Chương 9: Lời khen đầu tiên

Âu Hạo nghiêng đầu nhìn anh ta. Phan Tuấn Kiệt bước nhanh đưa tài liệu cho ông ta xem.

“À, hoá ra là con chuột nhắt.”

Hắn nghe thấy câu nói ấy càng điên cuồng.

“Chính ông, chính ông khiến mẹ tôi chết. Giờ tôi phải lấy mạng ông, người thân ông để trả giá.”

“Giao cho cảnh sát giải quyết.”

Người đàn ông bị kéo ra. Âu Hạo từ từ bước lên bục cầm một số tài liệu giơ cho mọi người trong sảnh nhìn,

“Rất xin lỗi mọi người về sự việc hôm nay. Người đàn ông họ Lương trước từng làm công ty tôi. Đợt cắt giảm nhân sự. Chúng tôi có xem xét công nhân nào không đủ năng lực sẽ sa thải. Anh ta nằm trong diện năng lực thấp. Mong rằng các vị sẽ bỏ qua. Nhưng ai hôm nay bị thương Âu gia tôi sẽ đến từng nhà xin lỗi thoả đáng.”

Tiếng mọi người ở dưới xì xào bàn tán.

Âu Dương Linh cười nhẹ. Nếu hôm nay cô không phản ứng kịp thời. Bát nước bẩn này chắc hẳn hắt lên người cô. Mà người hưởng lợi nhiều nhất ở đây không phải nói cũng biết. Để hi sinh bản thân mình, đổi lấy một chân có thể đạp lên danh dự của cô. Chắc nay làm cô ta thất vọng rồi. Cô quay người đi thống kê số người bị thương do bữa tiệc.

Tàn tiệc

Trong thư phòng nhà họ Âu.

Âu Hạo tập chung làm việc trên chiếc máy tính. Bộ đồ ngủ không mất đi sự uy nghiêm của ông lại tôn thêm nét gợi cảm nam tính

Cốc cốc

Tiếng gõ cửa vang vọng khắp phòng.

“Vào đi.”

“Cha cho gọi con ?”

Âu Dương Linh đi đến trước bàn làm việc tự nhiên ngồi xuống ghế khách

“Hôm nay, việc này con làm rất tốt.”

“Khả năng sử lý hôm nay đã giúp cho nhà chúng ta bớt rất nhiều việc. Nói, con muốn gì cha thưởng?”

Âu Dương Linh trầm ngâm.

Chẳng phải trong tay Âu Hạo đang có một sự kiện từ thiện sao. Nếu như cô làm tốt từ thiện này chả phải là một phần quảng cáo miễn phí cho cho Nyarn và tô đẹp cho cô vào Âu thị sao. Một mũi tên trúng hai đích. Từ trước đến nay cái thứ ông ta nhìn thấy đó là lợi ích, là con gái ông sao cô không thâm nhuần tư tưởng đó chứ?

“Con muốn dự án từ thiện Hanko.”

“Dựa án Hanko. Haha. Tuấn Kiệt nói với con sao?”

“Vâng, dự án này hỗ trợ người dân cải tạo lại sau thiên tai. Con thấy khá phù hợp với con. Con cũng muốn thử.”

“Được. Giỏi giỏi. Ta sẽ bảo Tuấn Kiệt đưa dự án đến cho con. Ta hi vọng con sẽ làm tốt.”

Ông tìm tòi nhìn đứa con gái mình, ông cũng không hi vọng lắm đối với việc cô tạo ra lợi nhuận cho công ty. Từ góc độ của người cha, tính cách cô sao ông không biết, cô là người kiêu ngạo nhưng để nhanh nhẹ như Dương Đồng lại kém một bậc. Có lẽ ông đã đánh giá sai về người con gái của mình, con trai ông thì hoàn toàn không nghe lời cha. Một mình chạy ra nước ngoài làm nghiên cứu sinh. Thật là không đứa nào ra hồn. Tiếng Dương Linh vang lên làm cắt đứt mạch suy nghĩ của ông.

“Vâng cha.”

Cô buông lỏng bàn tay nắm chặc đầy mồ hôi.

Bước ra thư phòng cô dựa nhẹ vào cửa. Kiếp này cô sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ mọi thứ.

Chiếc điện thoại thông minh trên bàn đổ tin nhắn, bàn tay thon dài cầm lấy lướt xem

“Hừm, dự án từ thiện Hanko. Thú vị.”