Chương 33

Hoa Tiểu Thần trố mắt sợ hãi lòng chợt nhói lên một cái, Cô sợ hắn sẽ làm hại Bạch Thiên Thần.

"Trước tiên lo cho mình trước đi" Hắn cười như không cười nói, hắn đang tính toán phạt cô như thế nào. Nếu cô đã có gan muốn phản bội hắn thì phải có gan chịu hắn tự nhiên lại nhớ ra một trò cực kì vui.

Hắn với tay tới bóp mạnh vào ngực cô dùng sức kéo mạnh khiến nơi đó dãn cực điểm. Tiểu Thần đau tới chảy nước mắt, đầṳ ѵú bị hắn dùng sức bóp muốn nát còn bị kéo ra khiến ngực cô như muốn rách.

Cô vùng vẫy ánh mắt chứa đầy tức giận, một giây này cô liền nở một nụ cười quái dị nhìn hắn.

"Aaaaaaaa" Tiếng hét thê lương vang lên.

Hoa Tiểu Thần bị đẩy mạnh ra đằng sau thân thể chạm vào thành bồn đau đớn.

"Khốn khϊếp, cô muốn cắn tôi? " Cũng may là hắn kịp thời rút ra kịp, chỉ là thằng em đang lúc sắp bắn ra liền bị hoảng sợ mà phun thẳng lên ngực cùng mặt của Hoa Tiểu Thần.

Hắn đi chậm tới phía cô nhẹ nhàng vuốt má tay di chuyển xuống bóp mạnh vào cổ cô, hắn chỉ cần dùng chút sức là có thể dễ dàng bóp chết cô.

"Nghe nói lúc bóp cổ thì hoa huyệt của phụ nữ sẽ thắt chặt lại không biết phải không? Hay là để anh thử nhé" hắn xốc cô lên đặt trên thành bồn tắm.

Một tay giữ chân cô một tay bóp chặt cần cổ Hoa Tiểu Thần, hắn xông thẳng vào hoa huyệt ướŧ áŧ kia luận động.

"Khoong... Buông" sự đau đớn cùng kɧoáı ©ảʍ truyền tới khiến cô sợ hãi, tay hắn thắt chặt khiến cô không thở được khuôn mặt trở nên đỏ ửng thiếu dưỡng khí.

"Phách! Phách! Phách!... " Tiếng va chạm thân thể vang lên, dươиɠ ѵậŧ gắn bi của hắn khiến cô đau đớn, mỗi lần xông vào liền chạm tới chỗ sâu nhất của cô.

"Thích không? Khi cả hai lỗ bị tôi bịt lại? " hắn cười lên ngoáy vài cái, hoa huyệt của cô co rút giữ dội hiếm thấy hóa ra lại sướиɠ như vậy. Hắn ra tay càng bóp mạnh cổ cô lại mặc kệ khuôn mặt của cô đã chuyển từ đỏ sang trắng bệch hai mắt trợn to đầy đau đớn.

"Đồ điếm! Xem tôi đâm chết cô! Đâm chết tiện nhân cô... Hừ xem ông đang dùng nó chơi cô nè" hắn ép mặt cô vào bộ ngực cứng như sắt của hắn.

Hoa Tiểu Thần giãy giụa hai tay đánh đấm loạn xạ bị hắn kéo vào trong ngực liền cắn mạnh vào đầu ngực hắn.

Mạc Vũ Phong mặc kệ chỉ biết kɧoáı ©ảʍ chưa từng có đánh mạnh lí trí của mình mặc cô cắn.

"Aaaaa... " hắn gầm lên sau đó một lần nữa phun dịch trắng vào hoa huyệt của cô, lúc hắn buông ra Hoa Tiểu Thần liền ngã xuống nền nhà khóc lớn.

"Dành sức chút đi" hắn kéo cô từ nhà tắm ra phòng ngủ, lúc này đám người hầu không biết từ lúc nào đã mang đồ tới.

Là đồ chơi SM.

