Chương 83: Ba người điên cuồng đi Hong Kong

Hong Kong, so với bất kỳ thành phố nào ta từng đến đều phồn hoa hơn.

Đón chúng ta là Thạch a di, bạn thời đại học của mẹ, người Quảng Châu, sau tốt nghiệp đại học không đến mấy năm thì đến nơi này. Trêи xe, nàng nói không ngừng chuyện năm xưa cùng học đại học của nàng và mẹ. Nàng nói nàng đã rất nhiều năm không gặp mẹ, muốn hẹn mẹ đi Bắc Kinh một chuyến, đi đến địa phương các nàng từng học rồi cùng nhau đi dạo.

Xuống xe ở khách sạn đã đặt trước, thừa dịp Thạch a di không ở bên người, ta lặng lẽ kề sát bên tai Cẩn, nhỏ giọng nói rằng:

"Tiểu nữ thần a, những điều a di nói, người nghe không hiểu không nói, lại khiến cho ta nghĩ mẹ ta cùng nàng có dư tình gì chưa giải quyết xong. . . Ngươi nói xem. . . Mẹ ta trước đây cũng không phải là có khuynh hướng ở phương diện này đi, nếu không thì làm sao nàng có thể dễ dàng như vậy liền tiếp thu hai ta. . ."

Lời còn chưa nói hết, trêи trán đã bị Cẩn đánh một cái. "Nói hưu nói vượn!" Cẩn mắng ta một chút, "Mẹ ta cũng đáp ứng rất nhanh, ý của ngươi. . ."

Ạch. . . Ta cũng không có nhiều ý tứ như vậy. . . Trời đất chứng giám!

Ở lại một khách sạn khu Cửu Long, trước đó a di đã đặt trước cho chúng ta rồi. Đơn giản thu thập một hồi, liền chính thức mở màn du lịch dài hạn ở Hong Kong của chúng ta.

Mua vé hai ngày ở Disneyland, rốt cuộc Dương Dương cũng xem như là được thỏa lòng sở nguyện, đi đến địa phương trong lòng vẫn hằng ngưỡng mộ. Ở nhà hàng hoa viên của Disney Plazza Inn ăn sáng, kiểm tra vé xong liền tiến vào công viên. Chơi liên tiếp một đường, Thế giới tưởng tượng, Thế giới ngày mai, ba giờ chiều bắt đầu lên xe đi dạo công viên Disney, sau đó lại đến Thám hiểm thế giới, ở trong khách sạn của công viên một đêm xem biểu diễn bắn pháo hoa, cùng tham gia chủ đề sinh hoạt, chơi đến hưng khởi, Dương Dương ôm lấy cổ ta, hô to lên nói: "Minh Minh, ta cảm thấy ngươi thật giống như ba ba trước đây!" Nói xong, Dương Dương lại chạy đến nơi khác đi chơi. . .

Dương dương để cho trong lòng ta cả kinh, nhanh chóng nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Cẩn. Cẩn khẽ cười, sờ đầu ta. Cẩn nói, khi Dương Dương còn bé, cha hắn đối với hắn rất tốt, thường mang theo hắn đi chơi, chỉ là sau khi có đứa nhỏ kia, liền trở nên lạnh lùng đối với Dương Dương.

Nói đến đây, thanh âm Cẩn có chút thương cảm. Ta lôi kéo tay nàng, chỉ vào Dương Dương một mặt hưng phấn cách đó không xa, "Ngươi xem, hắn cao hứng chưa kìa!" Cúi đầu, nhìn vào mắt Cẩn, ta nhỏ giọng nói: "Lão bà, một nhà ba người đi ra ngoài chơi, không cho suy nghĩ đến chuyện không vui, nếu không thì. . . hắc hắc. . ."

Ta một mặt cười xấu xa, chỉ vào trong "Tàu vũ trụ bay" trong công viên, "Nếu lại suy nghĩ lung tung liền đi chơi cái kia đi!"

"Cái kia? Hừ! Đi thì đi!" Cẩn trừng ta một chút, dĩ nhiên lại kéo ta đi đến Buzz Lightyear.

Không ngoài dự đoán, cuối cùng là Cẩn thẳng người đi vào nghiêng người đi ra. . .

. . . Ròng rã hai ngày, ta cùng Cẩn đều cảm thấy Dương Dương sắp đến trạng thái điên cuồng rồi. Mà hai người lớn chúng ta, cũng ngoạn đủ!

