Chương 11

Chương 11 – Trước cơn “cuồng phong”

Cả 2 đang tính làm cái trò đồϊ ҍạϊ đó thì bất thình lình có tiếng gõ cửa bên ngoài. Chân tay run rẩy, miệng thở hồng hộc, em vội nhanh chóng chui vào toilet núp. Ở ngoài vọng vào tiếng của một thằng con trai:

Cóc cóc cóc…

“Hà ơi, em dậy chưa, có đi tắm biển không, mở cửa anh vào với” (Thì ra là thằng chó đẻ Huy, mày, mày, mày….coi chừng ông nhá)

“Dạ, em dậy rồi, có gì không anh” (Bé Hà ra mở cửa và đáp lại)

“À, mấy đứa kia mới gọi anh, bảo anh lên rủ em với thằng Phúc (tên em) ra ngoài biển chơi chung”

“Dạ, anh cứ ra trước đi, em vẫn còn hơi mệt nên muốn nằm lát cho khoẻ rồi em ra sau”

“Ok em, mà em thấy thằng Phúc đâu không, sao cửa phòng nó khoá mà anh gọi hoài không thấy nó trả lời”

“Em cũng không biết, chắc anh ấy ra biển rồi không chừng”

“Vậy à, ủa mà ai đang trong toilet vậy em, Vân à”

“Dạ đâu có ai anh, toilet nó đóng vậy thôi”

“Thôi vậy anh ra biển trước nha, có gì em nhớ ra nhé”

“Dạ em biết rồi anh”

Thằng chó Huy vừa đi khuất thì em từ trong toilet bước ra, miệng thì thào nói nhỏ với bé Hà:

“Mọi chuyện ổn chứ em, thằng Huy nó có thấy anh không?”

“Em cũng không biết nữa, thấy anh ấy có vẻ nghi ngờ”.

“Thôi anh nghĩ là không sao đâu, lên giường nằm với anh xíu nữa đi”

Vừa dứt lời thì em với bé Hà lại được một phen quấn lấy nhau trên giường, 2 đứa trò chuyện và kể cho nhau nghe chuyện tình trước đây của đối phương.

Đến bây giờ em vẫn còn nhớ như in lời kể từ miệng nàng, nàng bảo rằng: “Năm em lên lớp 10, em đã bị thằng anh họ xàm sỡ và cưỡng đoạt đời con gái, lúc ấy em sợ lắm, em muốn méc cho ba mẹ, méc cho chị hai biết, méc cho tất cả mọi người trong dòng họ biết nhưng thằng đó nó doạ sẽ trả thù em và gia đình, và nếu em tiết lộ ra sự việc này chắc ba mẹ em sẽ cạo đầu em rồi đuổi em ra khỏi nhà mất. Kể từ đó đến giờ em rất sợ và căm thù bọn con trai lắm, em chả dám quen ai hết. Nhưng không hiểu từ khi gặp anh em lại có cảm tình với anh. Rất tiếc là anh đã có chị Oanh rồi”.

Nghe nàng thủ thỉ vừa khóc vừa kể mà em cảm thấy thương nàng hơn, em ôm lấy người nàng rồi an ủi: “Em đừng như thế, không phải thằng con trai nào cũng xấu hết, trên đời này còn nhiều thằng tốt lắm, em thôi nghĩ đến quá khứ đau buồn đi, có như vậy em mới mau chóng có được hạnh phúc”.

Em xin thề là, trong tình cảnh này, trước mắt là một con hot girl đang khóc lóc và có “ý định” cho mình phịch, thì bố thằng nào có thể cầm lòng được, bắt buộc phải nói ngon nói ngọt an ủi em nó thôi.

Trời càng lúc càng về sáng, cả hai bọn em nằm say mê, ôm ấp, mò mẫm thân xác và kể cho nhau nghe mà quên mất rằng “mối nguy hiểm có thể ập vào bất cứ lúc nào”, lỡ như bây giờ con ghệ Oanh hay con Vân mà ập vào đây thì chắc bọn em không còn đường chối bỏ cho cái hành động đồϊ ҍạϊ gia phong này.

Nhưng hỡi ôi, tình cảm của em lúc ấy bị ra sao thế này, tự nhiên em cảm thấy yêu bé Hà biết dường nào, và tưởng chừng như có lẽ là yêu hơn cả cái con người yêu mũm mỉm tên Oanh, người mà em đã “đầu ấp tay gối” suốt đêm hôm qua.

Đang suy nghĩ bâng quơ thì tự nhiên con Hà nó hỏi một câu làm em không biết trả lời ra sao.

