Chương 7: Lấy lòng (1)

#DỊ_TINH_PHỐI_CHỦNG

Chương 7. Lấy lòng(1)

Trong vô số lần vui sướиɠ, Mia chưa từng thấy anh mất khống chế, trước khi bị anh chiếm hữu, cô và Peter vẫn chưa đến bước cuối cùng, tìиɧ ɖu͙© mù mờ, càng không biết lấy lòng đàn ông thế nào.

Sau khi bị anh chiếm hữu, lần nào cô cũng sung sướиɠ, chỉ cần cô khát cầu anh theo chỉ thị của anh, cái gì anh cũng không tiếc thưởng cho cô, triệt để nuông chiều hỏng thân thể của cô.

“Cô muốn học lấy lòng tôi thế nào sao?”

Giọng Frederick như một dải lụa mơn trớn đến nơi sâu trong đại não của cô, cô gật đầu mê muội.

“Tiểu Mia, dùng mật huyệt của cô vuốt ve tôi, cảm thụ tôi.”

“A a…”

Dưới sự dẫn dắt của anh, Mia cẩn thận co rút tiểu huyệt, cơ thể quá mức mẫn cảm còn chưa cảm thụ được anh, cô đã kêu lên trước.

Frederick đánh mông cô như thể trừng phạt: “Cô đúng là không biết nhẫn nại nên mới hư như vậy.”

Mia tủi thân nhìn anh, Frederick tiếp tục dụ dỗ: “Học chậm rãi xoắn chặt, sau đó đè cảm giác thoải mái xuống, cảm thụ tôi.”

Cô cắn chặt răng, cẩn thận đè ép tiểu huyệt, lần này cô nhịn kɧoáı ©ảʍ xuống, lại phát hiện sâu thịt trong cơ thể nảy lên, cô mê mang thắt chặt nhục bích, một cái gai nhỏ nảy ra tàn sát bừa bãi trong thịt non của cô.

“A a… Nó… nó đang động.” Cảm giác tê dại làm Mia khóc kêu: “Đừng như vậy, xin anh cho tôi…”

“Mia, nhịn nào.”

Anh tiếp tục dụ dỗ cô, không được anh cho, Mia đành phải ra sức nếm thử, không ngừng cảm nhận những gai thịt nhỏ đó vẽ ra ngọn lửa trong âʍ đa͙σ của cô, tiểu huyệt phun mật nước ra muốn dập tắt những ngọn lửa đó, nhưng lại chỉ làm lửa bùng lên cao hơn.

Mia không biết bao nhiêu lần bản thân hôn mê, hạ thân đã cực kỳ dâʍ đãиɠ, nước bọt trong miệng chảy xuôi xuống bộ ngực tuyết trắng, nhưng cô lại không thể từ bỏ.

Không dễ gì mới tỉnh táo, cuối cùng cô thành công xoắn chặt lấy cự căn mấy lần mà không tiết thân, Frederick mở miệng nói: “Tiểu Mia, thưởng cho cô.”

Nói xong anh lập tức đẩy thắt lưng, va chạm cô bạch bạch bạch, cô khát vọng anh đã lâu, lúc này không rảnh quan tâm đến gì nữa, cô rêи ɾỉ phóng túng vui sướиɠ.

“A a a a… Thật thoải mái… A… Nữa đi a a… Frederick...”

“Muốn sao? Muốn tôi xuyên qua tử ©υиɠ của cô?”

“… Muốn… A a… Mau…”

“Bằng lòng sinh con cho tôi?”

Mia bất lực vặn eo: “… Bằng lòng sinh con cho anh… A… A a…”

Frederick cúi đầu liếʍ chất lỏng trong suốt bên miệng cô, dùng sức chọc đến cửa tử ©υиɠ đóng chặt của cô, bắn ra tinh hoa nóng bỏng.

“A… Tuyệt quá… A a…”

Mia si cuồng hét lên, mở lớn hai chân, cuộn ngón chân lại tiếp nhận mị dược đang rót vào, nhưng Frederick lại chỉ bắn một chút rồi dừng lại rời khỏi cơ thể cô.

