Chương 24: Thăm dò (3)

Chương 24. Thăm dò(3)

Hôm nay Frederick rất bận, lúc Mia đang mơ màng ngủ anh mới về phòng, lên giường ôm cô, Mia thích ôm cổ anh hôn anh, nhớ đến cuộc đối thoại với Jonah hôm nay, cô lẩm bẩm: “Tôi không hiểu anh.”

Frederick hôn mặt cô, nói bằng ngữ khí làm bộ ngạc nhiên: “Tôi cho rằng em đã đủ hiểu tôi rồi.”

Nghe xong câu này, Mia lập tức tỉnh táo lại giơ tay đấm anh, Frederick để Mia nằm bên cạnh anh, một tay chống đầu, một tay vuốt tóc cô hỏi: “Sao vậy?”

Mia nắm tay anh, mặt cọ lên, ngữ khí làm nũng: “Anh kể cho tôi chuyện trước kia của anh được không?”

“Ừm, chuyện gì?” Frederick ma sát mặt Mia bằng ngón tay, ngữ khí lười biếng.

“Vậy kể chuyện từ nhỏ đi?”

Frederick nhìn ánh mắt chờ đợi của Mia, qua một lúc lâu mới mở miệng: “Tôi sinh ra ở trung tâm nhân giống đặc biệt nào đó của Mira, là một trong những ấu thể thí nghiệm siêu nhiều thế hệ của trung tâm.”

Mia nghe xong mà hoảng sợ, tuy cô biết đa số người của hành tinh Mira không phải do cha mẹ sinh ra, nhưng chính tai nghe nói Frederick sinh ra nhờ nhân giống, cô vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

“Ấu thể thí nghiệm siêu nhiều thế hệ là gì?

“Đơn giản mà nói, chính là giống được nhân ưu tú, nếu thành công thì có thể tạo ra loài người mới có thể lực, siêu năng lực trung bình cao hơn người Mira lúc đó rất nhiều.”

Nhưng tỉ lệ thất bại cũng rất cao, dù thành công thì tỉ lệ sống khi còn nhỏ rất thấp, bởi vì tranh luận đạo đức và các vấn đề giáo dục nên số lượng tạo ra có hạn.”

Mia chớp mắt: “Cuộc sống trong trung tâm nhân giống như thế nào? Bọn họ có tốt với anh không?”

Hình như Frederick hơi mê mang với vấn đề này, anh suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời: “Trung tâm nhân giống nuôi dưỡng trẻ sơ sinh bằng máy móc nhân đạo tiêu chuẩn cao, không xuất hiện tình trạng ăn đói mặc rách, bị người đánh chửi như trái đất.”

“Vậy là tốt rồi.”

Mia thở phào một hơi, nhưng Frederick lại nhàn nhạt nói: “Nhưng chúng tôi đã gặp phải vài chuyện, vừa mới qua thời kì nhỏ tuổi khó sống sót nhất, lúc chuyển giao cho đơn vị giáo dục mới, chúng tôi bị tổ chức buôn bán cướp đi.”

Mia trừng lớn hai mắt, hít sâu một hơi, khϊếp sợ hỏi: “Kết quả thì sao?”

Đôi mắt tím xinh đẹp của Frederick hơi loé lên, anh đột nhiên cúi người đè Mia, giọng nói cực kỳ mê hoặc: “Tiểu Mia, em đang quyến rũ tôi sao?”

Mia đang chăm chú nghe Frederick kể chuyện lúc nhỏ, làm gì có tà niệm nào. Cô hoảng loạn lắc đầu, còn Frederick lại nhẹ nhàng vuốt đùi cô, ôm lấy cô, lúc mặt cô đỏ bừng không biết làm sao, anh trực tiếp đâm vào trong cơ thể cô.

“A a…”

Mia yêu kiều kêu lên, toàn thân run rẩy, Frederick không nhanh không chậm thẳng tiến vào trong hoa kính của cô, chậm rãi nói: “Không quyến rũ tôi? Vậy vì sao chưa khıêυ khí©h, em đã ướt như vậy?”

Nghe vậy, Mia xấu hổ sắp khóc, mà Frederick còn nghiêng đầu tiếp tục nói bên tai cô: “Có thể cắm đến cửa tử ©υиɠ của em một cách dễ dàng như vậy, còn không phải là bởi vì em quyến rũ tôi sao?”