“Anh thích em không”

Trong khoảnh khắc này đây, em tự thầm nhủ với bản thân: “Anh xin lỗi Oanh, trước tình cảnh này anh thật khó xử, anh, anh, anh…có lỗi với em”.

Bất chợt miệng em thốt ra câu trả lời:

“Tất nhiên là anh thích em rồi, em dễ thương, đáng yêu quá, ai mà lại không thích”.

“Ơ vậy anh thích em chỉ vì em dễ thương thôi à”

“Không có, anh thích em nhờ cá tính rất đặc biệt của em, em tuy có đôi lúc chửi thề nhưng những hành động nhỏng nhẽo của em đã khiến anh có cảm tình với em hơn”.

“Hihi vậy à, anh nói vậy là em vui rồi, cơ mà anh có người yêu rồi”

“Đâu có, anh với Oanh chỉ mới hơn bạn bè một chút thôi, chứ thật ra tụi anh chưa phải là người yêu chính thức của nhau”. (Tự gạch mình một phát vì tội Sở khanh)

“Thôi, anh lại nói xạo với em rồi, em không tin” (Vừa nói nó vừa chu cái mõ nó lên nhìn chỉ muốn cắn).

Cuộc trò chuyện thân mật giữa em và bé Hà kết thúc bằng những trò đùa thân xác và những màn hôn nhau say đắm kéo dài đến khi đồng hồ điểm 7h30. Cũng xin thưa với các thím rằng, đến thời điểm này, bọn em chưa có làm “chuyện ấy”, chỉ mới dừng lại từ A đến Y thôi, chưa tới Z, một phần là do trời sáng, một phần là do cả hai đều sợ sệt. Thằng nào kêu tao gay tao đấm bỏ moẹ.

Phút chốc, em trở về phòng rửa ráy chân tay rồi mặc quần áo chỉnh tề, không quên lấy theo bóp tiền. Nhưng thay vì đi xuống biển với bọn kia thì em lại đánh tẻ bằng việc dẫn bé Hà đi ăn sáng rồi uống cafe. Bởi vì em biết chắc một điều, con Oanh nó rất thích tắm biển và chụp hình, nó mà xuống đó thì tới 9, 10 giờ nó mới chịu lên.

Em đèo bé Hà trên con xe tay ga rồi té tới quán bún bò cách đó không xa, lúc này, nàng đang mặc một cái quần short ngắn và áo hai dây, nhìn nàng mà chỉ muốn chảy máu cam. Hồi đầu em có nghi ngờ con này chắc rất lẳиɠ ɭơ, đến bây giờ em cam đoan rằng câu nói đó là đúng 100%.

Nó lẳиɠ ɭơ là thế, nhưng xin nói thật với các bác các thím rằng, trong đầu em khi ấy thật sự là không còn nghĩ về bóng hình của con Oanh nữa, tất cả tâm trí em đều dành cho bé Hà, tự nhũ rằng: “Mình là một kẻ có mới nới cũ, nhưng ai nào muốn, ông trời sao lại khiến ta trở nên khó xử thế này, khiến ta tự biến mình trở thành một kẻ Sở khanh từ lúc nào không biết.

Một lần nữa “Oanh ơi, hãy thứ lỗi cho anh, sau này anh có bỏ em theo người tình mới thì đừng trách anh em nhé. Em rất tốt nhưng anh rất tiếc”.

Ăn uống no say bọn em lại đi tìm những khung cảnh thơ mộng tại Vũng tàu để chụp hình, đồng hồ khi ấy điểm là 8h30, cả 2 đi chơi mà cứ nơm nớp lo sợ có người gọi điện.

Vừa mới nói xong thì điện thoại em rung lên một hồi, mở ra xem thì thấy Oanh đang gọi:

“Alo, anh đang ở đâu vậy, có xuống biển chơi với tụi em không”

“À, anh vẫn đang ở phòng, vừa mới ngủ dậy” (Tự gạch vì nói dối)

“Anh xuống nhanh đi, tụi em đang đợi đó, có gì anh qua phòng rủ con bé Hà xuống cùng luôn”.

“Ok, 15 phút nữa anh xuống, chỗ con cá heo đúng không em”

“Dạ, vậy nha”

Hên quá, em thở phảo một cái, nàng chưa biết. Thế là kế hoạch đi chụp hình với bé Hà bị phá sản, bọn em trở lại khách sạn, cả hai mặc đồ tắm rồi cùng nhau kéo ra biển, nơi mà bọn “Con Oanh, Hiền, Vân, thằng Huy” đang đợi tụi em, kèm theo đó là một “cơn cuồng phong” dữ dội….