Chương 13: Người phụ nữ này!

Hạ Chanh quay đầu, cong môi với Cao Trình Dịch, cười hòa nhã thân thiện: "Đúng rồi, tôi còn chưa hỏi tại sao anh lại cùng Giang Hạo Thừa đến đón tôi.”

"... Cậu ta vừa trở về chưa kịp mua xe nên đã gọi điện thoại cho tôi, thuận đường nên tôi đến đón.”

"Thuận đường? Vậy là chỗ ở hiện tại của anh ta nằm giữa con đường đến công ty anh và nơi làm việc của tôi?”

Cao Trình Dịch chớp mắt, anh ấy theo dõi tình hình giao thông: "Thật ra buổi chiều hôm qua lúc gọi điện cho tôi, cậu ta hỏi cô có đi không, tôi mới nói là không chắc thì cậu ta đã nói tôi nhất định phải kêu cô đi.”

Hạ Chanh khẽ dẩu môi dưới: "Anh ta không trả tiền lương theo giờ cho thì việc gì anh phải giúp chứ?”

"Phì... Luật sư Cao như tôi đây là loại người đó sao?”

Hạ Chanh từ chối cho ý kiến, cô khẽ thở dài một hơi, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: "Đúng rồi, lát nữa anh muốn uống rượu gì?”

Cô chuyển đề tài, dù sao tất cả mọi người đều là người thông minh, không cần phải nói quá rõ ràng, ra hiệu ngầm là được rồi, về sau anh ấy sẽ biết nên biết làm thế nào.

Cao Trình Dịch nghiêng mắt nhìn cô một cái rồi lại thu hồi tầm mắt, lông mày khẽ nhíu lại.

Hạ Chanh rất đẹp, dáng người vừa tốt lại có khí chất, cái miệng kia còn rất lợi hại, người phụ nữ như vậy sẽ khiến đàn ông nảy sinh ý nghĩ muốn chinh phục.

Hai người quen biết nhiều năm như vậy, nếu như nói anh ấy không có chút suy nghĩ gì với cô thì là không có khả năng, cho đến hiện tại anh ấy vẫn còn ôm chút hi vọng với cô.

Nhưng trong lòng cũng rất rõ ràng, anh ấy không ăn được người phụ nữ này.

Cho nên lúc Giang Hạo Thừa gọi điện thoại cho anh ấy nói nhất định phải gọi Hạ Chanh đến, anh ấy muốn xem thử nam thần trong trường năm đó có thể bắt được cô hay không.

Và thực tế đã chứng minh... Hình như là không bắt được...

Lại nói tiếp, khi anh ấy nhìn thấy bộ dáng Giang Hạo Thừa kinh ngạc thì... Thật là sảng con mẹ nó khoái!

Nghĩ đến đây, Cao Trình Dịch khẽ giãn cặp lông mày đang nhíu lại ra, khóe môi anh ấy cũng giương cao: “Tôi muốn uống rượu trong lễ pháo mừng của hoàng gia.”

Hạ Chanh cười: “Tôi lên trên trước, khi nào đến thì gọi tôi.’’

"Được."

Lúc bọn họ đến Hâm Gia giải trí thì mới bảy giờ rưỡi, đại sảnh còn đang dọn dẹp, một đám người chậm rãi đi vào lập tức thu hút sự chú ý của quản lý.

Quản lý biết Diêu Duệ Giai nên lập tức nghênh đón, tự mình dẫn bọn họ đến phòng VIP đã đặt trước ở lầu hai, ông ta còn vừa đưa mâm trái cây vừa tặng đồ ăn vặt.

Diêu Duệ Giai rất được hưởng thụ, quay đầu hỏi Giang Hạo Thừa đang ngồi bên cạnh cô ta muốn uống rượu gì.

Giang Hạo Thừa nói tùy ý, Hạ Chanh tỏ vẻ: "Tùy ý cái gì chứ, nhiều năm không gặp như vậy cho dù thế nào cũng phải uống chút gì đó mới được.”

Cô dứt lời thì quay đầu nhìn về phía quản lý: "Hàng thứ hai trong tủ rượu của các anh, chai rượu 8000 trong lễ pháo chào mừng của hoàng gia, mang hai chai lên đi, tôi mời.”

"A... Cậu mời cái gì?" Diêu Duệ Giai khẽ cười, liếc Hạ Chanh một cái: "Hôm nay tôi tổ chức buổi tụ họp bạn bè này, sao tôi để cậu mời được?”

Hạ Chanh nhấc lông mày nháy mắt mấy cái, giống như hiểu ra khẽ gật đầu: "Được, lần sau tôi mời.”

Tất cả mọi người bao gồm cả quản lý đều có thể cảm nhận được bầu không khí căng thẳng giữa Hạ Chanh và Diêu Duệ Giai.

Giám đốc không dám hé răng vội dùng khuôn mặt tươi cười nhìn về phía Diêu Duệ Giai.

Hạ Chanh đứng lên, chuyện cô rút lui là không thể, cô khẽ hạ cằm, mang theo tư thái tao nhã nói: "Rượu lễ pháo hoàng gia, lấy hai chai.”

Giang Hạo Thừa nhíu mày: "Hôm nay mọi người tụ tập là để ôn chuyện, sao phải uống loại rượu đắt tiền như vậy, cứ bình thường là được rồi.”

"Cũng không đắt lắm, chỉ bằng một cái túi, một đôi giày thôi."

Diêu Duệ Giai nói vậy khiến tất cả mọi người trong phòng ngoại trừ quản lý và bồi bàn đều thành kẻ nghèo.

Bạn học nữ quay đầu nhìn vào chỗ tối trong phòng, trừng mắt không nói, bạn học nam thì cúi đầu trợn trắng mắt, Giang Hạo Thừa hơi nhíu mày nhưng cũng không nói gì nữa.

Về phần Hạ Chanh, cô mím môi hơi nghiêng người, dùng bả vai đυ.ng vào Cao Trình Dịch một chút.

Cao Trình Dịch cúi đầu rồi vội vàng nâng tay lên khẽ kéo vạt áo xuống để che dấu ý cười của mình.

Người phụ nữ này! Thảo nào vừa rồi lúc ngồi trên xe cô hỏi anh ấy muốn uống gì!