Chương 8: Lấy lòng (2)

#DỊ_TINH_PHỐI_CHỦNG

Chương 8. Lấy lòng(2)

Khoảng thời gian trước, vì để học lấy lòng Frederick mà Mia đã liếʍ cự căn của Frederick dưới cơn ý loạn tình mê, nhưng cô không hề thích làm chuyện này.

Tuy rằng cự căn toả ra mùi ngọt tanh, gai nhỏ giương nanh múa vuốt cũng làm cô động tình không thôi, nhưng cô thường liếʍ đến nỗi miệng mỏi chân tê mà chẳng thấy cự căn bắn ra cái gì, càng không nhắc đến chuyện anh có sắc mặt khác.

Đơn giản mà nói, chìm đắm trên người anh rất dễ dàng, nhưng muốn có được cảm giác thành tựu trên người anh thì lại rất khó, cô nghi ngờ Frederick chỉ là một pho tượng được đúc rất tự nhiên, căn bản không thể lấy lòng.

Cô từng hỏi Jonah xem Frederick có thích thứ gì không, Jonah nói một vài từ ngữ gì đó không thể ghép thành từ trái đất, làm cô chẳng hiểu ra sao, cuối cùng Jonah nói một danh từ mà cô nghe hiểu.

“Mia.”

Những lời này làm cô trăm vị tạp trần, không biết có phải Frederick thật sự coi cô thành đồ vật, một công cụ nhỏ yếu, không có tính uy hϊếp, nghiện anh, hơn nữa còn có thể sinh con cho anh hay không.

Hai người bọn họ chưa làm người yêu đã trở thành bạn giường, càng kỳ quái hơn là, cô nhận được nhiều sự sung sướиɠ từ trên người anh đến nỗi làm cô trúng độc, nhưng anh lại chẳng hề động tình với cô, mặc dù Mia tự nhận mình cũng không yêu anh, thậm chí còn hận anh, nhưng vẫn không khỏi uể oải.

Nhưng qua lời mời gọi của Frederick, Mia vẫn ý loạn tình mê liếʍ cự căn đang run rẩy, sâu thịt thô đến nỗi một bàn tay cô không cầm được, phải dùng hai tay vụng về giữ lấy, độ ấm trên tay cô thường thấp hơn sâu thịt, sờ lên sâu thịt luôn làm gai nhỏ không ngừng vặn vẹo.

Lúc này, cô cong thân dưới bắt đầu liếʍ từ gốc lên, cái đó có liên quan đến chuyện sâu thịt của Frederick giấu ở đâu, gai thịt trên gốc không nhiều, nhưng đường vân xoắn ốc lại nổi lên rất rõ, thậm chí còn có một đường tròn quay xung quanh.

Trước đây cô không chú ý đến thứ này, Mia vươn đầu lưỡi ra liếʍ, sau đó dùng cái miệng nhỏ nhẹ nhàng mυ"ŧ hôn.

Tiếng nước vang lên trong khoang điều khiển, Frederick nhắm mắt lại để Mia tuỳ ý liếʍ láp giữa hai chân mình, xúc tua nâng mông Mia lên, trêu đùa cánh hoa và nhụy hoa, hoặc chui vào hoa phùng lôi kéo Lope chơi đùa.

Trong khoang điều khiển rộng rãi sáng choang, trước cửa sổ khoang điều khiển nhìn không sót thứ gì, người đàn ông ngồi trên ghế hạm trưởng, người phụ nữ đong đưa đầu, nhấc cao mông khẩu giao cho anh.

Tuy nhắm mắt lại, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng người đàn ông không ngừng duỗi tay đẩy sợi tóc tán loạn trên mặt người phụ nữ ra, đôi mắt mang theo tìиɧ ɖu͙© của người phụ nữ nhiễm hơi nước, thỉnh thoảng đong đưa eo mông, mật nước giữa hai chân chảy ra ngoài từng chút từng chút một, trong suốt đọng lại trên ghế hạm trưởng.

Mia cố chịu đựng từng đợt cao trào trong cơ thể, chuyên tâm vào sâu thịt mà cô khát vọng trước mắt, đột nhiên, cô cảm thấy Frederick cứng lại, cô khó hiểu ngẩng đầu nhìn anh, thấy anh nhìn cô bằng sắc mặt như bình thường, nhưng Mia lại không nhìn sót ánh sáng kì lạ chợt loé rồi biến mất trong mắt anh.

