Chương 37: Thổ lộ (1)

“Tiểu Mia, anh không miễn cưỡng em phải làm đến mức độ này, nhưng nếu em có thể chủ động hơn, anh sẽ rất vui.”

Frederick liếʍ môi, thấp giọng nói, giọng anh mê người như tơ, giống ác ma đang nói nhỏ.

Mia nhớ đến sự dâʍ đãиɠ khi nghiện tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, cùng với bộ dạng càng ngày càng sa đọa bây giờ, lý trí nói với cô, cô không thể buông bỏ liêm sỉ chủ động xin được anh cho nhiều lần như vậy. Nhưng cơ thể lại trái ngược với lý trí, nâng eo lên để hạ thân nhắm ngay cự trùng.

Mia sỉ vả cơ thể dâʍ đãиɠ của mình, dưới sự kí©h thí©ɧ của rượu, cô không thể kháng cự sự hấp dẫn từ thô căn của Frederick, chậm rãi ngồi xuống.

Quá trình cự trùng chậm rãi tiến vào hoa huyệt là một loại hưởng thụ, cũng là một loại tra tấn với hai người.

Từng tấc từng tấc tiến bước có thể làm mị thịt trong hoa huyệt và cự trùng cảm nhận được sự tồn tại của nhau, chậm rãi kí©h thí©ɧ nhau, cảm nhận sự khuây khỏa của nhau. Nhưng không thể đi thẳng vào trong rồi làm hai bên lập tức lêи đỉиɦ núi bằng tốc độ thong thả này được, toàn thân Mia run rẩy, ngực liên tục nảy lên, cô không có dũng khí trực tiếp ngồi xuống để Frederick xuyên qua bản thân.

Còn Frederick, hình như anh cũng không muốn thỏa mãn cô luôn, trong quá trình dày vò này, hai mắt cô bắt đầu thất thần, miệng nhỏ khẽ mở thở dốc, đôi tay đỡ vai Frederick cũng càng thêm dùng sức, đầu ngón tay dần dần bấm vào da anh.

Cự trùng dưới thân càng cắm sâu vào, mặt Mia càng hoảng hốt, cô đã không biết mình đang làm gì nữa, cô muốn biết rốt cuộc tình cảm Frederick dành cho cô là gì, nhưng lại cầm lòng không đậu bắt đầu quyến rũ anh, hy vọng được anh lấp đầy, xác định bọn họ đang thân mật.

Sắc trời đã tối, sao xuất hiện đầy trên bầu trời không trăng, dù vậy, xung quanh không có ánh sáng nào ngoài những ngọn đèn Frederick đặt.

Nơi tối đen như vực sâu gọi người bước vào, mắt Mia đã không thể điều chỉnh tiêu điểm nữa, cô cảm thấy mỗi một tấc da thịt trên người mình đều đã sa vào du͙© vọиɠ ngọt ngào đen tối.

Frederick đang dùng xúc tua vô hình mơn trớn từng tấc da thịt của cô, làm cô lâng lâng dục tiên dục tử, từng lỗ chân lông trên người như đang được du͙© vọиɠ tẩy rửa, mang đến kɧoáı ©ảʍ mơ hồ, nhưng trong bóng đêm, sự sung sướиɠ này lại giống như tưởng tượng của cô.

“Frederick…”

Mia rêи ɾỉ bất lực, sau đó không thể đẩy cơ thể xuống được nữa, Frederick dịu dàng nhìn cô, nhẹ giọng dụ dỗ: “Không muốn sao? Vì sao không cho anh lấp đầy em?”

