Chương 6: Không đứng nổi sao?

Tiểu Hựu Hựu thật là mẫn cảm.

- Không thể xoa như vậy… Giang Thái Nhiên, cậu nhẹ chút…

Tảm Hựu Nhi dựa lưng vào trên người Giang Thái Nhiên, hai tay hơi hơi nâng lên làm hắn dễ dàng xoa nắn ngực mình. Hai người không phải lặng lẽ trốn 3 người còn lại ra ngoài làm tình mà tất cả là do tên đầu sỏ Hàng Tễ Duẫn gây ra, đang ngồi bên cạnh bọn họ, rất có hứng thú mà nhìn chằm chằm cảnh tượng hương diễm này.

Năm phút trước, Hàng Tễ Duẫn lại rút được lá A làm Tảm Hựu Nhi cực kỳ hoài nghi hắn ra gian lận. Hàng Tễ Duẫn liên tục trêu cợt 3 nam sinh còn lại. Kha Hoằng Dẫn trừng phạt Tống Loan ra ngoài cửa sổ hét lớn tôi là heo, Giang Thái Nhiên trừng phạt Kha Hoằng Danh cởi quần chỉ còn chiếc quần lót, Hàng Tễ Duẫn hỏi Giang Thái Nhiên thích nhất nơi nào trên người con gái, Giang Thái Nhiên trả lời thích nhất bộ ngực.

Tảm Hựu Nhi rút phải lá K, vốn định chọn nói thật để tránh một kiếp, lại mang tâm lý may mắn cho rằng Hàng Tễ Duẫn trừng phạt đại mạo hiểm đều rất dịu dàng, hẳn là sẽ không làm khó, vì thế liền chọn đại mạo hiểm. Nhưng khi nàng thấy Hàng Tễ Duẫn trăm năm không nở một nụ cười tự dưng cười mỉm thì nàng biết mình chọn sai rồi.

Quả nhiên, hắn yêu cầu nàng ngồi trên người Giang Thái Nhiên, khiến hắn cách quần áo xoa ngực mình. Nàng tức giận thiếu chút nữa chạy như bay ra ngoài, mặc kệ mưa to về nhà, lại bị một tiếng trưởng nhóm của Tống Loan gọi lại.

Không sai, Tảm Hựu Nhi là một người cực kỳ có trách nhiệm, đã đáp ứng chuyện gì thì nhất định sẽ làm. Cho nên mặc dù các thành viên trong nhóm thường xuyên làm nàng một mình hoàn thành hết công việc nàng cũng không cảm thấy có vấn đề gì. Đây cũng là nguyên nhân mà các bạn học nam thích cùng nhóm với nàng, nàng sẽ không hạn chế tự do của họ.

Tảm Hựu Nhi cũng không cảm thấy mình coi tiền như rác. Bởi vì chỉ có như vậy mới hoàn thành nhiệm vụ giáo viên giao, nàng ở phiên diện này luôn điên cuồng cố chấp. Nếu có người muốn nàng hứa một việc gì đó, mặc kệ có bao nhiêu khó khăn, chỉ cần nàng hứa thì nhất định sẽ làm được. Đương nhiên ngoại trừ những yêu cầu linh tinh vô lý như đi tìm chết, nàng sẽ không đáp ứng. Nhiều người cũng lợi dụng điểm này mà chiếm của nàng không ít chỗ tốt.

Chính mình là nhóm trưởng nha, sao có thể đối diện với thành viên nhóm mình mà lâm trận bỏ chạy được. Chần chừ 5 phút, Tảm Hựu Nhi quyết định tiếp nhận đại mạo hiểm này. Nàng còn an ủi bản thân, dù sao cũng cách lớp quần áo, mình cũng không có bạn trai, hắn cũng không có bạn gái, không sao, không sao. Mình là con gái thời đại mới, không cần để ý việc này có thuần khiết hay không.

Giang Thái Nhiên gấp không chờ nổi. Nghe được đáp án của Tảm Hựu Nhi liền nhanh chóng vỗ vỗ đùi, ý bảo nàng ngồi lên chúng. Tảm Hựu Nhi bày ra vẻ mặt anh dũng hy sinh ngồi lên, đợi nàng làm tốt tư tưởng gật gật đầu liền nói cho Giang Thái Nhiên chính mình chuẩn bị xong.

Giang Thái Nhiên vươn tay ra từ dưới cánh tay của nàng, bàn tay nhẹ nhàng áp lên bộ ngực của nàng, sau đó chậm rãi nắm chặt, bắt đầu xoa bóp. Nàng mặc quần áo, nội y đều là kiểu dáng mùa hè, lớp lót rất mỏng. Cho nên dù cách quần áo cùng nội y cũng cảm nhận được rõ ràng sự mềm mại của nàng.

- Giơ tay lên đi, thuận tiện cho cậu ta.

Hàng Tễ Duẫn đột nhiên bỏ thêm một yêu cầu làm Tảm Hựu Nhi đem cánh tay đang ngăn chặn động tác của hắn nâng lên, hung hăng trừng Hàng Tễ Duẫn đang bắt chéo chân bày ra dáng vẻ không liên quan đến mình. Trừng mắt mười mấy giây có chút đau, nàng thu hồi ánh mắt hung tợn của mình, nhăn mặt chậm rãi nâng hai tay lên.

