Chương 14: Lam nha tìm tới

Theo lệnh An Cân, đám người nhanh chóng ném súng xuống đất, sau đó giật lùi ra phía sau, cách Ngọa Bách Sênh khoảnh chừng hai mét.

Anh vừa đi vừa dẫn theo An Cân, gương mặt lạnh tanh, không chút khách khí. Vừa lúc từ phía ngoài cổng bất chợt vang lên tiếng còi xe inh ỏi. Chiếc Lamborghini sáng bóng từ xa lao vụt vào bên trong, dừng lại ngay trước mắt Ngọa Bách Sênh.

Đám thuộc hạ cũng không dám khinh dễ nữa, ngoan ngoãn lùi ra phía sau nhà. Trước khi thả An Cân ra, Ngọa Bách Sênh còn không quên bồi thêm cho hắn một cú đạp đau điếng thấu trời.

Cửa xe được mở ra, đập vào mắt Ngọa Bách Sênh đầu tiên là một cặp đùi thon dài trắng muốt. Đôi dép cao gót cao tám phân đen tuyền ôm trọn toàn bộ phần bàn chân nhỏ xinh, chứng tỏ chủ nhân của nó vô cùng xinh đẹp.

- Xin chào, anh Ngọa Bách Sênh!

Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai anh. Cô gái ấy, chính là Lam Nha!

Lam Nha kéo cặp kính đen xuống, nở nụ cười tươi rói:

- Rất ngạc nhiên, phải không?

Ngọa Bách Sênh á khẩu, không biết nói lời nào. Cô đương nhiên lại biết anh là con rể nhà họ Lâm, lại còn tìm được địa chỉ để mà tới đây nữa.

Trông thấy bộ dạng nhếch nhác của Ngọa Bách Sênh cùng mùi hôi thối đang không ngừng phải vào mặt mình, Lam Nha bất giác khịt khịt mũi, hai hàng lông mày lá liễu chau lại.

- Anh… ngã xuống hố phân ư?

Trước câu hỏi của cô, Ngọa Bách Sênh chỉ biết cười trừ:

- À… Tôi vừa tắm cho mấy con chuột cống đó mà!

Đương nhiên Lam Nha sẽ không tin những lời anh nói. Cô cười nhẹ, dùng tay chỉ chỉ lên người An Cân, chu mũi đáp gọn lỏn:

- Chuột cống có vẻ to nhỉ?

Hai người đứng đối mặt nhau, cùng im lặng một lúc. Mục đích Lam Nha tới đây rốt cuộc là gì? Ngọa Bách Sênh cũng rất tò mò.

Anh ngồi xuống chiếc ghế đá bên cạnh, hai chân vắt chéo nhau, cất giọng hỏi Lam Nha:

- Cô tới tìm tôi để làm gì?

Lam Nha không trực tiếp trả lời anh ngay, chỉ lắc đầu tỏ vẻ vô cùng khó chịu:

- Anh định tiếp khách với cơ thể dính ngập chất thải như thế này ư? Tôi còn có thể trông thấy vài cọng rau thối vẫn còn vắt trên tóc anh đấy!

Lúc này, Ngọa Bách Sênh mới giật nảy mình, đưa tay gõ đầu một cái. Anh để mặc Lam Nha đứng trơ mặt ngoài cổng, còn bản thân chạy nhanh vào phòng tắm. Sau khi dùng gần hết một chai dầu gội đầu và sữa tắm, Ngọa Bách Sênh mới thở phào bước ra ngoài phòng khách. Lam Nha không hề khách sáo, đang ngồi trước bàn tự thưởng trà.

- Chậc! Quả đúng là người đẹp vì lụa, trai đẹp vì sữa tắm!

Nhận ra hàm ý trêu chọc của Lam Nha, Ngọa Bách Sênh cũng không cảm thấy khó chịu. Ngược lại, anh còn bật cười, nhìn cô thăm dò:

- Nói đi! Mục đích của cô là gì?

Lam Nha vô cùng thích thú trước thái độ thẳng thắn của anh. Cô đẩy ly trà về phía Ngọa Bách Sênh, ung dung đáp:

- Tôi biết rõ thân phận của anh không phải tầm thường. Thần Vương Ngọa Bách Sênh, kẻ đứng đầu đế chế Đài Vương quyền lực. Trước mặt tôi, anh không cần phải che giấu thân phận của mình.

Ngọa Bách Sênh vô cùng sửng sốt, tạm thời á khẩu không biết nói sao. Về thân phận của anh, chỉ có ông lão Ngũ và quan chức trong Đài Vương biết. Ngọa Bách Sênh âm thầm xuống núi, trở thành một người tầm thường không tài cán, thế mà thân phận của anh lại bị vạch trần bởi một cô gái hoàn toàn xa lạ.

Nhìn thái độ ngây ngốc của anh, Lam Nha vô cùng mãn nguyện. Cô dùng tay gõ nhẹ lên mặt bàn, đôi mắt lấp lánh ý cười không ngớt:

- Không giấu gì anh, tôi là con gái độc nhất của Lục Tam Thân, một dược sư dưới trướng Đài Vương. Lần này gặp anh, tôi muốn trao đổi một chuyện. Ngọa Bách Sênh, anh có thể cùng tôi thực hiện một phi vụ lớn hay không?