại một cỗ nữa....... sau khoảng bảy, tám lần bắn mới có ý tứ dừng lại.

Muốn dừng lại? Tôi sẽ cho cậu sảng khoái một lần nữa!

Tôi bất ngờ rút hai quả "trứng rung" còn tắc trong cúc huyệt cậu ấy ra. Tôi biết, việc này có thể khiến người ta "sướиɠ chết" trong lúc lêи đỉиɦ.

Quả nhiên, cậu ấy lại hét một tiếng, côn th*t vốn đã dừng bắn lại phun ra một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Một lúc sau khi trải qua lần lêи đỉиɦ trước giờ chưa từng có, Tiểu Phong đã hoàn toàn kiệt sức, nằm bẹp ở trên giường ngay cả khí lực để thở cũng không có. Bộ dạng yếu ớt giống như vừa trải qua cuộc tra tấn đầy thống khổ.

Tôi biết, do cậu ấy sảng khoái quá mức, hiện tại quả thực cần nghỉ ngơi tốt một chút.

Lăn qua lăn lại như vậy, thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà đã 5 giờ sáng rồi.

Tôi biết,trước 10 giờ chắc chắn giám đốc sẽ gọi tới đây để hỏi về tình hình của đối tác. Trước lúc đó,nhất định phải khiến cho Tiểu Phong tâm phục khẩu phục, như vậy tôi mới dám đưa điện thoại cho cậu ấy nghe được. Cho nên vòng điều giáo thứ hai này bắt buộc phải làm, hơn nữa phải hoàn thành trước 10 giờ.

Khụ, tôi vất vả cả đêm không ngủ,còn phải chịu đựng du͙© vọиɠ mãnh liệt để bồi cậu ấy "chơi" lâu như vậy.Hôm nay khẳng định là không thể thao cậu ấy được rồi. Dù thế nào thì cậu ấy cũng là thẳng nam, tạm thời cũng không thể tiếp nhận chuyện bị đè đi.

Thôi được rồi! Muốn câu cá cả, phải thả dây dài. Hôm nay chỉ "mát xa" cho cậu ấy thôi vậy.

( Muốn câu cá cả, phải thả dây dài:放长线钓大鱼: là cách nói ẩn dụ để chỉ những việc làm trong thời hạn dài, mặc dù nó sẽ không hiệu quả ngay lập tức nhưng nó sẽ đạt được những lợi ích lớn hơn trong tương lai)

Đến 7 giờ sáng, Tiểu Phong rốt cuộc cũng tỉnh lại, cậu ấy vẫn nửa tỉnh nửa mê, lại bắt đầu có ý đồ giãy hai tay khỏi dây trói. Vùng vẫy hồi lâu, cậu ấy mới phát hiện vô dụng, vì thế mới hướng về phía tôi đang "chuyên tâm" ngủ gật bên giường mà hét lên: "Này, thả tôi ra đi"

"Tại sao?" Tôi phát hiện giọng nói của cậu ấy đã dịu hơn trước.

"Tôi đồng ý với anh, không báo công an, không tố giác, cũng không đem chuyện này nói cho bất kì ai." Cậu ấy thành khẩn nói: "Coi như chưa từng xảy ra chuyện gì."

Oa, lại trúng độc đắc rồi, cậu ấy cư nhiên chủ động nói như vậy.

Nhưng mà, cứ như vậy liền thả cậu ấy đi sao? Vẫn cảm thấy rất không cam tâm nha. Nếu cứ như vậy mà thả đi,liệu về sau còn có thể tiếp tục "chơi" một lần nữa không?

Thử lần cuối vậy, tôi nói: "Tôi đây sẽ cởi trói cho cậu nhưng sau đó chúng ta lại cùng "chơi" một lần nữa nhá?" Tôi thừa nhận, tim tôi lúc đó đập thật sự lợi hại, quả thực giống như tiếng trống. Không biết cậu ấy sẽ trả lời như thế nào.

"Việc này....." Cậu ấy do dự....... Cậu ấy thế mà lại do dự!!!

Rèn sắt khi còn nóng, tôi vội nói thêm một câu: "Nếu cậu không chịu "chơi" cùng tôi, tôi buộc phải trói tay cậu lại thôi." Giọng nói tôi mang theo vẻ đùa cợt.

Hiện tại tôi nghĩ là chúng tôi có khả năng thiết lập một tình bạn bền vững thông qua "lần đầu tiên" này.

"Được thôi." Cậu ấy nói với vẻ không tình nguyện:"Nhưng đừng quá mức kịch liệt, tôi thực sự đã rất mệt."

ĐM, cậu ấy thế mà lại....... đồng ý rồi!!!!!

Hết chương 5.