Chương 9: Cô cao trào rồi (H)

Sự việc là do Nông Nguyệt khởi xướng nhưng trong quá trình thực hiện quyền chủ động lại rơi vào tay Diệp Nhiên.

Chiếc váy vừa rơi xuống, trên người Nông Nguyệt chỉ còn lại chiếc qυầи ɭóŧ. Có lẽ là do đã lâu cô không hôn ai, lại bị hôn mạnh đến mức chỉ mới hôn hai cái đã cảm thấy choáng váng.

"Đợi, đợi, đợi……"

"Không chờ đợi."

Diệp Nhiên lại hôn cô, thô bạo cởϊ áσ cô ra, khi anh ôm cô thật chặt, phần thân dưới sưng tấy của anh cọ xát qua lớp quần áo với cô. Từ đáy lòng anh thở dài, buộc người phụ nữ phải lùi lại từng bước cho đến khi cả hai ngã xuống chiếc giường êm ái.

Nông Nguyệt chỉ cảm thấy lưng mình yếu ớt, chưa kịp phục hồi thì ngực cô lại đau nhức. Cô không nhịn được mà khịt mũi ngọt ngào, khiến Diệp Nhiên ngước mắt liếc nhìn cô.

Nhưng đó chỉ là một cái nhìn thoáng qua.

Anh mở miệng cầm lấy núʍ ѵú đã được nhào bằng hạt đậu nành, thịt trắng mềm mềm mại, mịn màng, khi anh nhào nặn trong tay thì nó biến thành nước ấm, khi anh ngậm vào miệng nó biến thành sữa. Anh ăn với âm thanh chói tai, chuyển sang bên kia đầṳ ѵú khi đã no.

Nông Nguyệt cũng rất cao thượng, ôm ngực thẳng, ôm đầu anh một cách âu yếm không cho anh rời xa.

Miệng anh bận và tay anh cũng không nhàn rỗi. Một tay không ngừng trượt xuống, khi chạm vào rốn, Diệp Nhiên không nhịn được mà chạm vào, quả nhiên, anh cảm nhận được Nông Nguyệt đang run rẩy.

Anh cười.

Dù có xa nhau bao lâu, anh vẫn luôn ghi nhớ từng điểm nhạy cảm trên cơ thể cô. Trong đó có một nốt ruồi đỏ ở eo dưới của cô, anh thường dùng đầu lưỡi liếʍ nó mỗi khi từ phía sau đi vào, cô luôn ngân nga kêu ríu rít như chim chích, rất hợp tác.

Khi đầu ngón tay chạm đến đích, anh xuyên qua qυầи ɭóŧ chạm vào, vùиɠ ҡíи đã hơi ẩm ướt, hoàn toàn là bằng chứng của cảm xúc.

"Ah……"

Đã lâu lắm rồi không làʍ t̠ìиɦ, nên chỉ vừa mới chạm nhẹ đã khiến cả người Nông Nguyệt run rẩy, đầu ngón tay chạm vào khắp nơi đều tê cứng. Lúc Diệp Nhiên đưa ngón tay vào, cô gần như sắp khóc, cảnh tượng dâʍ đãиɠ phía dưới không ngừng hình dung trong đầu cô…

Qυầи ɭóŧ theo ngón tay thọc vào khe hẹp, một mảnh ướŧ áŧ thấm qua lớp vải mỏng, hình dáng đầy đủ của xương mu được làm nổi bật, đầu ngón tay móc và miếng đào hai lần, phần thịt mềm mại của thành khoang vặn vẹo, dịch âʍ đa͙σ bị đẩy ra khỏi vực sâu trong chớp mắt.

… Cơ thể của cô thật trung thực.

Sự ấm áp không ngừng trong tay anh khiến Diệp Nhiên nhớ tới bốn chữ.Nhạy cảm và ngon ngọt.

Nhưng chỉ với ít nước này là không đủ.

Lỗ hoa mềm mại nhỏ khít đến nỗi ngay cả một ngón tay cũng khó đưa vào, huống hồ gì cái dưới háng anh lại càng không thể lọt vào được.