Toàn thân Mia đỏ bừng, cô muốn đẩy Frederick ra, để anh rời khỏi cơ thể cô, nhưng anh lại dùng xúc tua vô hình trói hai tay hai chân cô lại, để cô mở ra hình chữ Đại(大) trên giường, anh chống tay bên cạnh cô, đong đưa bờ mông rắn chắc xâm phạm cô theo quy luật.

“A a… tôi không có…anh buông ra… a ha a…”

“Hơn nữa, Tiểu Mia…”

Đương nhiên Frederick sẽ không buông cô ra, ngược lại còn cười như không cười: “Lúc cắm vào da^ʍ huyệt của em, em sẽ tách chân ra câu dẫn tôi cắm sâu vào, nếu cắm đến nơi sâu trong cùng sẽ điên cuồng xoắn chặt lấy tôi, không cho tôi ra ngoài, tình huống này, không phải quyến rũ, chẳng lẽ là bắt mồi?”

“Người ta… a… mới không có đâu…”

Mia muốn đá Frederick, nhưng cơ thể lại không thể nhúc nhích, càng đáng giận là, mật huyệt phóng đãng của cô đúng như lời anh nói, lúc anh xâm phạm, không ngừng chảy ra chất lỏng bôi trơn, hận cự trùng không thể cắm vào sâu hơn, nếu cắm đến cửa tử ©υиɠ, cơ thể sẽ bắt đầu co giật cắn lấy anh, không cho cự trùng có không gian chạy trốn.

Frederick nhắm mắt lại cảm nhận sự mυ"ŧ chặt của mị thịt, bờ mông đầy đặn tinh tế đong đưa, theo động tác này, cự trùng như đang sống lại, gai thịt tà ác bật ra, điên cuồng xâm phạm trong cơ thể cô.

“Hoá ra cơ thể của em xinh đẹp như vậy là để vồ tôi.”

“Ưm, không có… ra ngoài… đừng mà… a a a…”

Mia liên tục rêи ɾỉ, nhìn tư thái ung dung của Frederick, cô vừa thẹn vừa tức nhưng lại không ngăn được kɧoáı ©ảʍ tuyệt vời mà anh mang đến, sau vài động tác cắm rút của anh, rốt cuộc không chịu nổi nữa, cô bị đưa lên một đợt cao trào.

Trước kia sao Frederick có thể chưa khıêυ khí©h đã đâm cự trùng vào tiểu huyệt chặt khít của Mia? Nhưng sau chuyện ở phòng kính, Frederick chỉ cần đến gần cô, tản ra hơi thở mê hoặc, hoa huyệt phóng đãng của Mia sẽ hân hoan chuẩn bị tốt để tiếp nhận sự tàn sát của anh.

Thật ra Mia cũng phát hiện tình huống này, nhưng sao cô có thể đối mặt với loại chuyện xấu hổ này chứ? Hơn nữa hôm nay Frederick thật sự quá xấu xa, anh không dạo đầu, chỉ cần một câu, cơ thể mẫn cảm của Mia đã chảy mật nước cuồn cuộn để cự trùng tận tình chiếm hữu.

“A a Frederick… nhanh hơn nữa… nhanh hơn nữa…”

Tốc độ thọc vào rút ra của Frederick rất chậm rãi, Mia bị cắm đến tê dại, cao trào đứt quãng đã không thể thoả mãn cô nữa, làm mắt cô đỏ ửng bắt đầu khát vọng cầu xin anh nhiều hơn.

Frederick xấu xa sao có thể buông tha Mia, anh vẫn thảnh thơi đảo ra đảo vào mị thịt trong mật huyệt, không ngừng tích lũy sự hư không trong cơ thể cô, chậm rì rì nói: “Hình như gần đây Lope đã không làm em sụp đổ nữa, Tiểu Mia tiến bộ rồi.”

Mặc dù Frederick không âu yếm cô, nhưng nghe xong câu này, đầu nhũ và những nơi mẫn cảm trên cơ thể bắt đầu nóng lên.

Bây giờ cô đã hoàn toàn có thể chống cự kɧoáı ©ảʍ mà Lope mang đến, bởi vì cơ thể cô biết, chỉ cần chống cự từng đợt tê dại Lope mang đến, sau đó được Frederick xuyên qua, tất cả kɧoáı ©ảʍ chồng chất sẽ ào ào mà đến, làm cô nếm được sự sung sướиɠ lớn nhất.