Cô bất lực mở mắt, Frederick bình tĩnh nói với cô: “Không thể cho cô quá nhiều, nếu không, cô vĩnh viễn không thể cai được.”

Nghĩ đến chuyện bản thân vừa có được anh mà bị làm cho thê thảm như vậy, Mia hét lên: “… Khốn nạn… Tên khốn nạn này!”

Nghe Mia nói vậy, đôi mắt tím chăm chú nhìn cô của Frederick lộ ra sự đắc ý hiếm thấy khi thực hiện được trò đùa dai. Không để ý đến Mia đang đấm đánh, Frederick dịu dàng ôm cô vào lòng, rửa sạch cơ thể cho cô, Mia muốn kháng cự động tác của anh, nhưng cô đã quá mệt, không lâu sau đã vô lực từ bỏ chuyện kháng cự, mặc anh chi phối.

Có điều, đối mặt với động tác của Frederick cô rất bối rối, rõ ràng anh chiếm đoạt cơ thể cô, anh nên là người tàn khốc vô tình mới phải, nhưng vì sao anh lại dung túng dịu dàng với cô như vậy?

Nghĩ vậy, Mia dần ngủ thϊếp đi trong khúc hát ru của Frederick.

※※※

Có lẽ là bởi vì cách trị liệu tà ác của Frederick có một chút hiệu quả, dần dần Mia có thể khắc chế những cơn nghiện khá nhỏ, mỗi khi cô không nhịn được khát vọng, cô sẽ nhắc nhở bản thân: “Đừng làm người trái đất mất mặt, Mia, cao trào mất khống chế nhiều lần như vậy trước mặt người ngoài hành tinh, mày không cảm thấy đáng xấu hổ sao?”

Lời nói tàn khốc hiện thực này đủ để khiến đầu cô tỉnh táo hơn. Cũng may, tuy hàng ngày bọn họ ngủ chung, nhưng chỉ cần Mia không phát tác, Frederick cũng rất ít chủ động câu dẫn cô, không đến nỗi ác liệt làm cô mất mặt nhiều lần.

Mia từng nói với Jonah cho mình ngủ một mình, trí não rất khó xử nói với cô, về công, đây là mệnh lệnh của hạm trưởng, về tư, thiết bị máy móc chữa bệnh trên chiến hạm chủ yếu là chữa trị thương tổn trên cơ thể, năng lực trị liệu tinh thần rất kém.

Frederick là người có siêu năng lực cường đại, ngủ với anh có thể giúp cô ổn định sóng điện não xao động trong giấc ngủ, để cô có một giấc ngủ an ổn, ổn định trạng thái tinh thần, cho nên trí não không đề nghị cô phân phòng với hạm trưởng.

Bởi vì Mia và Jonah đã dần quen thuộc nên Jonah cũng nói với cô, thật ra hạm trưởng rất ghét ở cùng một không gian với người khác, cho nên chỉ cần tình huống của cô chuyển biến tốt đẹp, có lẽ hạm trưởng sẽ lập tức để cô về phòng của mình.

Mia mang thái độ nghi ngờ với những lời này, theo cô thấy, Frederick ở với cô hoàn toàn rất tự tại, tự tại căn bản không coi cô ra gì.

Chỉ cần ở trong phòng, anh sẽ lập tức cởϊ qυầи áo, không hề quan tâm đến sắc mặt của cô, nếu cô chắn đường của anh, anh sẽ dùng năng lực khống chế đồ vật dời cô đi giống như cô là vật chắn đường. Trừ khi cô tức giận gọi to tên của anh, anh mới ra vẻ kinh ngạc nhìn cô, hỏi có phải cô muốn không.

Lúc đầu cô sẽ bị anh làm cho tức phát khóc, sau đó dần quen, dù sao thời gian anh ở trong phòng không nhiều lắm, vào phòng cởi đồ rửa mặt rồi đi ngủ luôn, anh sẽ ôm cô vào lòng, khẽ xoa đầu cô, thấp giọng ru cô ngủ, ít nhất ở điểm này cô không nghi ngờ sự dụng tâm của anh.