Trở về khách sạn, phát hiện thẻ nhớ máy ảnh đã đầy rồi, nhanh chóng đem ảnh chép vào máy tinh. Tấm ảnh chụp ở Tarzan’s Treehouse là đẹp nhất, ở Thế giới tưởng tượng trong công viên, Dương Dương ôm nhân vật Disney mình thích cười đến một mặt xán lạn. Còn có Cẩn từ "Space Mountain" xuống ngất đến dáng vẻ thất điên bát đảo. Ba người ôm một đống lớn đồ ăn ở trêи bàn, xem một tấm rồi lại một tấm, có lúc ánh mắt đối diện với Cẩn, hiểu ý nở nụ cười.

Làm sao cũng không nghĩ đến Dương Dương đại tiểu tử này sẽ thích đồ chơi nhân vật Disney, từ ở trong Disneyland đến giờ đều cầm trêи tay không bỏ xuống.

Disney Hong Kong không tính là đặc sắc gì, đi Disney, hoàn toàn là vì thỏa mãn nguyện vọng cho hài tử. Tin tưởng là đối với hài tử bây giờ, Disney là vương quốc huyền ảo của chúng, vô cùng thần kỳ. Mà ta và Cẩn, cũng đã có một phen lãng mạn rất khác. Trong công viên hết thảy đều tinh xảo kỳ công, xem như là một loại giải trí tinh thần đi. Hành trình trong hai ngày này rất là mỹ diệu

Đối với Hong Kong, ta yêu thích công viên Hải Dương. Công viên Hải Dương Hong Kong là công viên về động vật dưới nước và công viên chủ đề lớn nhất Đông Nam Á, bằng sơn lâm hải [1], quá ư kiều diễm. Hải dương quán, sa ngư quán, lăng đào quán, hải dương kịch trường [2], những con cá thiên kỳ bách quái [3] khiến người ta mắt không kịp nhìn, cá heo đáng yêu khiến người ta mơ mộng đến những thứ thần kỳ của biển. Xuôi theo lan can đi thang máy đến khu vui chơi giải trí ở sườn núi, Dương Dương lôi kéo ta muốn đi "Cấp tốc chi lữ" [4], Cẩn nhìn giới thiệu một chút, nói gì cũng không chịu đi cùng. Dương Dương vốn là nháo đòi đi, kết quả mua xong vé lại nháo không dám đi, dù sao từ độ cao 60 mét cấp tốc đi xuống là khiêu chiến rất lớn đối với tâm lý. Ta bất đắc dĩ nhìn Cẩn, cười nói kỳ thực trò chơi này chỉ có 40 giây, rất nhanh. Cẩn bất đắc dĩ lắc đầu, trừng mắt ta nói để ta chuẩn bị khiêng nàng về.

Quả nhiên đủ kϊƈɦ thích, nguyên bản là đi lên chậm rãi, thời điểm đến độ cao nhất định đột ngột cấp tốc đi lên, trong lúc người ta không để ý sẽ thả xuống. Trong lúc nhất thời, thân thể mất đi cảm giác, tâm lơ lửng tựa hồ như muốn bật ra khỏi yết hầu, không có ghế dựa, không có chỗ tựa lưng, nắm chặt đai an toàn cũng không làm nên chuyện gì. Chẳng trách còn có tên gọi là "Máy nhảy lầu", hiệu quả cũng gần giống với nhảy lầu rồi.

Cẩn ở bên cạnh ta hét lên, Đỗ lão sư luôn luôn nho nhã rụt rè mà hiện tại mất hết dáng vẻ đó, đi đặt chân xuống đến, còn thật lâu không dám đứng lên.

"Làm sao vậy?" Ta ngồi xổm trước mặt Cẩn, cười xấu xa.

"Ngươi. . . Ta không chơi với ngươi nữa!"

Nhất thời cười co cả người! Nhớ tới lúc nhỏ, nếu đem tiểu cô nương nhà ai bắt nạt, người ta sẽ chỉ vào mũi của ta, vừa nghiêng đầu, vừa giậm chân một cái -- ta sẽ không chơi với ngươi nữa! Không nghĩ tới 20 năm sau, dĩ nhiên tình cảnh này lại tái hiện. . .

Dương Dương tên đầu sỏ kia thấy chúng ta đi xuống, lại không mất một sợi tóc nào, la hét lại muốn đi chơi roller coaster. Cẩn liếc xéo hắn một cái, chỉ lo hắn lại dùng chiêu mua vé xong lâm trận lùi bước, nói gì cũng không đáp ứng. Chính lúc đang nổi giận đùng đùng trừng mắt Dương Dương, phát hiện ta đã mua phiếu trở về rồi, lần này, cẩn nói cái gì cũng không theo ta chơi nữa, tìm địa phương ngồi, nói chân của mình đau rồi.