Hơn nữa bây giờ Frederick luôn giao hoan với cô trước khi ngủ hoặc lúc thức dậy, cô đã quen kết hợp với anh hằng ngày, để cự trùng của anh tiến vào chiếm giữ mật huyệt của cô, hai người thân mật khảm hợp, như là hai người bọn họ vốn dĩ nên là một thể.

“A a a… đừng nói nữa… a… Frederick anh quá xấu rồi…”

Rõ ràng là Mia đang xấu hổ và giận giữ đan xen oán hờn, nhưng kɧoáı ©ảʍ dưới thân làm giọng cô vô cùng quyến rũ, chỉ trích nghe như hờn dỗi: “Xấu? Rõ ràng là tôi đang khích lệ em.”

Frederick lười biếng nói, anh vẫn chỉ động thân dưới, khiến Mia như bị lửa đốt, khát vọng anh cho, cô ra sức vặn eo muốn đến gần Frederick, cảm nhận sự thân mật khi da thịt chạm nhau, nhưng cơ thể Frederick vẫn phủ trên người cô, duy trì hơi thở giao nhau và khoảng cách không thể đυ.ng chạm với cô.

“Frederick… anh thật xấu xa…”

Mia rêи ɾỉ khó đè nén, Frederick cười khó phát hiện, cuối cùng anh buông sự kiềm chế đối với tay chân của Mia.

Cảm giác sự trói buộc đã biến mất, Mia lập tức vươn hai tay leo lên vai lên lưng anh, hai đầu gối hơi gập lại chống đỡ cơ thể, để mật huyệt càng dán sát sâu thịt tà ác của anh.

“Tiểu Mia dâʍ đãиɠ như vậy, nếu rời khỏi tôi thì phải làm sao?”

Frederick vừa hưởng thụ sự chủ động hùa theo của Mia, vừa thì thầm với Mia bằng giọng nói trầm thấp; Mia vừa mới bị Frederick chậm rãi thọc vào rút ra, khó lắm mới được làm càn, tóc tai ướt đẫm, nghe Frederick nói vậy, cô rêи ɾỉ: “Mia không rời khỏi Frederick a a…”

“Không bị tôi làm không sống nổi nữa?”

Frederick dịu dàng nói, Mia hoảng hốt ừm một tiếng, cô thẹn thùng không lặp lại câu này, nhưng Frederick lại dừng động tác, dụ dỗ cô: “Tiểu Mia nói đi.”

Toàn thân Mia bị tìиɧ ɖu͙© nhuộm dần, làn da đỏ ửng, mật huyệt không ngừng co rút khép mở, như hoa nở rộ, chảy ra nước da^ʍ, không chống lại được sự mê hoặc của Frederick, cuối cùng cô run rẩy nói: “Mia không bị Frederick làm thì không sống nổi…”

“Thì ra là thế.”

Trong đôi mắt tím của Frederick có ý cười động lòng người, anh hung hăng thẳng tiến vào nhục huyệt chảy đầy ái dịch trong suốt của Mia, không hề lưu tình, điên cuồng nghiền nát mị thịt bằng cự trùng.

“A a… a a a… Frederick… tuyệt quá… ha a…”

Mỗi một gai thịt trên thân cự trùng đều điên cuồng công kích mị thịt, đường vân chui sâu vào trong mỗi một tấc lên xuống trong nhục huyệt ướŧ áŧ, hai chân Mia mở lớn, chân nhỏ run rẩy treo trên không, cơ thể không ngừng co giật.

Lúc Frederick rót đầy vào trong tử ©υиɠ của cô, mang đến cho cô cao trào điên cuồng, cô mơ hồ nghĩ, có lẽ cô thật sự không bị anh làm thì không sống nổi nữa, không có dạo đầu, không cần khıêυ khí©h, anh vẫn có thể làm cô thoải mái buông bỏ liêm sỉ, trái tim cô thích anh, còn cơ thể hoàn toàn không thể rời khỏi anh.

Nếu Frederick chán ghét cô, rốt cuộc cô phải làm thế nào?

Cao trào mãnh liệt cắt đứt mạch suy nghĩ của cô, Frederick nhẹ nhàng hôn lên cánh môi cô, còn cô nhắm mắt lại tiếp nhận tất cả của anh, lúc này cô không thể nghĩ được gì, chỉ muốn bị anh cắn nuốt tất cả.

