Chương 4

Ngày thứ 25 đếm ngược.Cậu nói với hắn, cậu muốn ra biển, cậu muốn cùng hắn ngắm hoàng hôn.

Hắn đồng ý.

Sáng sớm hắn liền chuẩn bị xong, nhưng cậu không dậy nổi, cơ thể cậu đau quá, muốn khóc. Thế nhưng cậu chỉ có thể kéo dài thời gian mà nói với hắn, cậu muốn ngủ nướng thêm một chút, cậu vẫn chưa muốn dậy.

Vì vậy, cho đến tận 9 giờ bọn họ mới bắt đầu xuất hiện.

Bọn họ tới bãi biển ngoài thành phố cũng đã là buổi trưa, sau khi giải quyết bữa trưa tạm thời.

Buổi chiều cậu đi vòng trên bãi cát bờ biển, trên tay nhặt đầy những vỏ ốc đầy đủ màu sắc, hình dáng, cậu muốn làm cho hắn một chiếc vòng tay, một chiếc vòng cổ. A, hay nên thêm một chiếc chuông nữa nhỉ. Cậu vì chính suy nghĩ của mình mà bất giác nở nụ cười.

Còn hắn thì vẫn luôn yên lặng nằm trên ghế dài.

Cậu không dám xuống biển, vì cơ thể gầy gò của cậu hiện tại, nếu như cậu mặc đồ bơi, không phải nếu để hắn nhìn thấy là sẽ lo lắng sao. Cậu không lỡ, nhưng cậu cũng không dám chắc hắn có lo lắng cho cậu không.

Chắc là không đâu nhỉ.

Vì hắn đang đeo kính râm, chính cậu cũng nghĩ rằng hắn đang ngủ mà thôi.

Nhưng cậu không biết, mà chính hắn cũng không nhận ra, ánh mắt hắn vẫn luôn dõi theo bóng dáng cậu, nhìn nụ cười vẫn luôn nở trên môi cậu, còn có bóng dáng nhỏ không ngừng chạy khắp nơi nhặt vỏ sò, trái tim hắn bất giác lỡ một nhịp.

Đến tận chiều tối khi hoàng hôn buông xuống, cậu mới yên lặng ngồi bên cạnh hắn, cả hai đều không nói một lời.

Ngày thứ 24 đếm ngược.

Hôm nay bọn họ trở về nhà rồi.

Hôm nay cậu có chút mệt mỏi, có vẻ cậu chơi hơi quá sức rồi, cứ thế cậu liền ngủ cả một ngày.

Ngày thứ 23 đếm ngược.

Bệnh tình cậu trở nặng không ngừng ho khan ra máu.

Thật may.... thật may hôm nay hắn phải ở công ty xử lý công việc cả ngày không thể trở về, nếu không cậu liền bị phát hiện rồi.

Nhưng đến tối sau khi hắn trở về, cậu vẫn gắng gượng cùng hắn ăn cơm, cùng hắn ở trên sofa xem ti vi.

Ngày thứ 22 đếm ngược.

Cậu muốn cùng hắn về trường đại học cũ tham quan.

Hôm đó bọn họ lén trốn dì trông coi kí túc xá trèo tường vào trong, bọn họ đi tới phòng kí túc xá cũ của mình.

Hiện tại các sinh viên đều đang nghỉ hè, chỉ còn lác đác một vài sinh viên vẫn ở lại chs.

Bọn họ ngồi trên giường cũ của mình, cậu vẫn luôn miệng nói đủ mọi chuyện, đều là chuyện thời đại học của bọn họ.

Đến cuối cùng kết thúc ở sân vườn của trường, nơi bọn họ thường cùng nhau đi qua, cùng chờ nhau tan lớp.