Chương 1

Trong sảnh tiệc xa hoa, tôi và Hoa Vũ Linh đang bưng đĩa chọn đồ ăn trong tiệc buffet.

Bỗng nhiên một thanh niên đeo gọng kính màu vàng, đầu tóc bóng mượt chen lách tới bên cạnh chúng tôi: "Vé của hai vị là tự mua đúng không?"

Tiếng nói vừa dứt, người chung quanh nhao nhao nhìn chúng tôi với vẻ kinh ngạc.

Thanh niên trẻ tuổi cố ý hạ thấp giọng lại: "Yên tâm, tôi sẽ giúp các vị giữ bí mật."

"Tôi tên là Thương Thái, là người Nhật gốc Hoa, chúng ta kết bạn được không?"

Thương Thái cầm một hộp trứng cá muối rồi đặt nó lên dĩa tôi một cách tự nhiên, anh ta vừa nói vừa nhướng mày với tôi: "Lát nữa đến phòng tôi ngồi chơi một xíu không?"

Người bên cạnh vừa thấy, lập tức bắt đầu nháy nháy mắt với vẻ mập mờ: "Tôi đã nói rồi, trên thuyền này rất nhiều mấy nhỏ đào mỏ."

"Hai nhỏ này vừa lên thuyền là tôi cảm thấy không đúng rồi, tất cả mọi người đều mặc trang phục dự tiệc, chỉ có hai nhỏ này mặc quần và đi giày thể thao, cố ý thể hiện mình là sinh viên đại học trong trắng chứ gì."

"Đúng vậy, hiệp hội từ thiện cũng thật là, lần sau tôi sẽ đề nghị với hội trưởng đừng có để chó mèo gì đó vào đây."

Mấy câu nói kiểu này, lỗ tai tôi nghe mấy ngày nay tới mức mọc kén luôn rồi.

Tôi tên là Kiều Mặc Vũ, là sinh viên năm ba đại học Nam Giang, cũng là truyền nhân duy nhất của Địa sư lúc bấy giờ.

Địa sư, cổ đại gọi là thầy phong thủy nhưng không phải thầy phong thủy nào cũng được gọi là Địa sư.

Tục ngữ có câu, nhất đẳng Địa sư xem tinh đấu, nhị đẳng Phong thủy sư tìm thủy khẩu, tam đẳng tiên sinh dò đường đi*. Hiện tại, phần lớn người hành nghề trên thế giới này đều là thầy phong thủy bình thường. Ở cổ đại, những người có thể xem thiên văn, hiểu vọng khí thuật** đều nhậm chức ở Khâm Thiên Giám, cống hiến cho gia đình Đế Vương.

*Theo mình tìm hiểu thì đây là câu nói mô tả 3 cấp bậc của địa sư thời xưa. Trước khi xây dựng, xây mồ hoặc làm gì liên quan đến tâm linh, người tôi thường sẽ cần Địa sư, thầy phong thủy hoặc tiên sinh dò đường để nhìn trời đoán dị tượng, tìm cửa sông (nơi dòng nước bắt đầu chảy vào), và cần người dò đường tìm nơi tốt. Tùy theo trường hợp mà tìm người, Địa sư là cấp bậc cao nhất, có thể cân tất cả luôn.

**Vọng khí thuật là phương pháp quan sát chiêm tinh để đoán điềm lành và điềm dữ. Người tu luyện vọng khí thuật tới một trình độ nhất định thì sẽ cảm nhận được năng lượng "may mắn của trời đất" hay còn gọi là "vận khí", từ đó phán đoán được vận khí vượng hay suy để mà làm việc, đương nhiên họ cũng có thể xem cho người khác.