Thượng Quan Huyền Ý không biết Tiêu Lăng Hàn đang mua cái nút gì, tuy rằng linh gạo giá cả có chút quý nhưng còn ở phạm vi hai người có thể tiếp thu. Nghĩ thầm không bằng liền bắt cô bé nói ra giá cả mua, nhưng lại sợ Tiêu Đại Ma Vương mua siêu nhiều, còn bắt mình phải giao ra linh thạch, nếu vậy thì mình có thể mệt lớn. Không được, không thể bị Tiêu Đại Ma Vương tính kế, hắn có thể chờ, mình cũng có thể chờ.
Tiêu Lăng Hàn đột nhiên từ không gian giới tử, lấy ra một cục đá to bằng ngón tay ở trong tay thưởng thức. Cục đá có màu đen, làm cho người ta một loại cảm giác âm thật sâu.
Thượng Quan Huyền Ý thấy hắn cục đá trong tay, tức khắc cảm thấy nổi da gà đều nổi lên, đây chính là minh thạch, quỷ tu dùng minh thạch, hơn nữa còn là một viên minh thạch cao cấp.
Minh thạch chỉ Quỷ giới mới có, mà người sống căn bản không đi được tới Quỷ giới.
Bé trai cùng bé gái phát hiện có hơi thở quen thuộc lại rất thích, đồng thời quay đầu nhìn về phía Tiêu Lăng Hàn, chuẩn xác mà nói là nhìn về phía cục đá trong tay hắn, trong ánh mắt lộ ra khát vọng.
“Muốn sao?” Tiêu Lăng Hàn nhướng mày, cười như không cười nhìn hai người.
Cô bé cũng không khóc, kỳ thật là căn bản không khóc nên nước mắt đều không thấy một giọt nào. Cô bé vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ môi, một bộ biểu tình thèm nhỏ dãi.
Cậu bé bên cạnh còn khắc chế một ít, trong mắt tuy rằng cũng có khát vọng nhưng lại không có giống cô bé nhau lộ ra biểu tình tham lam.
“Ca ca, ca ca tốt nhất, ca ca anh tuấn soái khí......”
Cô bé từ trên ghế nhảy xuống, từng bước mà chạy đến trước mặt Tiêu Lăng Hàn, ngẩng đầu nhìn lên hắn, trong mắt lộ ra một tia sùng bái.
Tiêu Lăng Hàn là ai? Sao có thể bị một cái củ cải nhỏ tính kế chứ.
“Tím linh gạo là bao nhiêu tiền một cân?” Tiêu Lăng Hàn chỉ vào Hắc linh gạo hỏi, không chút nào để ý tới biểu tình trông mòn con mắt kia của cô bé.
“Ca ca, có phải ca nhìn lầm rồi hay không? Bên này cái này mới là tím linh gạo.” Cô bé còn muốn giãy giụa một chút, chỉ vào linh gạo màu tím nói.
“Tiểu quỷ, quá tam ba bận, ta còn phải vội vã trở về nấu cơm ăn, tính tình ta không tốt lắm đâu!” Nói xong, Tiêu Lăng Hàn lạnh lùng nhìn chăm chú vào bé gái trước mặt.
“Tím linh gạo có thể bán cho ca ca, nhưng ta muốn cục đá trong tay ca ca.”
“Trong tay ta cũng chỉ có một viên này, là do cơ duyên xảo hợp có được, vốn là muốn lưu trữ làm kỷ niệm, nếu các ngươi có thể cho ta Tím linh gạo tương ứng, nó về sau là của ngươi.”
Tuy rằng biết trong tay mình chính là minh thạch, nhưng rốt cuộc là cái phẩm chất gì Tiêu Lăng Hàn liền không rõ ràng lắm. Nhưng mà cái này cũng không ảnh hưởng hắn. Không hiểu nhưng giả vờ hiểu, lừa lừa hai cái tiểu quỷ đạo hạnh không cao vẫn dư dả.