Frederick có một đôi mắt rất đẹp, trong con ngươi thuỷ tinh màu tím có một tầng cầu vồng mỏng bao trùm, góc độ nào cũng mộng ảo mỹ lệ, đó là nơi Mia thường chú ý đến nhất, bởi vậy cô cảm thấy nhất định sẽ có chỗ nào khang khác.

Cô cúi đầu chần chờ một lát, lại liếʍ chỗ cô vừa mới liếʍ, Frederick không có phản ứng gì.

Cô không cam lòng, nhớ lại động tác vừa nãy của mình, theo quỹ đạo cũ, tay nhỏ cầm sâu lớn, đưa vòng thịt vào cái miệng nhỏ mυ"ŧ hôn liếʍ láp hết lần này đến lần khác, rồi sau đó càng ngày càng kịch liệt.

Không lâu sau, Frederick bỗng nhiên duỗi tay giữ đầu cô, ngăn cản cô tiếp tục động tác.

Gần như lúc này Mia đã hoàn toàn quên khát vọng trong cơ thể, cô ngẩng đầu nhìn anh bằng vẻ mặt đắc ý, Frederick ôm cô lên đùi, không cho cô liếʍ tiếp nữa.

Mia cười quyến rũ, dùng hai tay nâng gương mặt tuấn tú bình tĩnh của anh lên, khıêυ khí©h nói: “Thích không?”

Đây là lần đầu tiên cô làm anh có phản ứng, thật sự rất đáng giá để khoe khoang, có điều Mia lại không nghĩ rằng cô sẽ vui quá hóa buồn.

Ngữ khí vững vàng, Frederick nói một tiếng: “Rất thích.”

Nói xong anh lập tức đứng lên, ôm cô đi qua bàn điều khiển đến trước cửa sổ. Mia còn chưa hiểu tình huống, Frederick bỗng nhiên hung hăng đè cô trên cửa sổ có tầm nhìn rộng lớn, rút Lope trong cơ thể cô ra, hung ác chiếm hữu cô trước vũ trụ vô ngần.

“… A a… Không… A a…”

Rút Lope làm lượng lớn da^ʍ thuỷ tích luỹ trong cơ thể Mia phun ra, cự trùng đâm vào mật huyệt ướt đẫm, không ngừng đảo ra càng nhiều mật nước.

Frederick cầm Lope ướt sũng nước mật, cọ xát cúc huyệt chưa bị khai phá của cô, thấp giọng nói bên tai cô: “Để thưởng cho cô, hôm nay lấp đầy cả hai cái động được không?”

“Đừng đừng… A…”

Cô cho rằng bản thân đang liều mạng giãy giụa, nhưng mật huyệt lại cắn nuốt cự trùng không nhả, căn bản ý chí của cô không thể đè nén kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt này, rất nhanh cô đã mê loạn, hai tay đỡ kính, há miệng thở dốc, làm mặt kính bóng loáng xuất hiện sương trắng.

Cự trùng mở ra tầng tầng lớp lớp mị thịt trong mị huyệt rồi chui vào, mật nước chảy ra vì bị đè ép, cúc huyệt cũng trở nên mẫn cảm, dưới sự đùa bỡn tà ác của Frederick, hai cái miệng dưới thân Mia đều không ngừng co rút lại.

“Thích không?”

“A a… A... Thích...”

“Hoàn toàn lấp đầy cô được không?”

“A ách… Được… Lấp đầy tôi… A a a a…”

Đồng thời, Frederick nhét phần tròn của Lope vào trong cúc huyệt của cô, lúc này trong mật huyệt có cự trùng đong đưa, trong cúc huyệt có Lope chặn lại, cô cảm thấy màng thịt trong hai huyệt sẽ bị phá hỏng, nhưng kɧoáı ©ảʍ lại càng mãnh liệt hơn.

Cúc huyệt chưa từng khai phá đã có cảm giác ướŧ áŧ như mật huyệt, hân hoan mυ"ŧ lấy Lope, nơi mẫn cảm trong tràng đạo cũng bị kí©h thí©ɧ không ngừng co rút.

Lope và cự trùng va chạm vào nhau cách một màng thịt, làm toàn bộ hạ thân Mia sắp hòa tan, Frederick vẫn không buông tha, anh dịu dàng lẩm bẩm bên tai cô.

“Mia tham quá, hai cái miệng được nhét đầy rồi lại càng ướt, cô có biết đầu nhũ của mình đã cứng đến thế nào rồi không?”

Anh vừa vuốt ve đầu nhũ của cô, vừa làm xúc tua dùng sức đánh mông cô muốn cô đong đưa cuồng liệt hơn.

