Chương 6

Đang ngơ ngác vì nụ cười đẹp đó, thì bị kéo lại bởi tiếng cười khúc khích vang lên, trước mặt tôi cô Lan đang nhìn tôi che miệng cười nhẹ, tôi liền quay mặt đi bối rối hỏi…

– Cô… cô lên đây… làm gì – giọng của tôi hơi vấp bởi lúc này tôi đang rất bối rối, mặt tôi nóng rát như bị sốt cao vậy…

– Cô lên gọi cháu xuống ăn cơm, cơm dọn xong hết rồi – giọng cô Lan vang lên thật dịu dàng… im lặng một lúc cô lại nói…

– Chà phòng con trai mà ngăn nắp, sạch sẽ ghê, có khi còn sạch hơn phòng cô nữa – cô Lan đứng dậy đi lại trong phòng, giọng nói kèm theo điệu bộ ngạc nhiên lắm…

Tôi quay đầu lại nhìn về phía cô, bờ vai cô mảnh mai, eo nhỏ nhắn, kèm theo bờ mông tròn gợi cảm… lần đầu tiên trong 18 năm qua tôi thấy mình có cảm xúc với phụ nữ…

Lắc đầu để xua tan cái cảm xúc mơ hồ này tôi liền đứng dậy nói…

– Thôi cô cháu mình xuống dưới không bố cháu đợi – tôi nói xong đi luôn ra cửa xuống lầu…

Xuống dưới nhà bếp tôi thấy bố tôi đang ngồi sẵn ở mâm bấm điện thoại, nghe tiếng bước chân bố tôi để điện thoại xuống rồi quay đầu lại, thấy tôi cùng cô Lan bố mỉm cười nói…

– Nào nhà nhanh nhập mâm không đồ ăn nguội hết ăn lại không ngon…

– Vâng – tôi trả lời rồi đi về ghế ngồi, còn cô Lan ngồi cạnh bố tôi, bắt đầu xới cơm…

– Nay cô Lan xuống bếp nấu mấy món con thích đấy, con ăn xem có ngon không – bố tôi gắp cho tôi miếng sườn xào chua ngọt, tôi cảm ơn bố rồi đưa lên ăn, phải nói tay nghề của cô Lan rất giỏi, tôi cảm giác còn ngon hơn mẹ tôi nấu nữa…



Ăn xong miếng thịt tôi đặt bát xuống nhìn bố và cô Lan một lúc tôi lên tiếng…

– Bố ạ, con có thể hỏi bố mấy vấn đề được không – tôi nói với bố bằng vẻ mặt nghiêm túc, bố tôi thấy vậy liền buông bát xuống, cô Lan cũng nhìn tôi vẻ mặt cô khá lo lắng, nhưng bố tôi liền vỗ nhẹ vào tay cô trấn an rồi quay qua tôi mỉm cười…

– Con hỏi đi…

Nhìn bố với cô Lan tình cảm như vậy trong lòng tôi cũng nhẹ nhàng hơn phần nào…

– Bố ạ, bố có thật sự muốn lấy cô ấy làm vợ không – câu hỏi vang lên khiến bố tôi hơi lặng người, cô Lan nhìn tôi xong quay lại quay sang nhìn bố tôi, bố tôi nhìn tôi gật đầu…

– Bố mong con đồng ý và chấp nhận cô Lan – bố tôi nắm tay cô Lan ánh mắt hướng về phía tôi, nhìn ánh mắt ấy tôi biết bố tôi yêu cô Lan nhiều lắm…

Bố à 6 năm qua con biết bố rất buồn, mẹ ra đi để lại khoảng trống lớn trong gia đình này, ngày trước con từng mơ từng nghĩ sẽ có ngày bố mang về cho con một người mẹ, thương yêu con, che chở cho con, nhưng bây giờ con nghĩ khác rồi bố à – tôi nói xong ánh mắt nhìn ra phía ngoài cửa sổ, khẽ thở dài tôi mỉm cười nhìn bố cùng cô Lan…

– Con lớn rồi, con cũng biết ” con chăm cha không bằng bà chăm ông ” ” con chim nhỏ trong tổ một ngày nó cũng sẽ lớn và bay đi tìm bầu trời của riêng nó “, suốt năm qua bố đã chăm lo cho con quá nhiều rồi cho lên con mong cô Lan sẽ chăm sóc yêu thương ba suốt quãng đời còn lại, điều đó là điều con vui nhất bây giờ bố ạ – tôi nhìn bố và cô Lan mỉm cười thật tươi, nụ cười có lẽ là hiếm hoi nhất trong 6 năm qua của tôi, tôi bây giờ thấy rất vui, vui vì bố đã tìm được một người thật lòng yêu thương bố, quan tâm bố thật sự!

Bố lặng người vì những lời tôi nói, ánh mắt bố đỏ lên, nhìn tôi một lúc lâu bố cất tiếng nói…

– Bố biết những ngày tháng trước kia bố đã khiến con khổ sở haizz, con biết không đàn ông thất bại sẽ mất tất cả, nhưng bố vẫn còn may vì bố còn có con, mẹ con năm đó trách cứ bố vì bố cố chấp nên đã mất tất cả, những năm qua bố rất hối hận đã có lúc bố muốn từ bỏ, nhưng con là niềm tin duy nhất của bố, bố không thể gục gã, cũng một phần đó là mơ ước của bố nữa, cảm ơn con vì đã hiểu cho bố – bố tôi nói xong nhìn tôi một cách yêu thương, bố mỉm cười như đã trút được hết tâm sự trong lòng mấy năm qua để giờ đây bố có thể bắt đầu một cuộc sống mới, vui vẻ hơn…