Chương 12

Chương 12 – Cuồng phong nổi sóng

Kế hoạch đi chụp hình với bé Hà bị phá sản, bọn em trở lại khách sạn, cả hai mặc đồ tắm rồi cùng nhau kéo ra biển, nhìn bé Hà trong bộ đồ tắm mà suýt tý nữa em chảy máu cam, trông sεメy kinh khủng. Lúc này, đôi chân vốn thon dài của nàng bỗng trở nên dài hơn với bộ bikini màu đen chấm bi quyến rũ, làn da trắng mịn của bé cũng hồng hào hơn khi tiếp xúc với ánh mặt trời ban sáng.

Đi bộ tầm 10 phút thì bọn em cũng ra tới bãi biển. Vừa tới nơi thì con Oanh hét lên từ phía xa: “Anh Phúc, bọn em ở đây này”.

Trông thấy bóng dáng thân quen đó, em và pé Hà từ từ tiến về phía tụi nó. Do hôm ấy rơi vào ngày nghỉ lễ nên số lượng người tắm biển phải nói là rất đông, nhìn xung quanh thì thôi rồi, quá trời con gái đang tắm biển, ở đây mà đeo kính đen ngồi ngắm gái thì còn gì bằng, ai có ống nhòm có thể đứng từ xa vừa ngắm gái vừa làm..xxx.là hết sẩy con bà bảy.

Tiến lại gần Oanh, em mới ngã ngựa vì lần đầu tiên trông thấy cặp (.) (.) to tròn tuyệt đẹp của con ghệ vào buổi sáng. Trước đây và cho tới tối hôm qua, em chỉ thấy điều này đa phần hoặc là trong bóng tối, hoặc là chỗ ánh sáng mập mờ, chứ chưa bao giờ tận mắt thấy “tài sản” của nàng vào một buổi sáng rực đẹp như thế này.

Nếu mà đem so sánh ngoại hình giữa bé Hà và Oanh ai hơn ai thì chắc hẳn con Hà sẽ là người dành phần thắng, tuy nhiên, con Oanh lại được trời phú cho đôi bồng đào đẹp tuyệt trần mà em dám cá rằng, trong 1 triệu đứa con gái thì may ra có một đứa như thế.

“Sao giờ này anh mới xuống hả?” (Oanh ra vẻ nhỏng nhẽo với em)

“Anh mới ngủ dậy, hôm qua nhậu xỉn quá, giờ anh vẫn còn nhức đầu nè”

“Thiệt không đó, thôi lại đây chơi chung với tụi em đi”

Nói xong thì Oanh bất chợt nắm lấy tay em rồi kéo xuống biển, bỏ mặc con bé Hà và tụi kia đang ngồi đắp cát phơi nắng.

Vừa đi khuất dạng thì em cảm nghĩ như ai đó đang nhìn về phía mình, thình lình quay lại phát hiện thì ra đó là con bé Hà với một vẻ mặt buồn thảm, em thầm nghĩ: “chắc em nó đang ghen với con Oanh đây mà”.

Dù suy nghĩ đó có đúng hay sai gì đi nữa thì em cũng mặc kệ, không thèm quan tâm, giờ em chỉ muốn dành trọn thời gian này để chơi đùa với Oanh để bù đắp cho những gì mình đã gây ra với nàng hồi sáng sớm nay.

Em và Oanh nắm tay nhau rồi ùa ra biển, mãi say mê chơi đùa nên đã khuất bóng những người còn lại. Trong không khí mát mẻ của dòng nước biển, hoà quyện với ánh nắng mặt trời ấm áp, em và Oanh đã bất chợt trao cho nhau một nụ hôn dưới biển, cả hai sau đó cứ quấn lấy nhau như đôi cá heo đang đến mùa động dục.