“Không… A a… Anh... Anh cố ý… Tên khốn Frederick…”

Mia phẫn nộ muốn nguyền rủa nhưng lại phát ra tiếng rêи ɾỉ, anh dùng sức nhéo đỉnh nhũ hoa của cô, đĩnh động cơ thể, vừa làm xúc tua chuyển động Lope trong cúc huyệt, còn không quên gảy hoa hạch mẫn cảm.

Dưới sự dâʍ ɭσạи nhiều mặt này, Mia lần lượt bị đưa lên thiên đường không gì sánh kịp, nếu là trước kia thì cô đã ngất từ lâu, nhưng bây giờ cơ thể của cô đã được rèn luyện, trở nên càng ngày càng có thể thừa nhận nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn.

Trong nháy mắt này cô hốt hoảng nghĩ, loại sung sướиɠ này còn sung sướиɠ hơn khi bị tiêm chất kí©ɧ ɖụ©, mấy ngày nay, dưới sự giúp đỡ của Frederick, ý chí của cô tương đối kiên cường, cơ thể cũng đã tốt hơn, nhưng đồng thời, cô có thể thừa nhận nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn, cũng phát hiện thể xác và tinh thần của mình càng sa đọa một cách rõ ràng hơn.

Rốt cuộc là Frederick muốn giúp cô, hay là muốn cho cô nghiện hoàn toàn… Cô còn chưa kịp nghĩ tiếp, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng của Frederick đã bắn vào trong cơ thể cô. Lần này anh đưa cự trùng đến cửa hoa huyệt để nhục bích bị mị dược ngấm dần từ đầu đến cuối, sau đó thẳng lưng đẩy cự trùng về phía trước để lượng lớn chất lỏng tà ác lấp đầy tử ©υиɠ của cô.

“Mia tham quá, nuốt hết toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi, từ tiểu huyệt đến tử ©υиɠ không chịu buông tha một giọt nào.”

“A a a… A a a a, sắp chết rồi… Sẽ hỏng mất…”

Lâu rồi Mia chưa bị anh lấp đầy bằng tϊиɧ ɖϊ©h͙, sự kí©h thí©ɧ mãnh liệt như vậy làm cô nhớ lại kɧoáı ©ảʍ trước kia mỗi lần bị anh rót đầy, cong thân muốn cự tuyệt nhưng lại muốn tiếp nhận, muốn ngất nhưng lại chẳng thể ngất, Frederick không tha cho cô, để tϊиɧ ɖϊ©h͙ chứa mị dược bắt đầu đấu đá lung tung trong cơ thể cô.

Trong đôi mắt thuỷ tinh màu tím bình tĩnh của Frederick có một tia bạo loạn, hạ thân không ngừng cảm thụ kɧoáı ©ảʍ mà nơi ướŧ áŧ chặt hẹp của cô mang đến, anh nói: “Sao Tiểu Mia sẽ hỏng được, không phải cô đã hỏng từ lâu rồi sao? Nào, nói cô đã hỏng từ lâu rồi, bị tôi thao hỏng.”

“A a a… Không… Tôi không có…”

“Nói!”

“Bị Frederick thao hỏng rồi… Tôi… A a a…” Dưới động tác cắm rút điên cuồng của Frederick, cuối cùng Mia không duy trì được nữa, rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ ngất đi trong lúc bị cắm rút.

Mia từng cho rằng, nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể bị tiêm chất kí©ɧ ɖụ©, sau đó bị xúc tua của Frederick đùa bỡn, lại bị cự trùng rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã là sự sung sướиɠ sa đọa đen tối nhất rồi, có điều chuyện trong khoang điều khiển đã làm cô phát hiện, cái gọi là sa đọa và sự tà ác của loài người giống nhau, đều không có giới hạn.

Còn Frederick lại là một người ngoài hành tinh vô sỉ hạ lưu nên bị ném vào trong một cuộc nổ mạnh của siêu hành tinh mới để phá huỷ, lòng tự tôn của người Mira rất cao, cho nên anh mới thao cô gái trái đất vô tội là cô.

Hôm nay cô kiên quyết không ngủ cùng Frederick, Frederick cũng không ngăn cản cô, để cô nổi giận đùng đùng đi ra ngoài cửa, trở lại căn phòng trước kia.