Sau đó thuyền hải tặc, phi thiên thu thiên [5], mặc kệ đề nghị cái gì, mặt Cẩn đều không hề có biểu tình nào. Rốt cục bị ta cười đến phiền, ném ra một câu: "Ta tuyên bố, ta vừa quải nhảy lầu!"

Dương Dương nhất thời cười to, làm cho ta đầu óc mơ hồ, cuối cùng hài tử ôm bụng nói, "Mẹ cũng sẽ nói "quải", nhảy xong lầu thế nào, mà thật giống như biến thành người khác. . ."

Ngày hôm sau là đi Loan Tử. Cẩn không hổ là làm lão sư, suốt đường đi đều giảng giải không ngừng cho Dương Dương. Đến quảng trường Tử Kinh Hoa cùng đài tưởng niệm trao trả Hong Kong, Cẩn nói cho Dương Dương một hồi về sự kiện trao trả Hong Kong. Ngồi xe điện [6] ở trêи đường Hennessy, đến Lăng Tiêu Các xem tượng sáp Madame Tussauds. . . Hành trình kín mít, quả thực là bôn tẩu không ngừng nghỉ.

Ngày cuối cùng đi Vượng Giác, ba người đi dạo phố. Đi tới đi lui, ngẫu nhiên thấy được tiệm kim hoàn.

Đột nhiên nảy sinh một ý nghĩ --

Đi tới bên cạnh Cẩn, ta cười nói đau bụng, phải nhanh chóng đi tìm nhà vệ sinh.

Đầu tiên Cẩn một mặt quan tâm nhìn ta, sau đó lại cùng dương dương ôm bụng cười to, nói nhất định là ta tham ăn, uống quá nhiều thứ vào trong bụng liền gây náo loạn ngũ tạng. Ta cười chỉ chỉ tiệm café đối diện trung tâm thương mại, nói ta đi chỗ nào, vừa vặn có chút mệt, nghỉ ngơi một chút, bảo các nàng đi dạo xong qua tìm ta.

Cẩn không nói gì thêm, gật đầu, nói ta cẩn thận một chút, đừng chạy loạn khắp nơi.

Nhìn Cẩn đi xa dần, lặng lẽ đi vào trong tiệm kim hoàn, mọi người đều nói – kim cương là thứ vĩnh cửu, tình yêu của chúng ta, nên có một phần nhân chứng.

Buổi chiều trở về khách sạn, đem đống lớn đồ vật để xuống. Dương Dương ôm cái PSP vừa mua cho hắn không chịu buông tay, thật giống như buông tay ra sẽ bị chúng ta cưới đi vậy.

Nghỉ ngơi một hồi, ta cùng Cẩn dự định đi dạo, nói gì Dương Dương cũng không đi, ở trêи giường la hét đau chân, mặc kệ khuyên như thế nào cũng không chịu.

Cẩn ngồi ở bên giường, một mặt bất đắc dĩ nhìn Dương Dương, hướng về ta phát ra tín hiệu cầu cứu.

Ta dựa vào cửa, cười đến không ngậm miệng lại được. Đi nhiều ngày như vậy rồi, đừng nói là Dương Dương, đến ta cũng cảm thấy thể lực sẽ nhanh không chống đỡ nổi. Mấy ngày nay Dương Dương đều hưng trí hừng hực chạy tới chạy lui, hắn đi, so với ta và Cẩn còn nhiều hơn. Không mệt mới gặp quỷ! Ta nghĩ, nếu như hôm nay không phải vì mua cái PSP này, Dương Dương sẽ không cam lòng bị Cẩn lôi kéo đi dạo phố hơn nửa ngày.

"Dương Dương!" Ta cười ngồi ở bên giường, nhéo mặt Dương Dương, "Làm sao vậy? Tiểu hỏa tử nhà chúng ta mệt ngất đi rồi sao?"

"A!" Dương Dương cố ý làm một bộ dáng vẻ uể oải, rất là khôi hài. Cẩn vỗ lên ʍôиɠ Dương Dương một cái, cười nói nhi tử là tên lười biếng.

"Ai nha, mẹ ơi! Ngươi cũng quá lợi hại, lôi kéo ta đi nhiều con đường như vậy." Dương Dương ngẩng đầu oán giận, "Ngươi nói xem ngươi không có chút nào mệt sao?" Dương Dương tò mò hỏi.

"Mẹ ngươi là lão sư mà, cả ngày đều đứng, công phu cái chân kia là hạng nhất!" Ta cười nói, Cẩn cầm gối trêи tay ném qua chỗ ta, ta đón được, đem gối đặt lên người Dương Dương.