“Em không biết…”

Mia hoảng hốt nói: “Em cảm thấy, cứ tiếp tục như vậy, sau này nếu anh phiền chán em, em sẽ hoàn toàn sụp đổ…”

Hoa huyệt vừa co rút chảy mật hoa vừa cắn chặt phần đầu của cự trùng, chất lỏng trong suốt chảy xuống theo côn ŧᏂịŧ làm cự trùng sáng lấp lánh, Mia không kìm nổi, run rẩy nói: “Đến khi anh không còn yêu thương em nữa, em sợ mình sẽ không còn tự tôn, cầu xin anh tiếp tục đùa bỡn em, cam tâm tình nguyện trở thành nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© của anh…”

Nghe vậy, Frederick đột nhiên rút ra khỏi cơ thể Mia, bế cô đứng dậy, đặt cô nằm thẳng xuống bàn, cúi người nói với cô: “Tiểu Mia cứ ở dưới thân anh để anh yêu thương không được sao?”

Lúc nói chuyện, Frederick cầm lấy bình rượu, đổ rượu màu hổ phách xuống rãnh ngực Mia, rượu màu trầm chậm rãi chảy xuống, chảy xuôi theo cơ thể tuyết trắng của cô, chảy xuống giữa hai chân cô.

Sự kí©h thí©ɧ của rượu làm da thịt mẫn cảm của cô càng đỏ lên, Frederick khom người, vừa liếʍ rượu trên người cô, vừa xoa nắn hai đầu nhũ của Mia, sau đó hơi dùng sức kéo ra ngoài rồi lại thả ra.

“A a… a a a… không…”

Đôi tuyết nhũ tròn trịa mềm mại của Mia kịch liệt nảy lên vì động tác của Frederick, đầu nhũ cũng càng sưng to vì bị anh kí©h thí©ɧ. Cánh hoa mẫn cảm không ngừng co rút lại vì rượu nóng, Mia rêи ɾỉ yêu kiều, hoa huyệt phun ra dịch ướt, bắn lên người Frederick.

Mia không ngừng run rẩy vì khát vọng, nhưng Frederick vẫn chậm rì rì đùa bỡn ngực cô, nhẹ giọng nói: “Ban đầu hình dạng đã rất đẹp rồi, nhưng không lớn thế này đúng không? Tiểu Mia biết rất rõ, cơ thể em khát vọng được anh yêu thương bất cứ lúc nào.”

Mia bất lực nhìn anh, tuy rằng sắc mặt Frederick vẫn bình tĩnh như thường, nhưng cô lại có thể cảm nhận được cảm xúc nào đó không rõ của anh, cô không đoán ra anh đang nghĩ gì, chỉ có thể cảm nhận sự âu yếm của anh một cách bất lực, nhìn anh lại gảy đầu nhũ của cô.

“Ban đầu nơi này cũng phản ứng rất chậm, nhưng bây giờ tuỳ tiện nhéo thôi cũng vừa sưng vừa cứng, như đang xin anh xoa nắn.”

“A a… Frederick… đừng… a a…”

Mia xin anh đừng làm vậy, Frederick đột nhiên dựng thẳng cự trùng cắm vào hoa huyệt của cô, nhưng anh lại không cắm sâu, chỉ cọ xát trước hoa kính của cô, ép Mia phun ra dâʍ ɖị©ɧ nhưng lại không được thoả mãn.

Cuối cùng Frederick cũng bỏ tay ra khỏi ngực Mia, nhưng lại đổ hết chỗ rượu còn lại xuống nơi giao hợp của hai người, sâu thịt đẩy rượu vào trong cơ thể Mia.

Hoa huyệt chặt khít trở nên càng mẫn cảm hơn vì rượu nóng, thô căn xâm lấn mọi nơi làm mị thịt trong hoa kính cắn chặt cự trùng, mυ"ŧ lấy đường vân và gai thịt, muốn ép nó cắm vào sâu hơn.

Nhưng Frederick lại rút ra, làm mị thịt gần như bị đẩy ra khỏi cơ thể, rồi bị cuốn lại đẩy vào khi cự trùng cắm vào.