Lúc này cho dù thân thể cô có bao nhiêu đau đớn cũng sợ hãi muốn liều mạng chạy trốn.

"Tiện nữ đáng lẽ muốn cưng chiều cô... Hừ là cô tự chuốc" đã như vậy hắn sẽ theo kế hoạch cũ biến cô thành một nữ nhân dâʍ đãиɠ chỉ cần đυ.ng một cái cũng ra nước, hắn muốn nhuốm bẩn cô biến cô thành nô ɭệ lúc đó thử xem còn ai muốn cô không.

Hoa Tiểu Thần sợ hãi bò ra cửa chỉ là mới được vài bước đã bị hắn nắm lấy chân kéo lại ném như món đồ lên giường, hiện tại nhìn cô thảm hại biết bao cơ thể trần trụi tóc rối bù dính đầy mặt.

Lúc thấy hắn muốn cầm chiếc xích lên cô liền sợ hãi ôm lấy chân hắn cầu xin.

"Không! Không! Xin anh... Tôi xin anh,.. Cầu anh... Tôi không muốn... Huhu, Mạc Vũ Phong tôi cầu xin anh" cô đau đớn lòng tự trọng của bản thân triệt để bị hắn đạp lên.

Mạc Vũ Phong ngồi xuống xoa nhẹ má cô đặt xuống một nụ hôn.

"Bộp! " hắn tát lên làn da trắng nõn ấy rồi lấy xích, xích tay chân cô lại. Mạc Vũ Phong còn độc ác hơn lấy một cái xích cô lại như một con thú. Ánh mắt của hắn lúc này in sâu vào trong tâm trí cô khiến cô suốt đời không quên... Thật đáng sợ.

"Cô có tư cách cầu xin sao? Cô yên phận là tốt nhất"

Hắn bước xuống dường chọn vài món đồ trên khay ở đó còn có cả một cái kim tiêm cùng một cái lọ thuốc. Hắn rút hết chất lỏng sóng sánh kia từ trong lọ vào ống.

"Biết đây là gì không? Cô chắc cũng biết ma túy nhỉ" hắn cười đê tiện nói.

Khuôn mặt cô tái mét cầu xin hắn.

"Yên tâm làm sao tôi lỡ ép cô dùng ma túy chứ, loại thuốc này chỉ khiến cô trở nên ti tiện hơn thôi... Nếu sử dụng trong thời gian dài sẽ không thể trở lại ban đầu nữa" loại thuốc này nửa năm trước hắn đã mua từ Nhã Vọng, là một người tài giỏi điều chế ra chỉ cần những ai đã lỡ sử dụng sẽ khiến người đó chỉ cần nhìn thấy người khác giới đều sẽ thèm khát biến thành người không thể thiếu tìиɧ ɖu͙©. Loại thuốc này sẽ càng lúc càng gia tăng kɧoáı ©ảʍ cuối cùng người dùng sẽ không còn cảm giác đau đớn dù bị tra tấn thế nào cũng chỉ là sướиɠ tột đỉnh.

Loại thuốc này cũng sẽ gây nghiện nếu thiếu tay chân sẽ bủn rủn khó chịu.

"Không! Không cần! Mạc Vũ Phong đừng khiến tôi hận anh" cô sợ hãi quận người lại liền nghe thấy tiếng leng keng của xích sắt hai tay bị xích lại khiến cô thấy mình chẳng khác gì một con thú thấp hèn.

"Chỉ sợ lúc đó cô sẽ sống chết cầu xin tôi chơi cô" hắn giữ cô lại trực tiếp dùng kim tiêm đâm vào đầṳ ѵú của cô. Chất lỏng lạnh lẽo di chuyển khắp bầu ngực khiến cô khó chịu chỉ một lúc sau cảm giác lạnh đó liền trở thành nóng, nóng như bị ngâm vào nước sôi. Trước đây cô từng bị hắn hạ dược nhưng cũng không thấy khó chịu như thế này.

