Chương 3

Dưới đài lập tức vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Thương Thái đứng bên cạnh chúng tôi, nở nụ cười đắc ý: "Lợi hại không, đại sư Sơn Điền diễn buổi nào tôi đều xem buổi đó, hoàn toàn không nhìn ra sơ hở."

Tôi và Hoa Vũ Linh cười không nổi. Bởi vì hắc khí trong bức họa cuộn tròn kia bắt đầu khởi động, con quỷ kia thế mà lại là thật. Sơn Điền Thái Lang triển lãm cho mọi người xem thêm vài con quỷ, sau đó mời khán giả lên đài hỗ trợ biểu diễn, Thương Thái lập tức phấn khởi giơ tay lên:

"Sơn Điền! Cho tôi lên, chọn tôi đi nè..."

"Được rồi, vậy thì mời vị này lên trước."

Sơn Điền Thái Lang thu hồi bức họa cuộn tròn lại, lấy một cái hồ lô để ra bên cạnh:

"Vị khách này, ngài đã từng nghe nói quỷ trăm mắt chưa?"

Thương Thái gật gật đầu: "Tôi biết, trên người quỷ trăm mắt mọc đầy mắt, lại còn thích trộm đồ vật."

"A..., ngài nói là mọc đầy mắt, chính là giống vầy sao?"

Sơn Điền Thái Lang vừa nói vừa sờ sờ lên cánh tay một cái. Một giây sau, trên cánh tay nhỏ bé của Thương Thái bỗng nhiên xuất hiện bảy tám con mắt, mỗi một con mắt đều chuyển động xoay tròn.

Trong thính phòng lập tức phát ra âm thanh hít khí lạnh, Thương Thái hưng phấn hét chói tai: "Trời ạ! Nhìn giống thật quá đi, Sơn Điền, ngài lợi hại quá đi thôi."

Biểu cảm của tôi và Hoa Vũ Linh như ông già trong tàu điện ngầm* vậy: "Tên đần độn này lại vui vẻ như vậy à."

*mình sẽ để ảnh dưới comment.

"Đúng vậy, bị quỷ trăm mắt bám vào người, tên nhóc này chắc chắn sẽ có thói quen trộm đồ này nọ trong một năm tiếp theo, chờ bị bắt đi."

Hoa Vũ Linh nhìn Sơn Điền đang ra sức biểu diễn trên sân khấu, hâm mộ mà thở dài: "Kiều Mặc Vũ, chờ sau này khi cậu không còn đồng nào trong người thì có thể biểu diễn Chưởng Tâm Lôi, tay không đốt bùa đó."

"Vậy thì không đến mức đó, mình tùy tiện đuổi vài con quỷ, làm pháp là có thể kiếm được nhiều hơn như này nữa, không ngờ Âm Dương Sư đến từ Nhật Bản lại nghèo túng đến thế."

Tôi cảm thán, cho rằng Sơn Điền Thái Lang chỉ muốn dựa vào mấy thứ quỷ quái này để kiếm ít tiền lời, nhưng mà sự thật đã chứng minh rằng tôi quá ngây thơ rồi.

Sau khi Thương Thái đi từ trên sân khấu xuống, Sơn Điền Thái Lang bỗng nhìn Hoa Vũ Linh:

"Vị tiểu thư xinh đẹp này, có thể mời cô lên đài tham gia tiết mục biểu diễn của tôi không?"

Hoa Vũ Linh vội vàng xua tay từ chối, cô ấy là thánh nữ cổ tộc Miêu Cương, trong cơ thể có nuôi kim thiền cổ, quỷ quái tầm thường vốn không thể đυ.ng tới cô ấy được.