Làm cô cảm thấy bối rối là, Frederick tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ thoạt nhìn vô cùng… Ách, hoàn mỹ, lại còn hoàn chỉnh, có thể nhìn thấy tuyến nhân ngư dưới eo bụng của anh, cũng giống nhân ngư, hạ thân vô cùng bóng loáng, căn bản không nhìn ra sự tồn tại của sâu thịt.

Có đôi khi cô sẽ tò mò, bình thường đồ vật kia giấu ở đâu, có điều rất nhanh cô sẽ đỏ mặt vì tò mò, cô quan tâm đến chuyện đồ vật khủng bố kia giấu ở đâu để làm gì? Đó là đồ vật đáng giận khiến cô phải nhận tra tấn, cách xa một chút mới an toàn đúng không?

Sau khi tình huống của Mia tốt lên, Frederick bảo Jonah đặt ra kế hoạch học tập cho Mia, để cô bắt đầu học khai phá năng lực, rèn luyện ý chí cho cô, tránh cho mỗi lần gặp anh sẽ cao trào không ngừng.

Mia vừa xấu hổ vừa buồn bực với cách nói của Frederick, nhưng vẫn ngoan ngoãn bắt đầu học khống chế ý chí, nhưng cô vừa học xong cơ sở, trong một lần tiếp viện tàu thương nhân, Frederick mua một vật phẩm mềm mại giống hồ lô vàng bảo cô nhét vào trong cơ thể.

“Đây là cái gì, tôi không cần đâu!” Mia lập tức cự tuyệt.

“Lope, đạo cụ huấn luyện chữa bệnh, sẽ không thương tổn thân thể, có thể tác động đến những cơ bắp và dây thần kinh rất nhỏ, điều chỉnh sự cân bằng giữa tư thế và cơ bắp, gia tăng độ mềm mại và co dãn của nhục bích, đặt trong cơ thể sẽ tích lũy kɧoáı ©ảʍ theo động tác, tăng lên theo độ mẫn cảm, hay được dùng để làm đồ dùng tình thú.”

Nghe Frederick nói trắng ra như vậy, Mia mặt đỏ tai hồng: “Vậy tôi càng không dùng thứ này!”

“Có vài tinh cầu coi trọng chuyện khai phá năng lực sẽ sử dụng Lope, dùng để huấn luyện ý chí của phụ nữ, hoàn toàn không thể nắm giữ kɧoáı ©ảʍ của cơ thể thì không thể nói là có ý chí.”

Ngữ khí Frederick bình tĩnh không giống như đang nói chuyện tà ác: “Mia, chỉ cần tôi muốn, không cần vươn tay, là có thể làm rất nhiều người cao trào như cô đang nghiện tôi bây giờ. Siêu năng lực rất tốt để phá vỡ sức mạnh tinh thần của người khác, muốn phục hồi lại như cũ rất khó, cũng không thể làm một trái tim yếu ớt trở nên kiên cường.

Cô cũng biết bây giờ vật cản lớn nhất của mình là gì đúng không, không khống chế được du͙© vọиɠ, có học nhiều cũng vô dụng, chính cô quyết định xem có để thứ này vào hay không.”

Nói xong, Frederick đặt vật kia vào tay Mia rồi quay lại khoang điều khiển, lúc này Jonah không nhịn được mà nói: “Hạm trưởng, siêu năng lực của ngài tốt hơn những sinh vật sống khác, lấy bản thân làm ví dụ để yêu cầu cô ấy, hình như trên nguyên tắc tỉ lệ thì không ổn lắm.”

Sắc mặt Frederick vẫn như thường: “Đúng là có rất nhiều tinh cầu sẽ dùng Lope để huấn luyện ý chí của phụ nữ trong nhiều chương trình học huấn luyện, không phải sao?”

“Lope là đồ dùng huấn luyện ý chí cấp cao, kɧoáı ©ảʍ mang đến quá mức mãnh liệt, ý chí phải cực cao mới có thể kháng cự, huấn luyện bình thường căn bản sẽ không sử dụng đến.”

“Những điều này cậu không cần nói cho cô ấy.”

