Chương 51: Có Hai Cái Tiểu Quỷ

Editor: Linh Khánh

Hôm nay thật là mở rộng tầm mắt, thành Cốc Vũ còn có đặc sản linh rau, trong lòng Tiêu Lăng Hàn lại nhiều vài phần chờ mong.

“ Vậy ông chủ, nơi này của các ngươi có bán những loại hạt giống linh gạo nào?” Tiêu Lăng Hàn nghĩ đến không gian vô hạn kia của mình, đợi sau khi tìm được càng nhiều linh mạch, tùy tiện làm chút ít loại linh gạo, cũng đủ mình ăn.

Nhìn bé gái đứng chống eo ở trên ghế, rất có vài phần khí thế của kẻ mạnh, phảng phất như đang nói, nếu đã đến đây vậy nhất định phải mua.

“Có, Bạch linh gạo 50 viên linh thạch cấp thấp một cân, Hoàng linh gạo một trăm viên linh thạch cấp thấp một cân, Hồng linh gạo một trăm năm viên linh thạch cấp thấp một cân, Hắc linh gạo 200 viên linh thạch cấp thấp một cân, Tím linh gạo một ngàn viên linh thạch cấp thấp một cân, Lục linh gạo 1200 viên linh thạch cấp thấp một cân.” Cô bé giới thiệu hết tất cả loại linh gạo.

Sau khi nói xong, lập tức dùng ánh mắt chờ mong nhìn hai vị ca ca đối diện, tươi cười xinh đẹp đáng yêu, cô bé cảm thấy giống như mình gặp được một đống linh thạch lớn đang vẫy tay với mình.

“Đắt quá!” Thượng Quan Huyền Ý không cầm lòng được nói ra hai chữ này.

“Anh anh anh anh……” Bé gái lập tức dùng tới tuyệt chiêu cuối cùng, cô bé cũng không tin, hai người này thấy nàng khóc thành như vậy còn không mua. Chờ sau đó chẳng những sẽ mua mà khẳng định còn sẽ mua nhiều hơn nữa, vậy cô có thể xảo trá hai người này, ngẫm lại đều cảm thấy thật đẹp!

Thấy mình mới nói một câu” Đắt quá”, bé gái đối diện liền khóc thương tâm như vậy, nếu bọn họ không mua vậy cô bé này có thể chơi xấu không cho bọn họ đi hay không? Nghĩ đến như vậy, Thượng Quan Huyền Ý kéo kéo ống tay áo Tiêu Lăng Hàn.

Tiêu Lăng Hàn rất có hứng thú xem cô bé trước mắt đang ra sức biểu diễn, phát giác có người ở túm ống tay áo của mình, nghiêng đầu nhìn nhìn Thượng Quan Huyền Ý, không tiếng động dò hỏi hắn chuyện gì?

Thượng Quan Huyền Ý thấy Tiêu Lăng Hàn dường như không có việc gì nhìn cô bé đối khóc, cảm thấy bội phục sát đất.



Nghĩ thầm, Tiêu Đại Ma Vương này tâm thật là đủ ý chí sắt đá, em gái bé nhỏ trước mắt đáng yêu khóc thương tâm như thế, hắn không những không quan tâm một chút mà còn ở một bên xem diễn! Lúc trước hắn bỏ được đan dược sang quý như vậy để cứu mình, thật đúng là một cái kỳ tích! Nghĩ đến đây, Thượng Quan Huyền Ý không thể không cảm thán hóa ra mình may mắn như thế.

“Tiêu ca ca, chúng ta có mua một chút hay không?” Hắn nắm chặt tay áo của Tiêu Lăng Hàn, lại nhìn xem bé gái đối diện.

“Mua, đương nhiên muốn mua.”

Nghe thấy Tiêu Lăng Hàn mở miệng nói muốn mua, cô bé dùng ngón tay che khuôn mặt, từ ngón tay phùng nhìn lén hai người.

Linh gạo mặt ngoài bóng loáng, tròn tròn trơn bóng, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra cửa hàng này bày bán linh gạo phẩm chất đều là thượng đẳng.

Tiêu Lăng Hàn vươn tay phải bốc lên một nắm Bạch linh gạo, cảm thụ linh khí bên trong một chút, quả nhiên chỉ có ít ỏi một tí, nếu không cẩn thận xem xét căn bản phát hiện không ra.

Hắn lại bốc lên một nắm Lục linh gạo nhìn kỹ xem, bên trong quả nhiên đựng dược lực của Khư Trần Thảo.

Khư Trần Thảo là linh dược chủ chốt để luyện chế Khư Trần Đan, Khư Trần Đan xem tên đoán nghĩa. Nó có tác dụng loại trừ tro dư thừa bụi trong thân thể, cũng chính là trừ tạp chất mà mọi người thường nói.

“Tiểu quỷ, ngươi lại đây.” Tiêu Lăng Hàn nhìn bé trai ngồi ở một bên đang chơi pháp khí, hướng hắn vẫy vẫy tay.

Nghe thấy Tiêu Lăng Hàn kêu mình là tiểu quỷ, cậu bé rõ ràng ngây người một chút, cẩn thận nhìn thoáng qua Tiêu Lăng Hàn. Chỉ thấy ca ca đối diện cười ôn nhuận như ngọc, cậu bé càng thêm cảnh giác, đối diện với ca ca tươi cười như gió xuân này cho mình một loại cảm giác rất nguy hiểm. Sợ wá, không muốn đi, làm sao bây giờ?

Nghe thấy em gái còn ở một bên khóc đến rối tinh rối mù, căn bản là không ai phản ứng cô bé . Cô bé còn ở nơi đó ra sức biểu diễn khóc thút thít, đã sớm lộ tẩy mà còn không tự biết.



Tâm thật mệt! Sao mẹ và cha vẫn chưa trở lại?

“Ngươi không muốn tới? Là muốn ca ca qua đi sao?” Tiêu Lăng Hàn cười tủm tỉm nhìn bé trai cách xa 5 mét.

Cậu bé căng da đầu đến gần Tiêu Lăng Hàn, “Ca ca, có chuyện gì?”

“Nam tử hán đại trượng phu, nói chuyện phải thành thật, không thể nói dối, càng không thể chuyện ma quỷ hết bài này đến bài khác.”

Cậu bé gật gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu.

“Vậy ngươi có thể nói cho ca ca giá cả của Tím linh gạo không?”

Cậu bé ngẩng đầu nhìn em gái đứng ở trên ghế, cao hơn mình một cái đầu, trong lòng có chút rối rắm.

Cô bé từ ngón tay lộ ra một con mắt, hung hăng trừng mắt anh nhà mình một cái.

Nhìn hai cái tiểu quỷ đang dùng ánh mắt không tiếng động giao lưu, Tiêu Lăng Hàn cũng không nóng nảy, đứng ở một bên chậm rãi chờ.

------------- End chương 51: --------------

Editor: Mấy ngày nay không edit được chương nào là vì bị mẹ cấm động vào máy tính. Xin lỗi m.n nha. Sắp tới mình phải đi học nên sẽ ra được ít chương hơn nhưng vẫn đảm bảo 1 tuần ra 2 chương nhé (●’◡’●)