Xe chật kín hết một gara, từ xe thể thao đến xe off-road, đến xe thương mại, đến xe RV, xe đậu muốn hết chỗ trong gara, tất cả đều là xe sang trọng hàng đầu.
Sự kinh ngạc của Thời Tiểu Tiểu đối với biệt thự nhà họ Mộ vẫn chưa hết, lại nhìn thấy những chiếc xe sang này, cả người như lập tức bị đánh trúng linh hồn, cô ấy hét lên một cách phấn khích và lao về phía những chiếc xe sang trọng trước mặt.
Lạc Y Y hít sâu một hơi, cái này chính là nhà giàu mà người ta hay nói sao? Lần đầu tiên cô có một cảm giác trực quan như vậy!
Sau khi ước tính sơ bộ, cái gara này phải chứa tầm ba mươi đến bốn mươi chiếc, còn nhiều hơn cả những chiếc xe cô nhìn thấy ở triển lãm ô tô!
Tuy biệt thự của Mộ Kính Thừa rất xa hoa, nhưng bởi vì Mộ Kính Thừa xuất thân làm lính, tác phong sinh hoạt của anh lại đề cao sự giản dị nên việc ăn, mặc, sử dụng hàng ngày cũng không quá lộ liễu.
Nhưng khi cô nhìn thấy những chiếc xe sang trọng có tổng giá trị trước mắt này, cô mới hoàn toàn hiểu được nhà giàu là giàu đến cỡ nào.
"Y Y, chị muốn lái nó!”
Lúc Lạc Y Y đang sốc, Thời Tiểu Tiểu đã chọn xong một chiếc siêu xe màu đỏ thẫm, cô ngồi ở ghế lái, kích động vẫy tay với Lạc Y Y.
Lạc Y Y đi tới trước xe, cẩn thận nhìn một lúc, nghiêm túc đánh giá: “Đẹp quá!”
"Đúng rồi! Chị nhìn một phát là phải lựa ẻm ngay!” Thời Tiểu Tiểu kiêu ngạo vỗ ngực, giống như chiếc xe này là của cô ấy vậy.
"Đây là loại xe gì vậy?” Lạc Y Y tò mò hỏi.
Thời Tiểu Tiểu lắc đầu: “Chị cũng không biết nữa!” Cô ấy dừng một chút, vuốt ve mô hình con bò bằng bạc trên vô lăng suy đoán: “Cái logo này hình như tôi đã thấy ở đâu đó rồi, là một chiếc Lamborghini sao?”
Vẻ mặt Lạc Y Y mờ mịt, nhận thức của cô về xe còn không còn tốt như trước, chỉ dừng lại ở "bốn bánh xe và một đống sắt".
"Mặc kệ nó là cái gì!” Thời Tiểu Tiểu hào khí vỗ tay lái, hưng phấn đến mức giọng nói cũng thay đổi: “Bảo Nhi, mau lên đây, chị đưa em đi dạo.”
Lạc Y Y hơi do dự.
Tuy Mộ Kính Thừa nói xe trong gara cô muốn lái chiếc nào thì cứ việc, nhưng mỗi một chiếc xe ở đây đều có giá trị không nhỏ, nhỡ đâu bị xước nhẹ thôi cô cũng không bồi thường nổi.
Đặc biệt là khi nói đến kỹ năng lái xe nhỏ của cô ấy, cô thực sự không dám giao cho cô ấy.
Thời Tiểu Tiểu nhìn ra sự lo lắng của cô, trấn an cô nói: “Y Y, em yên tâm, loại xe sang này, đều là mua siêu bảo hiểm, tiền mua bảo hiểm cũng đủ cho người bình thường mua một chiếc xe mới rồi!”
"Cho dù bị trầy cũng sẽ có công ty bảo hiểm bồi thường, không cần chúng ta tự bỏ tiền ra đâu!” Cô ấy dừng một chút thề son sắt nói: “Hơn nữa, em cứ yên tâm với kỹ năng lái xe của chị, cái danh Giang thành tiểu toàn phong cũng không phải là vô ích đâu em yêu ơi!”
Lạc Y Y hồ nghi nhìn cô ấy, nhướng mày: “Biệt danh của chị không phải là tiểu sát thủ Giang Thành sao, sao lại biến thành Giang thành tiểu toàn phong rồi?”
Thời Tiểu Tiểu đầy Lạc Y Y lên xe: “U là trời, biệt danh của chị nhiều lắm, em mới biết có mấy cái thôi! Lên xe đi, không phải em nói có chuyện nghiêm túc cần phải làm sao?”
Lạc Y Y thấy dáng vẻ tự tin của cô ấy, rốt cục vẫn tràn đầy thấp thỏm ngồi lên xe.
Chuyện đi nhà họ Lạc làm cho cô hiểu được một đạo lý, trên đời này rất nhiều là thế lợi nhãn, tuy giả vờ quyền lực rất phiền phức nhưng đôi khi những ánh mắt hợm hĩnh đó có thể sẵn sàng làm mọi việc cho mình.
Sau khi ông ngoại qua đời, phần lớn những người của Trung tâm y học cổ truyền Lạc thị đều đổi thành người thân thiết của cậu, nếu cô muốn lấy lại đồ ông ngoại để lại cho cô, sẽ rất khó nếu không có nhà họ Mộ làm chỗ dựa.
Cô sợ làm chậm trễ thời gian Mộ Kính Thừa, nhưng nếu cô có thể lái xe sang của anh ra ngoài, người khác tất nhiên biết nhà họ Mộ rất coi trọng cô.