“… Vâng.”

Có đôi khi Jonah rất nghi ngờ, có phải hạm trưởng đang giúp Mia cai nghiện tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, đồng thời dạy cô hoàn toàn nghiện cơ thể anh không, dù sao thời gian hạm trưởng dành cho cô quá nhiều.

Trước kia tiến độ công việc của chiến hạm bọn họ luôn vượt mức kế hoạch quy định, bây giờ hạm trưởng lại chỉ hoàn thành công việc theo kế hoạch, thời gian còn lại ra vẻ đang làm việc, trên thực tế lại là đùa bỡn Mia.

Nhưng là một trí não phụ trách giúp đỡ hạm trưởng, cậu cho rằng mình không nên sinh ra cảm giác không tín nhiệm hạm trưởng, huống chi nếu Mia nghiện cả cơ thể của hạm trưởng thì cô sẽ càng cam tâm sinh con cho anh, thậm chí còn sẽ vui vẻ sinh vài đứa, cho nên đương nhiên trí não sẽ không nhắc nhở Mia, tình cảnh của cô còn tệ hơn trước.

Vô tri là một loại trạng thái rất thảm thiết, Mia cho rằng Frederick muốn tốt cho cô, cảm thấy quả thực mình cần huấn luyện ý chí tìиɧ ɖu͙©, bởi vậy cô cắn răng trêu đùa cơ thể mình, làm hoa kính đủ ướŧ áŧ rồi nhét Lope vào sâu trong mật huyệt của mình.

Lúc mật huyệt hoàn toàn nuốt hết Lope, thật ra thân thể cũng không có cảm giác mãnh liệt gì, bởi vậy cô hoạt động như bình thường, bắt đầu huấn luyện theo chương trình học.

Hoàn thành huấn luyện chạy cự ly dài 3000 mét Frederick chỉ định, hai mắt cô đã mờ mịt, nhưng tôn nghiêm bắt cô miễn cưỡng khắc chế cơn tê dại dưới bụng, cất bước đến khoang điều khiển của Frederick báo lại vấn đề học tập hôm nay theo thói quen.

Có điều không dễ gì đi đến trước mặt Frederick, rốt cuộc cô không chịu đựng được kɧoáı ©ảʍ chồng chất trong cơ thể nữa, hai chân mềm nhũn khuỵu xuống, bởi vì cao trào mà mật huyệt chảy ra chất lỏng, một phần bị Lope ngăn lại, một phần chảy xuôi xuống dưới từ giữa cánh hoa.

“A… A a…”

Kí©h thí©ɧ mãnh liệt mà Lope mang đến làm cô giãy giụa không bò dậy nổi, thân thể nghiêng về phía trước mông nâng lên, thân trên vẫn quỳ rạp trên mặt đất, Frederick ngồi ở vị trí hạm trưởng, cong lưng vươn tay đến, cô rêи ɾỉ đặt tay mình vào tay anh, Frederick kéo nửa người trên của cô, để đầu cô vô lực dựa vào giữa hai chân anh.

Frederick thở dài: “Xem ra luyện tập ý chí hôm nay thất bại rồi, Mia, cô nên làm gì đây?”

“Tôi… Ách… A a…”

Frederick xấu xa vươn xúc tua vô hình kéo Lope trong cơ thể của Mia, làm cơ thể đã mẫn cảm của cô lại bị đẩy lên cao trào lần nữa, cô đỏ bừng mặt nhìn anh, cố gắng khống chế khát vọng nội tâm, không để lời cầu xin không biết xấu hổ thốt ra khỏi miệng.

Frederick biết cô đang nghĩ gì, sâu thịt bật ra trước mặt cô.

“Lấy lòng tôi, cho cô ăn.”

Móng tay Mia cứa vào lòng bàn tay, cô quay mặt qua chỗ khác, hai tay lại bị Frederick dịu dàng mở ra, tiểu huyệt hư không không ngừng mυ"ŧ lấy Lope, Mia không nhịn được nữa, cơ thể run rẩy, vươn cái lưỡi hồng, đưa cái miệng nhỏ đến gần sâu thịt.