Chương 5

– Lúc đó cô ấy nhìn bố cười cười, bố ngại quá không biết nói gì nữa cứ vậy im lặng đến hết bữa ăn, sau bữa ăn đó 1 tuần sau cô Lan hẹn bố ăn tối sau đó cô ấy lại nói với bố là muốn tìm hiểu nhau… vậy đấy – bố tôi mỉm cười ngại ngùng lúc này trông bố tôi như chàng trai lần đầu yêu vậy, tôi khá buồn cười…

– Bố à cô Lan xinh đẹp như vậy, chẳng nhẽ công ty không ai để ý đến cô ấy hay sao mà đến lượt bố vậy – tôi hỏi xong câu này thấy hơi sai sai, bố tôi trợn mắt nhìn tôi nói to…

– Mày đã biết thế nào là “nhất cự ly, nhì tốc độ” chưa… Ranh con biết gì thôi lên phòng đi, bố đi có việc đây – nói xong bố tôi liền đội mũ đi giày chạy ra ngoài, tôi biết bố ngại lên đi chạy bộ rồi… Bố tôi nay 50 tuổi nhưng nhìn ra thời gian không làm bố già đi bao nhiêu, nhiều người nhìn bố tôi chỉ nói bố tôi tầm gần 40 thôi, tướng bố tôi cao hơn 1m78 cơ thể cũng săn chắc lên trông bố khá đô con và trẻ.

Tôi mỉm cười lắc đầu, người lớn đôi lúc cũng dễ ngại ngùng thật, đứng dậy đi lên lầu mà trong đầu tôi cứ hiện lên hình ảnh của cô Lan lạ thật, tôi cố lắc đầu xua tan cái hình ảnh đó nhưng kỳ lạ thật cái nụ cười mê người ấy vẫn quanh quẩn trong tâm trí…

Dù sao tôi cũng đã chấp nhận có một người mẹ kế, chắc có lẽ quãng thời gian tiếp theo sẽ bất ngờ lắm đây… tự nhủ trong đầu xong tôi lên phòng nằm lăn ra giường chìm vào giấc ngủ!!

...

Giật mình tỉnh dậy, khẽ vươn vai nhìn lên đồng hồ đã 20h tối rồi…

“Oài ngủ nhiều oải quá” tôi thầm than vì thấy hơi nhức nhức đầu, đứng dậy mở tủ lấy quần áo phi vô nhà tắm, cởϊ qυầи áo ra lạnh run người, tôi cúi đầu xuống nhìn hạ bộ của mình, lần đầu tiên có phản ứng với thân hình của cô Lan, nếu không tôi cứ nghĩ nó đã bị liệt, mà bây giờ nhìn nó sun vào được đúng 1 mẩu… Khẽ lắc đầu để dòng nước ấm chảy từ từ xuống thân thể… thoải mái thật…

Lúc này tại một biệt thự khác…



Trên bàn ăn thật lớn có 1 người đàn ông trung niên và 2 người phụ nữ, đang ăn người đàn ông trung niên buông bát xuống nhìn người phụ nữ trẻ hỏi…

– Lan này, con đã tính kỹ chưa – nghe người đàn ông hỏi vậy, cô Lan mỉm cười nhẹ nhàng nói…

– Bố à, con phải trả lời bố bao nhiêu lần nữa đâu, con nghĩ kỹ rồi, con thương anh ấy, và cả con trai anh ấy nữa – cô Lan mỉm cười trả lời người trung niên, người trung niên thở dài ánh mắt yêu thương nói…

– Lan này bố mẹ có mình con, bố mẹ cũng không khó khăn gì kén chọn gì cho con đâu, chỉ cần con yêu thương là bố mẹ chấp nhận, haizz cậu Quang này cũng tốt, chăm chỉ làm việc, cũng hiền lành nhưng bố sợ là sợ con trai của cậu ý làm khó con ấy, vì thấy nói con trai cậu này cũng 18 tuổi rồi tính tình hơi khó gần – bố cô Lan than thở…

– Thế con trai của cậu ấy con gặp chưa, có làm khó con không – người phụ nữ cũng lên tiếng hỏi…

– Dạ không, nhóc đó dễ thương lắm ý, còn đẹp trai hay ngại ngùng nữa chứ – cô Lan nhìn bát cơm trước mặt mà cười ngây thơ, nhìn thấy vẻ mặt này người phụ nữ cười ẩn ý hỏi…

– Thế tóm lại là mê người bố, hay mê người con, vẻ mặt kia là sao – nghe thấy người phụ nữ hỏi cô Lan ngước lên trả lời vẻ tinh nghịch…

– Con thích người bố, mà cũng mê cả người con nữa hi hi – cô Lan lè lưỡi cười, thấy thế người phụ nữ cũng lắc đầu mỉm cười chịu thua…

– Con à, mẹ thì mẹ không biết cậu Quang đó như nào, nhưng mẹ chỉ cần con gái cảm thấy hạnh phúc là được, chủ nhật con đưa bố con cậu ấy đến đây ăn cơm, để mẹ xem anh mắt của con gái mẹ thế nào – mẹ cô Lan nhìn cô Lan trìu mến, nhẹ nhàng gặp miếng thịt bỏ vào bát cô Lan, cô Lan tiếp tục ăn cơm thi thoảng lại mỉm cười tủm tỉm, nhìn cô Lan vậy bố mẹ cô chỉ biết lắc đầu mỉm cười…