Chương 28: Cô còn quá nhỏ.

Thời điểm tan học, loa trường lại phát những điều cần chú ý, nhắc nhở ngày mai có mưa, các bạn học tốt nhất bảo ba mẹ tới đón.

Giang Ý Miên không có thói quen mang ô, hỏi người có ba mẹ tới đón mượn một chiếc, tính định tự mình đi về. Lúc xuống lầu đυ.ng mặt với mấy người quen nói hẹn gặp lại, rồi khôi phục trạng thái lẻ loi một mình. Nhưng cô cũng không cảm thấy cô đơn.

Trong tai đeo mp3 đang bật bài 《Candlelight》, Giang Ý Miên nhỏ giọng hát theo giai điệu, nhớ bạn trai.

Ngày hôm qua lúc chia tay, anh nói thời gian tới có lẽ bận, tháng này trời lúc nào cũng mưa, không được quên mang ô, nhớ phải mặc hai chiếc áo ấm, đừng có mặc phong phanh mỗi áo khoác chạy loạn khắp nơi.

"Nếu em không về được nhà, anh sẽ đón em sao?"

"Anh sẽ cố gắng" Anh nắm tay cô:

"Nhưng đừng vì vậy mà không bảo vệ tốt bản thân mình".

Giang Ý Miên cười hì hì, chỉ cảm thấy thật đáng yêu. Lúc yêu đương thì dễ dàng mặt đỏ tim đập, lúc nói tới việc khác thì nghiêm túc như gia trưởng. Đúng là tương phản trên con người anh, khiến cô cảm thấy có chút mới mẻ.

Tất nhiên, cô không muốn khiến cho người khác lo lắng cho mình bởi những việc ngu xuẩn, chỉ là Yến Thành quan tâm mù quáng làm cô cảm thấy vui hơn. Anh biết rõ cô cũng chẳng ngốc như vậy, nhưng vẫn sợ cô không nghe lời.

Giang Ý Miên chậm rì rì đi ra hướng cổng trường, Mp3 vừa lúc hết pin, cô đang chuẩn bị lấy khỏi tai, bên cạnh truyền tới tiếng ô tô bóp còi, pim một tiếng, dọa cô giật nẩy mình.

Cô quay đầu híp mắt, cửa kính xe cũng vừa lúc hạ xuống.

Yến Thành giọng trách cứ với khuân mặt không đồng tình: " Đi đường không được nghe nhạc".

Không phải anh nói rất bận sao.

Vậy mà vẫn tới đây.

Giang Ý Miên ngoan ngoãn kéo tai nghe xuống, cười lộ ra hai chiếc má lúm đồng tiền:

"Biết rồi, quản gia Yến"

*

Lên xe, cô vẫn không nhịn được trêu chọc tâm tình: "Nhanh vậy đã hết bận rồi?"

Hôm nay anh ăn mặc nghiêm chỉnh, áo sơ mi trắng, bên ngoài áo lông, màu đen tay áo dài tới bàn tay anh tuyết trắng đang đặt lên vô lăng, trên mũi là mắt kính hình tròn lạnh băng, nhìn ra vẻ lạnh lẽo nghiêm túc.

"Vẫn chưa, đợi lát nữa còn ăn bữa cơm cùng giáo sư".

Yến Thành đã học đại học, sang năm nếu không thi lên thạc sĩ thì sẽ tính trực tiếp đi thực tập. Nhưng ý nguyện của anh cũng không có gì cao lắm, muốn suy xét rất nhiều phương diện, hiện tại đơn giản chỉ muốn làm thêm tích cóp một ít kinh nghiệm.

"Vâng."

Nhắc tới mấy chuyện này thì Giang Ý Miên không có nhiều trải nghiệm, nên cũng thức thời không mở miệng, thế giới của người trưởng thành, không phải đầu óc một đứa cao trung như cô có thể hiểu được.

"Em có muốn đi không?"

Giang Ý Miên tưởng mình nghe nhầm, sợ tới mức rụt vai lại:

"Em đi làm gì?"

"Không cần phải khẩn trương như vậy." Anh bị phản ứng thái quá của cô làm bật cười, khóe miệng cong cong lên cười thành một vòng cung:

"Cũng không phải trường hợp gì đặc biệt, chỉ đơn giản ăn một bữa cơm, cùng mấy người bạn hợp tác gặp mặt một chút".

Anh bổ sung thêm: "Cho nên, có thể mang người nhà theo."

"..."

Lúc anh nói hai chữ người nhà, âm thanh hơi trầm xuống, Giang Ý Miên bị cách nói này làm nóng lên, cảm giác mặt cũng nóng.

"Không tiện đi..." Cô trầm mặc một hồi, do dự nói, "Em đi cũng không biết nói cái gì, chưa tham gia những buổi như vậy, nhỡ làm mất mặt anh..." Giang Ý Miên dừng một chút, "Hơn nữa em vẫn còn mặc đồng phục mà."

Yến Thành cũng muốn chỉ hỏi trêu cô, nếu Giang Ý Miên thật sự muốn đi cũng không sao, dù sao cũng chỉ thêm một đôi đũa, nhưng sẽ bị trêu đùa.

Hiện tại thấy dáng vẻ thấp thỏm bất an của cô, Yến Thành bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Bộ dáng này Giang Ý Miên đã thấy qua nhiều, nhưng tâm tình anh đang vui vẻ lên.

"Sẽ không mất mặt."

Anh nói:" Vậy trước tiên anh đưa em về nhà, hôm nay vẫn chưa ăn bánh kem?"

"Ngày hôm qua đã kịp ăn đâu, lần sau ăn"

"Được"

Thấy anh bấm bản đồ, đi tới hướng con đường quen thuộc, rốt cuộc Giang Ý Miên mới buông xuống trong lòng.

Cùng bạn trai đi tham gia tiệc tùng gì đó...

Chuyện như vậy chưa từng xuất hiện trong thời gian trước đây cô yêu đương, chưa từng trải qua, Giang Ý Miên sợ mình thể hiện không tốt.

Trước khi cô cùng Yến Thành yêu nhau, đa số thời điểm Giang Ý Miên đều cảm giác được sự tôn trọng lẫn nhau, rất bình đẳng. Nhưng có chuyện này, cô cũng rõ ràng hơn giữa họ cũng có sự chênh lệch.

Hiển nhiên cô còn quá nhỏ, vẫn chưa chuẩn bị tốt để tiến vào thế giới của anh.