“Anh cõng em ra xa kia chơi đi” (Nàng chu cái mỏ xinh xắn nhỏng nhẽo)

“Em gan quá ha, dám ra xa luôn ha”

“Hihi, có anh rồi em đâu có sợ gì, anh cõng em mà, mắc quá thì em nhấn đầu anh xuống nước” (Con này troll bố đây mà)

“Hii, anh biết bơi mà nên đâu có sợ, anh đưa ra xa mà em không nghe lời anh là anh quăng em ở đó rồi bơi vào một mình đó”

“Em biết anh thương em mà, anh đâu nỡ làm việc đó với em”

“Ai biết được hehe”

“Cõng em ra đó đi, nói nhiều quá”

Đang bơi chưa kịp ra xa thì con ghệ bất ngờ bảo:

“Chỗ này được rồi anh, ra nữa em sợ” (Nhát bỏ mẹ mà nãy đòi ra xa)

“Ủa chưa ra xa mà, ở đây anh vẫn đứng được đây này”

“Thì anh cao anh đứng được, còn em lùn nên nó ngập qua đầu em rồi nè thấy không”

“Thôi được rồi, vậy dừng ở đây heng, anh chỉ em cách tập bơi nha”

“Dạ, anh chỉ em đi”

Nói xong hai tay em ôm lấy bụng nàng rồi bảo:

“Giờ anh giữ hông em, em cứ vậy mà quạt tay chầm chậm nhé, quạt thế này này”

Lan man dài dòng quá mắc công các thím đợi lâu, em tạm ngưng đoạn chỉ nàng tập bơi ở đây, cũng xin tiết lộ với các thím là, trong lúc chỉ con Oanh tập bơi, em cũng đã có cơ hội sờ mó cả 3 vòng trên cơ thể nàng, nói ra mắc công các thím gato nhưng sự thật là thế, phê như con tê tê…

Nhìn vào bờ cách chỗ bọn em tầm 15 mét, em thấy bóng dáng con Hà đang ngồi đắp cáp trên người con chị hai của nó, thoạt sau thì 2 đứa nó lôi máy chụp hình ra rồi tạo dáng đủ thứ kiểu. Thoáng mặt bọn con trai trên biển lúc đó cứ nhìn thân thể sεメy của con Hà rồi suýt xoa, đâu đó có giọt nước miếng nhỏ giọt. Nếu có cuộc thi hoa khôi bãi biển diễn ra lúc đó, thì em tin 100% con bé này sẽ đoạt giải.

Tầm 10 giờ sáng, em và Oanh trở lại vào biển trong bộ da nhăn nheo do ngâm nước quá nhiều. Bọn em lê mình vào 3 chiếc ghế có ô đã mướn sẵn lúc đó với giá 150k. Lúc này, cả bọn 6 đứa đã có mặt đầy đủ, em mới đề nghị:

“Tụi em ăn cua ghẹ không, anh ra mua”

“Ùa, anh ra mua một ký ghẹ rồi kêu người ta luộc sẵn luôn đi, ăn xong rồi xuống tắm biển tiếp” (Oanh đáp lại, con này nó thích tắm biển đến thế à)

Sau khi ăn hết số ghẹ đó thì 4 đứa con gái lại tiếp tục ùa ra biển chơi tiếp và chụp hình, em với thằng Huy thì vẫn ngồi lại làm lai rai 2,3 lon bia.

Đang say sưa nhậu nhẹt chưa được 30 phút thì bất chợt từ xa có tiếng hét lên: “Anh phúc, anh Huy ơi”.

Chưa kịp tìm hiểu nguyên nhân thì 2 thằng liền phóng thẳng về phía tụi con gái, rồi hỏi.

“Có chuyện gì vậy tụi em”

“Dạ, chị Vân đang bơi tự nhiên ngất xỉu, em không biết chị bị sao nữa” (Con Hà vẻ mặt hốt hoảng đáp lại)

“Để anh xem sao”

Sau khi xem tình hình, em thấy con Vân chắc bị đuối sức, nên uống nhiều nước rồi ngất xỉu đây mà, nói xong em kề miệng vào miệng của nó rồi bắt đầu thực hiện biện pháp hô hấp nhân tạo. Xung quanh bây giờ đã thu hút sự tò mò của nhiều người, đặc biệt là mấy con teen đú và lũ choai choai trẻ trâu (Mẹ, cái bọn nhiều chuyện).

10 phút sau thì con Vân từ từ cũng tỉnh lại, bọn em nhanh chóng đưa nó về ghế ngồi nghỉ dưỡng sức trước khi cả bọn trở về khách sạn.

Kể từ sau vụ việc con Vân bị ngất xỉu, kế hoạch đi chơi của bọn em dần thay đổi so với dự kiến ban đầu. Và thay đổi như thế nào và ra sao, em xin phép trình bày trong chương tiếp theo với tựa đề “Gập ghềnh ngày trở về”.