Cơ thể cô từ từ chuyển đỏ nóng dữ dội khiến cô đau đớn từ từ chuyển sang kɧoáı ©ảʍ đầu óc trở nên lu mờ không thể điều khiển bản thân nữa.

"Mạc Vũ Phong cứu tôi... Đau quá! Nóng quá" cô giãy giụa như muốn lột sạch lớp da trên người mình xuống.

Cơ thể cô dần thích ứng với loại thuốc kia, hoa huyệt chảy xuống đầy mật yêu nhớt nháp vô cùng dính lên đùi mỗi lần cọ hai chân vào.

"Sẽ thích nhanh thôi" hắn dùng một cái dươиɠ ѵậŧ giả to bằng cánh tay trẻ em bôi một ít cao lỏng lên sau đó đâm vào hoa huyệt.

Nơi riêng tư vì mới bị chà đạp mở rộng mà dươиɠ ѵậŧ giả dễ dàng chui vào. Hắn dùng dươиɠ ѵậŧ giả ngoáy ngoáy rồi xoáy bên trong khiến cho tất cả bên trong hỗn độn. Cao lỏng dính lên vách tường thịt liền ngấm vào bên trong, cơ thể đã nóng nơi đó càng nóng khiến cô khổ sở khóc lớn.

Khi nhìn thấy mấy giọt trân châu lấp lánh trong suốt đó trái tim hắn lại đau buốt, cuối cùng hắn lại không nỡ làm tổn thương cô. Hắn sợ cô khóc, sợ cô đau lòng lắm vốn dĩ muốn trừng phạt cô nhưng hắn không đủ tàn nhẫn.

Hắn vứt đi dươиɠ ѵậŧ giả đi.

"Aaaa đau quá! Xin anh tha tôi... Aaaa... Gϊếŧ tôi đi! Gϊếŧ tôi đi" 18 năm qua sống trên đời cô chưa từng bị dày vò đau đớn như vậy.

"Bảo bối xin lỗi, xin lỗi anh liếʍ cho em nhé" hắn đau lòng xoa xoa cho cô rồi tách hoa huyệt của cô, bên trong hắn nhìn thấy rõ hoàn toàn là những sợi chỉ trắng trong suốt giống như mạng nhện giăng sâu bên trong tới tận tử ©υиɠ của cô.

Hắn thử đút một ngón tay vào.

Nóng! Đây là cảm giác duy nhất cơ thể của cô nóng lên thấy rõ toàn thân đỏ ửng khiến cô gào hét, toàn bộ giác quan như mất hết nhưng lại giống như càng nhạy hơn.

Cô ngửi thấy được mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ khiến cơ thể thèm khát.

Mỗi tấc da được hắn xoa nắn mát mẻ khiến ô muốn nhiều hơn.

Nhưng tất cả giống như dồn xuống bộ vị kia, cô muốn được thứ thô to kia đâm vào xé rách cũng được.

"Chụt chụt chụt" Mạc Vũ Phong lại không biết, hắn tưởng cô thật sự đau bởi hắn quá thô bạo nên mới cúi xuống hôn nơi đó. Mật dịch thơm tho cùng cao lỏng trào ra dính dính đều bị hắn nuốt xuống, hắn mυ"ŧ lấy hoa hạch cũng càng khiến cô khó chịu chửi mắng.

"Ngu xuẩn! Đâm đi... Xin anh... Đâm chết tôi đi" hắn lại cứ đùa bỡn cô như vậy muốn cô chết sao? Cô muốn? Cô như thú giữ lắc lắc thân thể muốn hắn đi vào trong.

"Được! Anh cho em đừng khóc" hắn cầm dươиɠ ѵậŧ cứng nhắc cho vào bên trong.

"A" cô sung sướиɠ hét lên một cái miệng lẩm bẩm muốn hắn đâm sau hơn. Toàn cơ thể cô hoàn toàn là mồ hôi bao phủ dính dính.

"Bảo bối! Anh yêu em! Anh yêu em! Yêu em lắm" hắn va chạm liên tục rồi hôn cô thật sâu.