Anh rút ngón tay ra, quỳ xuống bên cạnh Nông Nguyệt, không thể đứng dậy lên xuống, vẻ mặt cô khó hiểu: “Anh đang làm gì vậy?”

"Ăn em."

Nói xong, Diệp Nhiên cởi ra một nửa qυầи ɭóŧ đã bị xoắn 1 nữa, nhưng không cởi hết, cô cũng không bận tâm đến chiếc quần bị treo mắt cá chân nữa.

Nông Nguyệt sửng sốt, khi cô nhận ra anh định làm gì thì chiếc lưỡi mềm mại uyển chuyển của anh đã xuyên qua khe hở da thịt của cô.

"A... Diệp Nhiên... đừng, đừng..."

Cô không thể chịu đựng được điều này, nó quá gần và quá xấu hổ. Trước đây Diệp Nhiên đã từng liếʍ hoa cho cô rất nhiều lần, mỗi lần anh liếʍ hoa cho cô, cô đều đạt cực khoái hết lần này đến lần khác.

Anh không ngại nó bẩn, liếʍ từng phần da thịt mềm mại trong ngoài, khẽ nhắm mắt lại, như đang hôn cô một cách trìu mến.

Sau khi liếʍ xong, gốc lưỡi của anh đột nhiên tác dụng lực, nước trái cây từ đó lần lượt tràn vào trong miệng, tiếng mυ"ŧ truyền đến mọi ngóc ngách trong phòng.

Một lúc sau, đôi mắt của Nông Nguyệt mở to, như thể cô đã nhìn thấy một cảnh đẹp.

Cô đã lêи đỉиɦ.

Dưới kỹ năng tuyệt vời của Diệp Nhiên.

Thực ra, ban đầu kỹ thuật của Diệp Nhiên cũng không giỏi đến thế, nhưng không biết ở phương diện này đàn ông có thực sự không cần học tập rèn luyện cũng có thể trở nên lơị hại, không quá ba lần anh không muốn trở thành cao thủ cũng khó, bình thường trông anh nghiêm nghị biết bao, thì trên giường lại trở nên cầm thú bấy nhiêu, với đủ tư thế và miệng nói dâʍ đãиɠ không ngừng.

.

Nông Nguyệt phải thừa nhận rằng hồi đó cô rất thích Diệp Nhiên khi ở trên giường.

Tuy thô bạo và hung dữ nhưng anh lại chân thật và ấm áp, anh thực sự hòa quyện với cô và trở thành một với cô.

Không giống như thường ngày, rõ ràng họ rất gần nhau, nhưng giữa họ luôn có một bức tường dày vô hình.

Đỉnh cao đầu tiên của đêm nay, Nông Nguyệt mỏng manh như đóa hồng sau cơn mưa, toàn thân hồng hào, trên mặt tràn đầy thỏa mãn.

Loại ánh trăng này rơi vào trong mắt Diệp Nhiên, vừa quen lại vừa xa lạ, anh đã chịu đựng đến bây giờ, đã đau đớn rồi. Sức hấp dẫn của cơ thể Nông Nguyệt đối với anh quá lớn nên anh đã vũ khí của mình ra và chuẩn bị đi——

Nông Nguyệt đưa tay che mặt, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Đeo bαo ©αo sυ vào.”

Diệp Nhiên tỉnh lại một lát, không có cảm giác gì, trước kia làm loại chuyện này, bọn họ chú ý nhất biện pháp phòng hộ, nhưng lần này anh là có chút thiếu kiên nhẫn.

Sau khi xé bao bì, bóp không khí rồi đeo bαo ©αo sυ vào, anh ngừng kéo, nhấc một chân lên và đột ngột thọc vào!

Quá chặt.

Cả hai người đã ngừng quan hệ trong bốn năm, khi tiếp tục quan hệ, họ dường như quay trở lại cái đêm lần đầu tiên họ nếm trái cấm.

Cùng một bộ trang phục, cùng một khung cảnh, không ai thay đổi.