“Ha a… ư a… a a…”

Bên hồ tĩnh lặng, tiếng rêи ɾỉ yêu kiều của Mia trong màn đêm khiến người ta mặt đỏ tim đập, rượu bay hơi theo nhiệt độ giao nhau của hai người, tản ra mùi thơm say lòng người.

Ban đêm ái muội, ánh đèn lay động trên hồ nước phản chiếu ra bộ dáng của hai người, Mia bất lực nằm trên bàn thuỷ tinh, tóc dài rối tung rủ xuống, cơ thể tuyết trắng như sứ dính một ít rượu, sáng lên trong đêm tối, còn Frederick lộ ra thân hình cường tráng trần trụi, hạ thân khảm giữa hai chân Mia, chậm rãi cắm rút.

Gió đêm hơi lạnh, nhưng cơ thể hai người lại nóng rực, gương mặt tuấn mỹ của Frederick vô cùng bình tĩnh, hạ thân cũng nhẹ nhàng ra vào, nhưng mỗi lần Frederick thúc đẩy, cơ thể Mia kịch liệt đong đưa, từ đó nhìn ra Frederick cũng không bình tĩnh như mặt ngoài.

“Rất muốn đúng không Tiểu Mia, muốn bị anh cắm sâu hơn, muốn bị anh cắm vào trong tử ©υиɠ, muốn co rút không ngừng dưới thân anh, vĩnh viễn hoà làm một với anh.”

Frederick nhẹ giọng lẩm bẩm làm Mia run rẩy, cô duỗi tay ra nâng gương mặt như điêu khắc của anh, run rẩy đáp lời: “A a…em muốn… vĩnh viễn hoà làm một với Frederick.”

Nghe được câu này, cuối cùng Frederick cũng ngừng động tác cắm rút nhẹ nhàng, đôi mắt tím nghiêm túc nhìn Mia chăm chú, nhẹ giọng nói: “Như em mong muốn.”

Kɧoáı ©ảʍ tích lũy chồng chất bùng nổ khi Frederick một mạch xuyên qua cô, cắm thẳng đến hoa tâm, bắn thật nhiều mị dược vào, mị dược nóng bỏng và kí©h thí©ɧ mãnh liệt làm Mia trực tiếp bị đưa lêи đỉиɦ núi, bắn ra một lượng ái dịch.

“A a… Frederick… Frederick… a a… a a a a!”

Lúc toàn thân cô co rút, Frederick lại bắt đầu điên cuồng cắm rút trong cơ thể cô, mị dược kí©h thí©ɧ và tốc độ thọc vào rút ra không lưu tình của Frederick làm kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể Mia không ngừng đứt đoạn, cảm giác thoải mái lan tràn vào sâu trong não, quăng cô lên làm cô rã rời, dâʍ ɖị©ɧ không ngừng bắn ra với biên độ cao làm hạ thân của cô và Frederick hoàn toàn ướt nhẹp.

Hai mắt vô thần, Mia cong người, ngửa đầu nhìn sao trời vô hạn, cảm thấy toàn bộ sao trên trời đã rơi xuống người cô, lửa nóng bốc cháy hừng hực, hoàn toàn thiêu đốt cô.

“Tiểu Mia, vứt bỏ gông xiềng, ở dưới thân anh không cần sợ hãi.”

Giọng Frederick xuyên qua ngọn lửa, mang tia lý trí còn sót lại của cô đi: “Bởi vì chúng ta vốn nên là một thể.”

Lúc nói những lời này, rõ ràng sâu thịt dưới thân Frederick kích động trướng lớn hơn, hung hăng căng cửa tử ©υиɠ cô ra, cắm thẳng đến hoa tâm của cô.

Có thể nhìn rõ dấu vết giương nanh múa vuốt của sâu thịt trên bụng nhỏ của Mia, còn cự vật tà ác kia, lần nào cũng cắm vào nơi sâu nhất trong cô, trong kɧoáı ©ảʍ vô hạn, Mia hoảng hốt cảm thấy Frederick muốn trực tiếp đẩy hạ thân của anh đến trái tim cô.

