Chương 1: Nỗi đau thấm tim

Âu Dương Linh chua xót nhìn người phụ nữ trung niên hai bên tóc mai bạc trắng, ôm di ảnh của cô khóc nấc lên. Bàn tay cô hư hư nâng lên nhưng không thể chạm vào. Môi cô thì thầm nhẹ:

“Mẹ đừng buồn, con đây mà.”

Mẹ Bạch như cảm ứng được lời cô nói. Bà nhìn vào hư không nơi cô đứng, đôi mắt che đầy tơ máu.

“Mẹ sai rồi, mẹ… không thể bảo vệ con.”

Dứt lời từ l*иg ngực bà dâng lên cảm giác buồn nghẹn đến khó tả. Bà lấy tay che miệng ho nhẹ. Sợi máu dài vẩy lên tay bà. Âu Dương Linh mở to mắt nhìn mẹ Bạch, cô quỳ rạp trên mặt đất. Dùng đầu gối di về chỗ bà, muốn nắm tay bà, nhưng bàn tay cô lại xuyên qua. Cô cười nhẹ, cô là linh hồn thôi mà. Vì vương vấn đối với mẹ mà cô tồn tại ở đây. Nhưng chính thế cô mới biết sau khi cô chết. Mọi chuyện như nào.

Vốn dĩ cô là tiểu thư cành vàng lá ngọc. Sinh ra đã được thừa hưởng sự dư giả từ thế hệ trước để lại. Nhưng cố tỉnh cuộc sống trêu ngươi khi người đó xuất hiện. Cô gái đó làm thay đổi cuộc sống vốn dĩ yên bình này. Vị hôn phu của cô Từ Kỳ An cũng bảo vệ cô ta. Người anh trai trúc mã Phan Tuấn Kiệt cũng hiến dâng thông tin nội bộ của gia đình Âu Dương Linh cho cô ta. Nực cười đến bước nào. Từng người cô tin tưởng đều quay lưng lại với cô.

Sau khi cô tai nạn, trở thành người thực vật cô luôn tự hỏi, mình sai ở đâu. Gia đình Âu gia từ thế hệ thượng lưu bị phá huỷ hoàn toàn không còn. Nhưng lúc cô đang thắc mắc thì cô ta đến và nói với cô. Những gì nhà cô làm đối với gia đình nhà cô ta. Cô ta sẽ đòi lại từng chút một.

Cô ngửa mặt lên trời

“Từ trước nay con chưa từng tin thần linh. Nhưng chỉ lần này. Mong người hãy thương xót.

Hãy cho cho con một cơ hội.“

Cô dập đầu thật mạnh xuống sàn. Mặc dù cô là linh hồn không thấy đau nhưng chính cú dập đầu này mà cô choáng váng. Lúc nhìn thẳng lên, cô đang từ trên cầu thang bước xuống. Cô nắm vội vào lan can giữ cho cơ thể thăng bằng. Dưới sảnh người đàn ông trung niên Ân Hạo uy nghiêm nói:

“Từ hôm nay trở đi. Nhị tiểu thư Âu gia chúng ta là Âu Dương Đồng.”

Ông nghiêng người nói với Phan Tuấn Kiệt

“Con chuẩn bị cho ta bữa tiệc. Lần này ta phải giới thiệu Âu Dương Đồng tới mọi người trong vòng.”

Âu Dương Đồng đứng phía bên trái của ông. Khí chất cô ta như sinh ra đã sống trong giới tài phiệt. Khuôn mặt nhỏ nhắn không mang theo nét kiêu ngạo mà đầy sự tự tin. Thật là khí chất rất khó có ở những người không ở trong giới thượng lưu này.