Nghe xong Tiêu Lăng Hàn nói, hai huynh muội chạy đến bên kia nhỏ giọng thương lượng.
“Muội muội, ta không đồng ý.”
“Chẳng lẽ ca ca không muốn sao?”
“Nhưng Tím linh gạo cha nói rõ là không bán, muốn lưu trữ tặng người.”
“Nếu cha biết chúng ta dùng Tím linh gạo đổi một viên minh thạch cao cấp, cha nhất định sẽ không trách cứ chúng ta, nói không chừng còn sẽ khen chúng ta nữa chứ.”
“Ca ca, ngươi nghĩ xem, nếu chúng ta có này viên minh thạch cao cấp này, nói không chừng mẹ chũng ta có thể thăng cấp đó.”
“Vậy…Vậy cũng được!”
“……”
Hai cái tiểu quỷ tự cho là bố trí một cái kết giới Tiêu Lăng Hàn cùng Thượng Quan Huyền Ý sẽ không được nghe bọn họ nói chuyện, nhưng lại không nghĩ rằng lúc hai đứa nói chuyện với nhau đã bị bọn họ nghe rành mạch.
Thời điểm Thượng Quan Huyền Ý nhìn hai đứa nhóc bố kết giới, mới biết được, hóa ra này hai đứa trẻ này là quỷ tu. Nhưng rõ ràng nhìn qua hai đứa này một chút cũng không giống quỷ, xem ra trên người bọn họ đều có bảo vật che lấp quỷ khí. Hắn ban đầu nghĩ không hiểu sao Tiêu Đại Ma Vương tới cửa hàng này, rồi liền trở nên kỳ kỳ quái quái, làm nửa ngày hóa ra là do mình không có làm rõ ràng tình huống.
“Chúng ta đồng ý.” Cô bé quay đầu lại nói với Tiêu Lăng Hàn.
Cô bé đem thùng Hắc linh gạo bỏ phép làm giả, trên thực tế cái cô bé làm giả chính là linh gạo màu tím, hai cái tiểu quỷ dùng thủ thuật che mắt, đem màu linh gạo đổi chỗ một chút.
Tiêu Lăng Hàn mở ra linh nhãn, trước mắt hết thảy đều khôi phục thành bộ dáng ban đầu, cho nên lúc trước hắn mới có thể chỉ vào linh gạo màu đen mà hỏi giá cả của linh gạo màu tím.
Hai cái tiểu quỷ một người cầm một cái túi trữ vật, đau lòng không nguôi đưa cho Tiêu Lăng Hàn.
“Đừng luyến tiếc, dù sao các ngươi cũng không ăn được.”
Tiêu Lăng Hàn mạnh mẽ từ trong tay hai tiểu quỷ túm lấy túi trữ vật ném vào không gian giới tử, tâm tình thoải mái, cho hai cái tiểu quỷ một cái tươi cười ấm áp.
Nghe thấy Tiêu Lăng Hàn nói mình không ăn được, hai cái tiểu quỷ đều dùng ánh mắt phẫn hận trừng mắt nhìn Tiêu Lăng Hàn. Bọn họ đã rất nhiều năm không có ăn qua đồ ăn mà người sống hay ăn, bị tố giác trần trụi ra như vậy, trong lòng tức giận muốn chết. Rõ ràng người trước mắt chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ, còn mình đều đã là tu vi Quỷ Tâm, sao lại cảm thấy người này nguy hiểm chứ? ( Quỷ Tâm = Kim Đan )
Đương nhiên, một cái ca ca khác không thể nào nói chuyện, ở trên người hắn hai tiểu quỷ cũng cảm giác được nguy hiểm trí mạng cho nên chỉ có thể trao đổi, không thể đánh cướp, quá uất ức, nếu cha mẹ ở đây thì tốt rồi.
------------- End chương 52: --------------