Kết quả quả nhiên cô hoàn toàn không thể yên giấc, cả tối đều mơ thấy Frederick đè cô trước cửa sổ tầm nhìn rộng của khoang điều khiển, rót đầy tử ©υиɠ của cô bằng tϊиɧ ɖϊ©h͙, thậm chí rót đầy cúc huyệt của cô… Còn hai cái miệng dưới thân cô phun ra chất lỏng trắng đυ.c nóng bỏng, nhận được sự sung sướиɠ mà xưa nay chưa từng có.

Trong mơ, cô không hề nhục nhã không ngừng quấn lấy anh, khát cầu anh rót đầy hai huyệt giữa hai chân cô hết lượt này đến lượt khác, hưởng thụ sự sung sướиɠ tối cao của phụ nữ.

Lúc dậy cô cảm thấy vừa hư không vừa mệt mỏi, bụng dưới đau và tê dại vì khát vọng, cô nhớ ra hình như từ khi được cứu cô vẫn chưa bị hành kinh, nếu cô không mang thai, mà hành kinh chưa đến, sao cô có thể mang thai chứ.

Suy nghĩ này làm Mia hoảng sợ, rốt cuộc là khi nào thì cô đã cảm thấy mang thai cho anh cũng không phải chuyện hoàn toàn không thể tiếp nhận?

Tuy rằng Frederick đê tiện vô sỉ hạ lưu, nhưng cô cảm thấy anh rất thông minh, năng lực rất tốt, cảm xúc bình thường ổn định, dù cô kháng cự mắng anh, anh cũng không hề tức giận với cô.

Thậm chí trong lần giao cấu kịch liệt nhất, anh cũng không hề làm cô bị thương; càng không nhắc đến mỗi đêm anh sẽ dỗ cô, thậm chí nghe theo yêu cầu của cô, anh còn hát cho cô nghe một ngôn ngữ nào đó mà cô không hiểu cho đến khi cô đi vào giấc ngủ.

Có lẽ người đàn ông này là người rất quý trọng con cái, bất kể cô có bị coi là công cụ hay không, có thể sinh ra một đứa bé ưu tú được cha mẹ quý trọng, có lẽ cũng không phải là chuyện hoàn toàn không thể suy xét đúng không?

Cô nghĩ mình vẫn yêu Peter, đối với Frederick, phần nhiều chỉ là bất đắc dĩ phục tùng, sau đó thành quen, cuối cùng sa đọa.

Cô và Peter bên nhau bảy năm, cô luôn kiên trì không phát sinh quan hệ với anh, mà bên Frederick mới chỉ mấy tháng, chẳng những mỗi ngày ngủ chung, toàn thân đã bị anh chơi hết sạch.

Nếu là ở trên trái đất, nhất định cô sẽ cảm thấy mình vô cùng dơ bẩn, nhưng ở trên chiến hạm của Frederick, cô tiếp nhận chuyện này một cách rất tự nhiên, bởi vì thái độ của Frederick và Jonah rất rõ ràng. Ban đầu cô bị cưỡng bách, sau đó sa đọa cũng vì thể chất của cô mẫn cảm, ý chí chưa từng được huấn luyện. Chuyện đó rất đơn giản, tích cực trị liệu, huấn luyện ý chí của cô, cai nghiện là được.

Sau khi chuyện trong khoang điều khiển phát sinh, cô cảm thấy mình không thể tiếp tục như vậy nữa, cô không thể ở lại chiến hạm. Ở đây, Frederick là chúa tể, đồng thời cũng là tất cả của cô, cuộc sống của cô hoàn toàn xoay xung quanh anh, thậm chí anh không cần sử dụng bạo lực, chỉ cần làm cô sung thích, cô sẽ khuất phục.

Còn tiếp tục như vậy, một ngày nào đó, cô sẽ cam tâm tình nguyện mặc anh chi phối làm bất cứ chuyện gì.

Cô nghĩ mình phải tìm cơ hội thoát khỏi chiến hạm, nhưng mà nói thật, ngay cả khu vực an toàn cô cũng không ra được.

Thiết bị trên chiến hạm hoàn toàn khác trái đất, mọi thứ ghép lại hoàn mỹ không có lỗ hổng, hơn nữa chỉ có một người trên tàu, cửa không xuất hiện, nơi mà Frederick không cho phép cô đặt chân, ngay cả cửa cô cũng không tìm thấy, dù cô muốn bị trục xuất ra khỏi vũ trụ, trở thành rác rưởi của vũ trụ cũng không thể.

Cuối cùng cô làm một quyết định to lớn, chính là trực tiếp tìm Frederick để thảo luận vấn đề này.