Chương 2

Kim bài miễn tử thôi là chưa đủ.

Muốn ôm đùi thì phải ôm hẳn đùi to.

Đêm đó, tôi và Tề Kha bàn bạc suốt cả đêm.

Cuối cùng, chúng tôi đạt thành hiệp nghị và quyết định đi tìm mẹ của nam chính, người đang mang thai và vẫn lang thang khắp nơi.

Chỉ cần chúng tôi trở thành cha mẹ nuôi của nam chính, bám theo bàn tay vàng nghịch thiên của nam chính, vinh quang và phú quý sau này của chúng tôi chắc chắn sẽ được đảm bảo!

Tề Kha đã tìm kiếm suốt ba tháng, cuối cùng, anh ta đã tìm thấy nàng ấy giữa một nhóm phụ nữ mà bọn cướp vừa bắt cóc.

Đứa trẻ mà Đào Vân Nhi đang hoài thai mang trong mình huyết mạch của tiền triều.

Khi lớn lên, nó sẽ có bàn tay vàng mà tất cả các nam chính đều có, nhất thống giang hồ, lật đổ hoàng triều, mở rộng lãnh thổ và xây dựng một thiên hạ mới.

Đào Vân Nhi đương nhiên không biết việc này, nàng ở bên ngoài trốn trốn tránh tránh, chịu khổ nhiều như vậy, hiện tại nhìn thấy của chúng ta, nàng sợ đến mức quỳ xuống.

"Cảm ơn tướng quân, phu nhân đã cứu mạng. Ta biết khi tướng quân đưa ta về thì nhất định sẽ có yêu cầu gì đó, xin ngài cứ nói cho ta biết."

Mẹ kiếp, thai nhi còn chưa ổn định, tôi nhanh chóng đỡ nàng ấy dậy, ân cần vỗ nhẹ vào tay an ủi: “Đừng hoảng, đừng sợ, cũng không có gì mà cầu hay không cầu, chỉ là….. lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, phu quân ta cảm thấy quả thật đúng là có duyên.”

Đào Vân Nhi: "Duyên phận?"

Tôi đấm vào bụng Tề Kha.

Trên mặt Tề Kha tràn đầy hoài niệm: “Đúng vậy, nhìn ngươi mặc bộ quần áo vàng vàng đỏ đỏ, làm ta nhớ tới món canh cà chua trứng ở căn tin thứ ba…”

Tôi :"……"

Vẻ mặt Đào Vân Nhi hoảng sợ, tôi vội vàng kéo nàng ấy ngồi xuống bàn ăn, nói rằng chúng tôi quen biết trượng phu của nàng ấy, dựa trên ấn tượng còn sót lại của tôi về phần tiền truyện mà bịa ra, rất nhanh đã chiếm được lòng tin của của nàng ấy, để nàng đồng ý an ổn ở phủ tướng quân dưỡng thai.

Tuy nhiên, thân phận của Đào Vân Nhi thật khó để giải thích với bên ngoài. Chỉ trong vòng ba ngày, bên ngoài kia đã sản sinh ra rất nhiều tin đồn tam sao thất bản.

Khi tôi dẫn Đào Vân Nhi đi mua bánh ngọt, mọi người xung quanh không ngừng chỉ trỏ.

"Nghe thấy chưa? Tề tướng quân mang một cô nương từ bên ngoài về."

"Người ta nói, tình cảm của phiêu kỵ tướng quân cùng phu nhân rất tốt, nhưng ta nhìn thì không thấy thế."