Chương 47

"Bốp!" Cô đánh mạnh vào đầu hắn.

"Anh nín đi.. Không được nói tiếp nữa " Cô kẹp chặt hai chân lại không cho ngón tay hắn chui vào trong.

"Uống đi" Hắn mang hộp sữa tới miệng cô ra lệnh, một tay ve vãn cặp đùi ngọc của cô.

"Ăn no rồi" Cô quay mặt đi trốn tránh, thật sự bụng sắp căng lên vì no rồi.

"Em no rồi vậy con anh thì sao?"

"Aaaaa"

Hắn rót sữa lên ngực của cô sữa từ từ chảy xuống khắp nơi, dòng ngay cả lên quần của hắn. Hoa Tiểu Thần như nàng công chúa nhỏ dính đầy chất lỏng óng anh.

Mạc Vũ Phong lấy bánh hamburger lên thong thả ăn sau đó liền cúi xuống liếʍ sạch vết sữa trên ngực cô. Hoa Tiểu Thần khẽ run hai tay giữ chặt lấy tay còn lại của hắn không cho hắn sờ soạng cô. Đang lúc muốn bỏ chạy thì bị hắn đè xuống ngồi trên bụng của cô kìm hãm cô lại.

Ngực cô to tròn trắng mịn hai hạt đào nhỏ hồng hào phía trước cứng rắn trứng tỏ cô động tình.

"Đau!"Cô than nhẹ.

"Liếʍ anh đi!" Hắn kéo khóa quần xuống để dương cụ chà sát lên ngực cô, đã rất lâu rồi cô mới nhìn thấy nó ở khoảng cách gần như vậy thứ đó rất to cứng rắn nhiều gân tím lại rất nóng.

Bao qυყ đầυ của hắn rất lớn nhô ra một mảng thịt hồng hào có lỗ nhỏ ở giữa đỉnh. Mỗi nơi bị dương cụ chạm vào nơi đó liền trở nên ửng đỏ đến đáng thương, hắn xích lên để dươиɠ ѵậŧ lớn lên mặt cô vỗ vỗ vài cái. Gương mặt nhỏ bé cau lại càng trốn tránh càng bị hắn đánh vào...

"Đừng đánh! Đừng đánh nữa! Em đau lắm" Lời cô vừa nói liền bị nhét dương cụ vào miệng, khiến cô bực dọc muốn cắn xuống nhưng liền bị hắn kéo tóc cô khiến cô đau khóc òa.

"Đồ điếm nhỏ nhìn anh chơi chết em" Hắn xông thẳng vào bên trong cổ họng khiến yết hầu cô phình to hết cỡ đau đớn ngay cả hít thở cũng không được.

Hoa Tiểu Thần lắc đầu mắt chớp chớp cầu xin hắn, cô không thở được nơi đấy chặn hết không khí của cô rồi.

"Thích ngậm hay liếʍ?" Hắn xoa xoa mặt cô khi thấy nước mắt tràn đầy liền có chút đau lòng mà rút ra.

"Khụ khụ khụ đau! Đau!"

"Đừng nghĩ anh sẽ tha em" Hắn cố định đầu nhỏ của cô để cô đối diện với vật nam tính thô to dính đầy nước miếng của cô.

Hoa Tiểu Thần đen mặt ngoài đau còn có xấu hổ tận cùng, thật ghê tởm cùng bần thỉu còn nhớ bộ lông cứng như cỏ khô ấy chạm vào mặt khiến cô buồn nôn.

"Ai cho em chán ghét anh hả? Mau cầu xin anh để liếʍ nó không thì anh sẽ chơi nát lỗ hậu của em" Cô dám chán ghét hắn! Được vậy thì đừng trách... Hắn muốn cô yêu chiều thằng em của mình như tên biếи ŧɦái.

"Nhanh!" Hắn nhéo mạnh má của cô.

"Nhanh yêu thương nó" Hắn kéo cô dậy để cô nằm bò trên salon còn mình thì ngồi xuống mở rộng hai chân mình ra cho cô chui vào giữa.

"Nhanh mυ"ŧ lấy nó đi em... Anh không chịu được nữa " Hắn rêи ɾỉ hai tay vòng ra sau mông cô tách rộng, sau đó ngón tay linh hoạt liền chui vào bên trong không ngừng đâm rút.

Hoa Tiểu Thần khóc rất lớn cơ hồ lầu trên cũng nghe thấy.

Mạc Vũ Phong liền đẩy cô về phía trước để mặt ghì vào vật nam tính.

"Em lúc nào cũng muốn trái lời anh vậy thì đừng trách" Hắn cầm lấy hai đùi cô nhấc lên đứng dậy đi về phía ban công.

"Không! Không cần" Trời đất như đảo lộn, đầu bị hướng xuống đất toàn bộ máu muốn dồn xuống đầu của cô.

"Liếʍ xong anh liền giúp em trở về như cũ"

Hoa Tiểu Thần hoa mắt chóng mặt.

"Aaaaaaaaaaaa" Mạc Vũ Phong cúi xuống liếʍ lát hoa huyệt hồng hào, nơi này rõ ràng chảy rất nhiều nước vậy mà cô còn từ chối sao?