Hôm sau thức dậy, Mia mở mắt phát hiện Frederick đã không còn ở bên cạnh, nhìn chương trình huấn luyện còn một khoảng thời gian nữa, cô lăn tới lăn lui trên giường lấy gối che khuất mặt, nghĩ đến chuyện chỉ cần bị anh cắm vào đã cảm thấy rất thoải mái, quả thực sẽ sụp đổ mất.

Trước kia lúc nghiện tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh cô cũng không dâʍ đãиɠ như vậy, chẳng lẽ là cô đã rất rộng rồi? Không đúng mà! Hàng ngày nhét Lope vào vẫn cần chút sức, vậy vì sao Frederick tiến vào vẫn không thành vấn đề, rõ ràng cự trùng lớn hơn Lope.

Nghĩ đến đây Mia càng cảm thấy xấu hổ, sao ngay cả loại chuyện này cô cũng dám nghĩ chứ, tại Frederick quá xấu xa, khiến cơ thể cô thành ra như vậy! Mia ngồi dậy, đè mạnh gối trên giường ra sức đập, đập một lúc lâu, cô quyết định lần sau trực tiếp đánh Frederick.

Vốn dĩ đang nói chuyện tử tế với anh, vì sao cứ đột nhiên sáp lại làm cô vậy?

Nghĩ tới nghĩ lui, Mia thở dài một hơi, học với Jonah cũng không chăm chú, lúc Jonah nói hôm nay cô chậm tiến độ, cuối cùng cô không nhịn được nữa phải hỏi Jonah: “Cậu biết chuyện trước kia của Frederick không?”

“Tôi có toàn bộ tư liệu về những chuyện hạm trưởng đã trải qua, hơn nữa hạm trưởng đã mở tất cả quyền thông tin cá nhân cho cô, cô có thể tìm tài liệu để đọc và hỏi tôi bất cứ lúc nào.”

Nghe Jonah nói vậy, Mia lại đột nhiên không muốn hỏi Jonah nữa, nếu Frederick muốn để cô biết về những chuyện anh đã trải qua thì vì sao không trực tiếp nói cho cô, hay là anh chỉ muốn giở trò xấu thôi?

Tóm lại Mia nghĩ, quyết định vẫn là chính miệng hỏi thì thích hợp hơn, dù sao Jonah nói chuyện y như đang báo cáo, tuy rằng kết quả khi nói chuyện với Frederick cũng vậy, nhưng cô vẫn muốn nghe chính miệng anh nói ra.

Cứ nghĩ như vậy, hôm đó Frederick bảo Mia đến khoang điều khiển báo cáo tiến độ học tập, Mia chớp đôi mắt to nhìn Frederick, dáng vẻ rất muốn nói chuyện với anh.

Frederick phát hiện ra trạng thái của cô, vẻ hài hước hiện lên trong đôi mắt tím, anh nhìn cô nói: “Lâu rồi chưa làm trong khoang điều khiển, hôm nay ôn tập lại nhé?”

“Không phải! Đâu phải ngày nào người ta cũng nghĩ mấy chuyện này chứ!”

Frederick vỗ vỗ tay vịn, gọi Mia đến ngồi lên đùi anh, Mia chần chờ một lát, cuối cùng vẫn ngồi lên đùi anh, cũng rất tự nhiên dựa vào ngực anh.

Frederick duỗi tay ôm eo cô, dịu dàng hỏi: “Muốn nói gì?”

“Còn không phải do anh sao, không nói chuyện tử tế với tôi.” Mia chơi xấu: “Mỗi lần muốn nói chuyện tử tế với anh, kết quả toàn bị anh làm cho quên hết sạch.”

Frederick nhắm mắt lại, ôm chặt cô trong ngực: “Cũng phải, lần nào em cũng hỏi tôi một đống, nhưng không tâm sự chuyện của mình.”

“Tôi chẳng có chuyện đặc biệt nào để nói cả, tôi bình thường như vậy.”

Frederick khẽ cười: “Tôi cũng chẳng có chuyện đặc biệt nào để nói, tôi bình thường như vậy.”

“Anh đâu có bình thường, người ngoài hành tinh!” Mia gào lên với anh, ý cười trong đáy mắt Frederick càng sâu: “Vậy Tiểu Mia không phải người ngoài hành tinh à?”

Mia nghiêng đầu suy nghĩ, đột nhiên nhận ra mình cũng là người ngoài hành tinh đối với Frederick, đành phải gật đầu không tình nguyện, mềm mại nói với anh: “Vậy tôi kể chuyện trước kia, anh cũng kể chuyện trước kia của anh cho tôi nghe được không.”

“Ừm.”