"Tiểu tử, thật sự là không cùng bọn ta đi sao? Có thể bọn ta sẽ đi lên núi, cảnh Hong Kong về đêm, ngươi không ngắm sao?" Ta vuốt đầu Dương Dương, cười nói.

"Trêи núi? Bà cô nhỏ ơi, ta không đi!" Dương Dương vừa nghe tới đi lêи đỉиɦ núi, hắn vốn đã đau chân liền triệt để không đứng dậy.

"Ngươi không đi. . . Cũng được. . . Nhưng một mình ngươi ở trong khách sạn rất buồn chán!" Ta tiếp tục khuyên Dương Dương đi cùng chúng ta, dù sao buổi tối xem cảnh Hong Kong cũng là một trong những hạng mục du lịch.

"Không đi, ta ở trong phòng chơi game!" Dương dương giơ PSP trong tay.

"Vậy được!" Ta vỗ vỗ lưng Dương Dương, lại nhìn Cẩn một chút. "Ta và mẹ ngươi mẹ đi, còn ngươi, không cho phép đi ra ngoài! Đói bụng thì gọi phục vụ đưa thức ăn cho ngươi, muốn ăn cái gì cũng được! Chơi PSP chán rồi thì chơi máy tính, nhưng mà ta biết, tiểu tử ngươi có thể chơi một trò cả ngày! Ai. . ." Ngẩng đầu lên nhìn Cẩn, lắc đầu bất đắc dĩ.

"Có điều. . ." Ta nghĩ nghĩ, nói tiếp: "Ai, ngươi cũng không được a. . . Tên tiểu hỏa tử này, thể lực kém như vậy!" Ta ở một bên trêu ghẹo, nói.

"Hừ! Ngươi ở quán café ngồi lâu như vậy, ngươi không biết a, mẹ ta đã đi quá nhiều rồi đó. . . Ngươi xem chân nàng không dài, bước đi nhanh như vậy, cái chân ngắn nhỏ kia. . . Ai u!" Dương Dương ôm đầu kêu lên.

Đứa nhỏ này, ta liền biết hắn sẽ gặp phải bàn tay ám toán, chân nàng không dài mà cũng dám nói? Lá gan quá lớn. . . Nếu là ta thì ta không dám!

Đang nghĩ ngợi, trêи đầu ta đã bị đánh một cái. Ngẩng đầu lên, một đôi mắt đang lườm ta.

"Cười cái gì mà cười! Không cho cười!" Cẩn quát.

Vốn chỉ là cười trộm, nghe xong lời này, ta và Dương Dương không khỏi biến thành ôm bụng cười, cười đến "cuồng loạn" .

[1] Bằng sơn lâm hải: Dựa vào núi, đối diện biển.

[2] Đây đây, chỗ này là tên mấy cái để coi cá ở công viên Hải Dương. Để ta giải thích cho. Cái Hải dương quán tên tiếng Anh là Atoll reef, là cái nơi mà mình đứng ngoài rồi nhìn vô kính đó mà. Atoll nghĩa là đảo san hô, nhìn từ trêи trời xuống thì cái hình dạng của cái đảo san hô này như một cái vòng, nó ngăn biển bên ngoài và tạo thành một phần nước quanh nó luôn, reef thì là đá ngầm. Ở cái atoll reef này, người tham quan sẽ được cho cá ăn, nói chuyện với cá. =)) Cái sa ngư quán thì là bể cá mập. Tức là bể đó nuôi cá mập. :3 Đơn giản là vậy. Cái lăng đào quán thì ta không hiểu cũng không biết, nhưng theo tìm hiểu thì ta nghĩ nó là cái phần trình diễn bắn nước này nọ á. Hải Dương kịch trường là nhà hát Hải Dương, nơi mấy em cá, hải cẩu bay nhảy làm trò này nọ :3

[3] Thiên kỳ bách quái: nghìn kỳ trăm quái… đại khái là kỳ lạ

[4] Cấp tốc chi lữ: Là trò Abyss Turbo Drop ở công viên Hải Dương. Cái trò này là cái trò trụ cao thiệt cao, rồi mình ở trêи thả rơi tốc độ xuống á. Link đây, mọi người xem :3 https://www.youtube.com/watch?v=yTokdY3Nb50

[5] Phi thiên thu thiên: tên tiếng Anh là Flying Swing, cái mà vòng tròn rồi có mấy dây xung quanh gắn vô bàn ngồi, mình ngồi lên đó nó quay mình vòng vòng. Link đây nhé :3 https://www.youtube.com/watch?v=sIP-L55Lh6c

[6] Cái xe điện này không phải là xe điện ngầm hay gì, mà là loại xe điện ngầm cổ, xem phim những năm 20-30 của TQ sẽ thấy.