Frederick giữ đầu Mia lại để cô nhìn bụng mình đã hoàn toàn trở thành hang ổ của cự trùng, nỉ non nói nhỏ: “Chúng ta hợp nhau như vậy, Tiểu Mia, em biết rõ, mỗi lần tim em đập, mỗi lần em hô hấp, đều là vì anh.”

“Ha a… a… em a…” quá nhiều kɧoáı ©ảʍ làm miệng Mia không ngừng chảy ra mật nước, sung sướиɠ không nói được cả câu hoàn chỉnh.

Hai mắt Mia đã không nhìn được gì nữa, nhưng cô lại cảm thấy cô hoàn toàn có thể nhìn thấy tất cả của Frederick, eo mông rắn chắc đong đưa có kỹ thuật, đôi mắt tím đen chứa chan cảm xúc mãnh liệt, sự dao động của mỗi một gai thịt.

Frederick nói không sai, anh đã cắn nuốt cả trái tim cô, nếu anh ngừng cắm rút, nhịp tim của cô sẽ hoàn toàn dừng lại, không thể hô hấp. Tiếng rêи ɾỉ yêu kiều của người phụ nữ, tiếng thịt va vào nhau mãnh liệt, tiếng mị thịt trong nhục huyệt phát ra không ngừng quanh quẩn trong đêm tối, thần trí Mia đã sụp đổ, Frederick lại chậm rãi ma sát một côn ŧᏂịŧ khác trước cúc huyệt bị mật da^ʍ làm cho ướt sũng của cô.

Lúc Mia đang hoảng hốt, côn ŧᏂịŧ giả chậm rãi chui vào cúc huyệt, cửa cúc huyệt mẫn cảm điên cuồng co rút, nhưng côn ŧᏂịŧ lại kí©h thí©ɧ cúc huyệt, mỗi lần co chặt, cúc huyệt sẽ giữ côn ŧᏂịŧ giả sâu trong cơ thể, chậm rãi tiến lùi, không ngừng rung lên dưới thân Mia, như là mọc ra từ trong cơ thể cô.

Hai huyệt dưới thân Mia đã bị Frederick lấp đầy, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến Mia không còn chỗ trốn, cơ thể hoàn toàn lên xuống theo từng cơn cao trào, nhưng Frederick lại không buông tha cho linh hồn của cô, anh lẩm bẩm tiếng Mira như ca hát, thở dài nói bên tai cô.

“Rất thoải mái đúng không Tiểu Mia, anh nói rồi, em không cần lo rằng mình sẽ hỏng, bởi vì anh sẽ lấp đầy mỗi một lỗ hổng của em.”

Đôi mắt tối đen của Frederick cất giấu ánh sáng, anh chậm rãi đâm đến tử ©υиɠ dưới bụng cô, làm phần đầu cự trùng hiện rõ lên dưới da thịt mềm mại của cô, sau đó mãnh liệt bắn ra mị dược lần thứ hai.

Bụng nhỏ không ngừng phập phồng vì tϊиɧ ɖϊ©h͙, cơ thể vừa bị bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào nào chịu được kí©h thí©ɧ mãnh liệt như vậy, bất kể là trong tử ©υиɠ hay là cửa tử ©υиɠ và hoa kính, nơi nào cũng đang co rút run rẩy, phun ra ái dịch cuồn cuộn không dứt.

Cơ thể tuyệt đẹp của cô đã sụp đổ dưới sự xâm phạm không ngừng của Frederick, biến thành thứ đồ hoàn toàn tiếp nhận du͙© vọиɠ của Frederick, Mia chỉ cảm thấy tất cả bộ phận trong cơ thể bao gồm trái tim đã bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng cháy cúa Frederick hoà tan, da thịt toàn thân cũng bị đốt cháy dưới sự mơn trớn của Frederick.

