Chương 8: Breast pump

Editor: Dĩm

Trung tâm thương mại quả như lời Triệu Tư Nam nói, nhân viên ở đây tính lưu động rất yếu. Nếu là trước đây đi từ phố cổ đến trung tâm mua sắm, chỉ mất mười phút lái xe, nhưng bây giờ là mạt thế, vừa lái xe vừa dọn dẹp tang thi vây đã mất gần 1 tiếng đồng hồ.

Sau khi thanh tẩy tang thi xung quanh trung tâm thì đã mất thêm ba tiếng.

Trung tâm mua sắm này rất vắng, nhiều cơ sở vật chất địa phương thậm chí còn chưa hoàn thiện, nhiều cửa hàng và cửa hiệu bị khóa, có vẻ như chúng vẫn chưa chính thức mở cửa.

Một đường dọn dẹp đã tiêu hao rất nhiều dị năng, sau khi dọn sạch tang thi thì vội vàng lấy tinh hạch khôi phục dị năng.

Hấp thụ tinh hạch được một nửa thì dừng lại. Không phải họ luyến tiếc tinh hạch, mà từ lúc mạt thế bắt đầu tới nay đã được ba tháng, bọn họ hấp thu tinh hạch không phải là ít nên đã phát hiện ra được ưu nhược điểm của nó. Bọn họ đều ý thức được trong thời gian ngắn tinh hạch có thể khôi phục lại dị năng cho dị năng giả nhưng đồng thời nó cũng mang một ít tiêu cực như dễ cáu giận và mất kiểm soát, tính dục mạnh.

Tất nhiên, đây không chỉ là di chứng của việc hấp thụ tinh hạch, mà còn có thể là khiếm khuyết di truyền của người sử dụng dị năng, sau mỗi lần chiến đấu đôi khi sẽ xuất hiện cảm xúc mất khống chế.

“Anh ơi.” Kiều Nhiên ngồi xổm bên cạnh Việt Kỳ, nhỏ giọng kêu anh.

Việt Kỳ ngồi xếp bằng trên mặt đất, nhắm mắt dựa vào tường, áp chế sức mạnh điên cuồng trong cơ thể. Nghe thấy giọng nói của Kiều Nhiên, anh nghiêng đầu sang một bên không mở mắt, chỉ ừ nhẹ một tiếng đáp lại cô.

“Em muốn đến cửa hàng bên cạnh.” Giọng Kiều Nhiên càng hơn, cô thì thầm vào tai Việt Kỳ, hơi thở ấm áp phả vào da thịt anh khi cô nói.

Việt Kỳ mở mắt ra, trong mắt vẫn còn vương chút máu đỏ, trông hơi đáng sợ, có lẽ đây là di chứng của việc sử dụng dị năng quá mức, Kiều Nhiên đã từng thấy anh bị như vậy nên không có bị dọa sợ như trước.

“Em muốn cái gì?” Giọng nói của Việt Kỳ có chút khàn khàn, một tay chống đất chuẩn bị đứng lên.

Kiều Nhiên ấn cánh tay anh, ngăn anh đứng dậy: "Em có thể tự đi."

Trung tâm mua sắm về cơ bản đã được dọn dẹp sạch sẽ, cửa hàng cô định đến ở ngay bên cạnh, cách đây không xa. Kiều Nhiên cảm thấy bản thân có thể tự đi được, nhưng Việt Kỳ lại lo lắng không cho. Anh nắm lấy cổ tay cô, nói ngắn gọn: "Đi thôi."

Những người khác cũng biết Kiều Nhiên đang tìm muốn kiếm gì, có lẽ là vài đồ vật chuyên dùng cho con gái, bọn họ biết điều cũng không có đi theo, tất cả đều yên lặng hồi phục sức lực.

Nơi Kiều Nhiên muốn đến là một cửa hàng mẹ và bé, cô để ý đến cửa hàng này khi đang dọn dẹp tang thi. Ngoài một số sản phẩm dành cho trẻ em, còn thấy một ít đồ lót phụ nữ và những thứu linh tinh.

Bộ đồ lót trước đây hơi chật khiến Kiều Nhiên không thoải mái, cô muốn tìm một vài chiếc áo ngực vừa vặn với mình.

Khi Việt Kỳ nhìn thấy tên cửa hàng thì sắc mặt đanh lại, đại khái biết Kiều Nhiên muốn gì, trong lòng không yên tâm mà đi một vòng, chắc chắn không có nguy hiểm gì mới để Kiều Nhiên vào đó một mình, quay lưng về phía cô thúc giục: "Em muốn lấy cái gì thì lấy nhanh, đừng nán lại."

Kiều Nhiên ở bên trong đáp ứng vài tiếng rồi đi thẳng đến khu đồ lót, cô không biết rõ lắm về kích cỡ. Ngày trước nều đi mua sẽ có nhân viên tư vấn nên khá thụ động trong việc tự tìm, bây giờ nhìn các loại kích cỡ đa dạng đều có chút luống cuống.

Hình như cô đang mặc cúp B? Vậy C với D là gì? Kí tự này có ý nghĩa gì?

Trong lòng Kiều Nhiên không rõ ràng lắm, cũng không rối rắm quá nhiều, mỗi một kích cỡ đều lấy vài món nhét vào balo.

Lúc chuẩn bị đi ra thì vô tình quẹt vào kệ hàng bên cạnh, động tĩnh rất lớn, có rất nhiều thứ trên kệ rơi ra, Kiều Nhiên theo bản năng cúi đầu nhìn.

Việt Kỳ ở cửa khi nghe thấy động tĩnh thì nhíu mày, lập tức đi vào trong xem “Sao vậy?”

Kiều Nhiên ngồi xổm trên mặt đất, nhét thứ gì đó vào trong chiếc ba lô căng phồng. Nửa chiếc hộp nhỏ lộ ra bên ngoài, làm cách nào cũng không nhét vào được.

“Cái gì vậy?” Việt Kỳ tiến lại gần hai bước, cúi người xuống bên cạnh cô, lấy chiếc hộp đang nhét không vừa trong balo, định mở hộp ra xem.

Kết quả là khi gỡ cái hộp ra, nhìn đồ vật trong tay kì quái giống như cái bình sữa, nối liền phía trên bình là một chiếc phễu àm bằng silicon, anh sửng sốt hỏi: “Đây là cái gì?”

Kiều Nhiên còn chưa kịp ngăn lại đã thấy anh trai xé toạc cái hộp, anh trầm ngâm một lúc rồi nghiêm túc hỏi cô: "Cái này dùng như như thế nào?"

Hai má Kiều Nhiên hơi ửng hồng, cô xấu hổ lắc lắc đầu.

Sau đó lại thấy Việt Kỳ rất nghiêm túc xem hướng dẫn trên hộp, rồi lại mặt không đổi sắc bỏ ngay vào balo.

Vẻ mặt điềm tĩnh, vác ba lô sang một bên vai, tay kia nắm lấy tay Kiều Nhiên trở lại.

Bao bì trên hộp mà họ vứt dưới đất, thấp thoáng là hình ảnh ấm áp của người mẹ đang bế con, bên cạnh bức ảnh là vài dòng chữ cái tiếng Anh.

Breast pump - máy hút sữa.