Chương 14: Tùy tiện

Editor: Dĩm

Hai tay che tai cũng không có tác dụng gì, ít nhất khi Kiều Nhiên tỉnh lại, động tác nghe được càng rõ ràng hơn.

Không biết ai đã tắt đèn pin, trong bóng tối chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc từ cách đó không xa, kèm theo tiếng thì thầm ngọt ngào cầu xin của người phụ nữ và âm thanh dâʍ ɖu͙© của da thịt va chạm vào nhau.

Âm thanh càng ngày càng lớn, lúc đầu còn cố ý kiềm chế, về sau du͙© vọиɠ bị giải tỏa, kɧoáı ©ảʍ đột phá lý trí, tiếng thở dốc của người đàn ông ngày càng dày, trong miệng văng ra nhiều câu thô tục.

Tuy Kiều Nhiên được Việt Kỳ bảo bọc lớn lên cho đến mạt thế tháng thứ ba này có chút ngây thơ, mấy câu nói nghe có chút không hiểu, nhưng cũng không ngăn cản được cô biết đây không phải là một từ tốt.

Mặt Kiều Nhiên bất giác vừa đỏ vừa nóng, nghe thấy Tiết Viêm mắng nhẹ, liền đứng dậy đi vào nhà vệ sinh trong bóng tối.

Cô bị anh trai ôm vào trong lòng ngực, mặt vùi vào trong ngực anh, lỗ tai bị anh bít kín, mặt càng ngày càng nóng, ngay cả hơi thở cũng bắt đầu nóng rực.

Việt Kỳ che kín tai cô, trong tình huống này, đáng lẽ cô không thể nghe thấy gì, nhưng lại cảm thấy những thanh âm xa lạ và dâʍ đãиɠ kia ăn khớp đập vào màng nhĩ của mình, lưu luyến không rời.

Cơ thể được bọc trong chăn bông xảy ra biến hóa nhỏ, cô có thể cảm thấy ngực mình dường như hơi phồng lên, một ít sữa đang từ từ tràn ra, nóng ẩmlại thơm ngào ngạt. Hơn nữa nơi đó, dưới thân nơi tư mật chảy ra một ít chất lỏng dị thường, có chút tê dại, kỳ quái.

Trong lòng Kiều Nhiên có chút vô thố, cô khẽ nhúc nhích, chất nỏng ở hai nơi lại chảy ra nhiều hơn, cô kẹp chặt hai chân lại, nhiệt độ trên người càng cao, trên mặt cũng có chút nóng bừng bừng.

"Anh ơi ..." Giọng Kiều Nhiên rất nhỏ và mỏng, nhưng Việt Kỳ nghe thấy, ánh mắt anh rơi xuống đỉnh đầu đen nhánh của cô, anh trầm giọng trả lời, nhưng lại thấy Kiều Nhiên chật vật ngẩng đầu lên. Cái trán trơn bóng chạm vào cằm anh, theo bản năng cọ cọ.

“… Em thấy không thoải mái.” Giọng Kiều Nhiên run rẩy không kìm chế được, hơi thở từ trong miệng phả vào cổ Việt Kỳ.

Anh bị kí©h thí©ɧ nghe không rõ, từ xoang mũi hừ một tiếng nghi vấn, động tác che tai lại rời sang ôm mặt cô.

Kiều Nhiên cảm thấy đầu óc bắt đầu có chút hỗn loạn, cơ thể dường như khuyết thiếu một thứ gì đó, muốn bổ sung, nhưng cái cảm giác xa lạ và xấu hổ này khiến cô không thể diễn tả được, mà đang đối mặt với anh trai lại càng không nói ra được.

Nhưng cô rất sợ, cô sợ trong cơ thể mình quả thực có một loại dị thường nào đó, giống như đột ngột tiết sữa vậy, tình trạng sinh lý kỳ lạ này cũng là một loại dị thường sao?

Cô duỗi tay ra, cố hết sức quàng tay qua cổ anh cố định, đem thân thể dán chặt vào người anh hơn.

Bởi vì động tác này mà chăn quấn quang người Kiều Nhiên tuột xuống, khiến Việt Kỳ biết được Kiều Nhiên đang run, đồng thời cũng cảm nhận được một chút ẩm ướt trước ngực em gái.

“Kiều Kiều?”Việt Kỳ thấy em gái đang vùi trong ngực anh nhẹ nhàng lên tiếng, giọng nói rầu rĩ mang theo nghẹn ngào.

"Em thấy không thoải mái ... Em khó chịu quá ..." Cô ủy khuất dán mặt vào lòng ngực anh, mờ mịt lên án.

Khiến anh hồi tưởng lại Kiều Nhiên khi còn bé, bởi vì bảo mẫu chăm sóc không tốt mà để đói em ấy, vì không biết biểu đạt ý muốn trước người khác chỉ có thể ủy khất chờ tan học về xà vào trong lòng anh trai, lặp đi lặp lại những câu nói trẻ con, mong anh nhìn được nhu cầu của cô, mà mua cho cô một chiếc bánh kem.

Nhiệt độ cơ thể cô hơi cao, lúc đầu cách một lớp chăn cũng không thấy rõ, bây giờ chăn đã bị tuột xuống, thân thể mềm mại cách một lớp vải mỏng có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể nóng hừng hực của cô.

Giống như muốn xác nhận điều gì đó, Việt Kỳ cúi đầu xuống, đặt môi mình áp lên trán Kiều Nhiên,hai tay không rảnh lo bịt tai cô mà sờ sờ mặt cùng cổ cô.

“Triệu Tư Nam!” Việt Kỳ lớn tiếng gọi, đèn sáng rực ở một góc cửa hàng, Triệu Tư Nam ăn mặc chỉnh tề, trên mặt mang theo vẻ bình tĩnh ôn hòa, giống như không bị ảnh hưởng đôi nam nữ cách vách bên kia, chỉ là khi ánh mắt rơi xuống trên người anh em Kiều Nhiên, thoáng chốc ngưng trọng.

Việt Kỳ ôm chặt Kiều Nhiên vào trong ngực, một tay đặt lên lưng cô, tay còn lại đặt lên tai cô, cánh môi mỏng hôn lên thái dương cô. Chăn bông quấn lên người hai người, trán Triệu Tư Nam giật giật.

Tuy là anh em một nhà, nhưng bầu không khí có chút quá thân mật, giống như ...

Hắn kịp thời cắt đứt dòng suy nghĩ kỳ quái, nhíu mày, lạnh lùng liếc nhìn về phía đội ngũ đối diện đang vui vẻ, thầm nghĩ có lẽ hắn vẫn bị ảnh hưởng một chút.

Nóng nảy chăng.

Hắn tự phê bình mình.