Loại kɧoáı ©ảʍ này làm Mia cảm thấy linh hồn của mình có thể tạm nghỉ, nhưng Frederick lại không buông tha cho cô, anh tiếp tục nói.

“Bởi vì chúng ta là một thể, Tiểu Mia mới phun ra nhiều ái dịch như vậy, tất cả thể dịch mà Tiểu Mia khát vọng đều bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh thay thế.”

Giọng Frederick trở thành thần chú duy nhất để Mia duy trì ý thức trong bóng đêm, nhưng đồng thời, đó cũng là thần chú hút linh hồn của cô vào vực sâu.

“Buông bỏ sự thẹn thùng, hoàn toàn cảm nhận anh.”

Frederick nỉ non mê hoặc, không ngừng cắm rút cọ xát trong cơ thể cô, phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nùng đυ.c, cũng mặc cho ái dịch cuồn cuộn của Mia phun lên người anh.

Nhìn từ khoảng cách gần, hai người dính vô số dịch đυ.c như đang tan vào nhau vì giao hợp kịch liệt, mỗi lần hô hấp, từng ấy lần cắm rút làm bọn họ giao nhau càng chặt, cuối cùng không thể tách khỏi nhau nữa.

Cả người Mia lâng lâng, vô lực thở phì phò, rõ ràng không thể phát ra tiếng, nhưng lúc hoảng hốt khi cao trào liên tiếp, cô lại cảm thấy mình hoàn toàn có thể hiểu lời nỉ non bằng tiếng Mira của Frederick, còn anh cũng hoàn toàn có thể nghe thấy tiếng gào thét trong im lặng của cô.

“Frederick… a a… không được… em… a a a a…” Mia muốn kháng cự loại mê hoặc ăn mòn linh hồn này, nhưng Frederick vẫn đang lẩm bẩm.

“Buông bỏ gông xiềng, Tiểu Mia, cảm nhận anh, hoà thành một thể với anh.”

Tiếng lẩm bẩm của Frederick dịu dàng thế nào, động tác của anh kịch liệt thế nào, Mia cảm thấy, thậm chí ngay cả khả năng thở dốc cô cũng không có, Frederick đã hoàn toàn khảm vào hạ thân của cô, như lời anh nói, hai người là một thể, không còn gì có thể tách bọn họ ra.

Kɧoáı ©ảʍ làm cô như đặt mình vào thiên đường, trong nháy mắt, vũ trụ sao trời ập xuống, vạn vật xoay tròn trong cơ thể cô, sự chân thật duy nhất chỉ có Frederick, cuối cùng Mia hét lên: “A Frederick… Frederick… em yêu anh… em yêu anh… a a a a…”

Sau khi bày tỏ tình yêu, cao trào như pháo hoa làm cô nổ tung, cuối cùng Mia không thế chống cự lại tất cả của Frederick nữa, ý thức hoàn toàn biến mất trong kɧoáı ©ảʍ đen tối ngọt ngào.

Mia không biết là, sau khi nghe được câu gào ghét phát ra từ sâu trong đáy lòng cô, Frederick dừng động tác xâm phạm, lẳng lặng mơn trớn da thịt dính đầy ái dịch của cô, sau đó mới dịu dàng ôm cô vào lòng, khẽ nói: “Làm sao bây giờ, Tiểu Mia, hình như anh đã hiểu yêu là gì rồi, nhưng tình cảm cuồn cuộn không dứt này…”

Nói đến đây, đôi mắt tím của Frederick xuất hiện vẻ bối rối hiếm thấy: “Tình cảm mãnh liệt như vậy, ngay cả bản thân anh cũng cảm thấy không chân thật, anh nên nói cho em thế nào được cơ chứ…”

Anh yêu thương hôn lên gương mặt và cánh môi của Mia, một lúc lâu sau mới chậm rãi ôm cô rời khỏi ven hồ.