Động tác nắn bóp của Giang Thái Nhiên càng thêm tự nhiên, đầu hắn nhẹ dựa vào sau lưng Tảm Hựu Nhi, thở ra khí nóng vào phía sau tai nàng làm nàng tê dại muốn trốn tránh. Nhưng mà bộ ngực của nàng còn đang bị hắn xoa bóp sao có thể né tránh, chỉ có thể cố nén cảm giác ngứa đến tê dại, hơi híp mắt bị hắn xoa ngực.

Nội y rất mỏng, bởi vậy khi đầu vú nàng cứng lên, Giang Thái Nhiên liền lập tức cảm nhận được. Hắn càng dùng sức xoa nắn, hướng đầu vú cứng mà vuốt ve.

- Ưm…

Tựa như bị người nắm đầu vú, Tảm Hựu Nhi khẽ rên ra tiếng, nàng chưa cùng người khác có hành vi thân mật như vậy. Bộ ngực nàng mẫn cảm, bị Giang Thái Nhiên xoa nắn như vậy, không thoải mái mà rên rỉ mới là lạ.

Cây gậy cực nóng của Giang Thái Nhiên ngay từ khi nàng ngồi xuống đã cứng rắn mà chọc nàng. Đối với hắn, tên tùy thời có thể động dục, là phản ứng hết sức bình thường. Chính là thủ pháp xoa nắn sắc tình của hắn thật sự làm Tảm Hựu Nhi có chút chịu không nổi.

Thân mình nàng chậm rãi mềm xuống phải dựa vào trên người Giang Thái Nhiên mới không ngã, hai tay không còn sức để nâng lên chỉ có thể đặt tại hai bên sườn, không còn sức lực kẹp cánh tay Thái Nhiên, làm hắn càng dễ dàng xoa bóp nơi tròn trịa của Hựu Nhi.

Hai ngón tay cái của hắn ấn, xoa tròn hai hạt đậu. Tảm Hựu Nhi từ nơi đó truyền đến cảm giác trướng, tiếng rên rỉ vẫn luôn nhịn xuống nay khẽ ngâm ra, tiếng rên rỉ yêu kiều như tiếng mèo kêu làm cực nóng dưới mông càng thêm cứng rắn.

Giang Thái Nhiên sao lại mặc quần thể dục chứ, quần bò còn tốt hơn chút, quần thể thao quá mỏng! Xoa vòng quanh bầu ngực giống như đang mát xa cho nàng, trước dùng sức bóp, sau lại nhẹ nhàng xoa nắn, Hựu Nhi cũng không thể phàn nàn sức lực của cậu ta.

Tống Loan cùng Kha Hoằng Danh đứng bên cửa sổ, hai người rõ ràng vẫn luôn đối chọi gay gắt nay lại đồng loạt trầm mặc. Hàng Tễ Duẫn ở trên ghế bắt chéo chân, đồng tử đen lại nhìn chằm chằm hai người Giang Thái Nhiên và Hựu Nhi.

Hắn lại từ áo khoác móc ra hộp thuốc, khác với lần trước chính là hắn rốt cuộc châm lửa. Ngón giữa thon dài cùng ngón trỏ kẹp lấy điếu thuốc, môi mỏng ngậm đầu lọc, nhẹ hút một ngụm, toàn thân ẩn trong tối, chỗ đèn chưa bật, chỉ có màu trắng của khói thuốc lượn lờ tỏ rõ sự hiện diện.

Bên ngoài đánh tới một loạt tia chớp, cùng tiếng sấm vang lên vậy mà không quấy rầy được hai người đang chìm đắm kia. Ở trong căn nhà tối thui ngược lại càng tăng thêm không khí ái muội.

- Ngực Tiểu Hựu Hựu rất tuyệt! Mặc thêm nhiều quần áo bó sát lại càng đáng yêu nha!

Giang Thái Nhiên nhẹ nhàng gợi lên khóe miệng, rất đắc ý Hựu Nhi vì mình xoa bóp mà rên rỉ thành tiếng. Khuôn mặt hắn nhuốm đầy tình dục, ẩn hiện cùng bóng rèm.

- Ưm… Giang Thái Nhiên, cậu đừng nói nữa… Á…

Bất luận khuôn mặt đỏ ửng, đôi mắt bởi vì sung sướng mà mờ sương đều chứng tỏ sự thật rằng nàng đang vô cùng thoải mái.

- Được rồi.

Hàng Tễ Duẫn khàn giọng nói ra một tiếng, gắt gao nhìn thẳng vào mặt Tảm Hựu Nhi, trong mắt chất chứa gì đó mãnh liệt. Không lâu sau thu hồi ánh mắt, hắn đem thuốc dập tắt, ngồi ngay ngắn trở lại.

- Ài, tớ còn chưa đã ghiền đâu.

Nghe thấy Hàng Tễ Duẫn lên tiếng, Giang Thái Nhiên ngoài miệng nói chính mình chưa đã ghiền nhưng cũng nhanh chóng buông tay xuống eo Tảm Hựu Nhi, ở bên tai nàng nhẹ giọng nói:

- Nên đứng lên rồi, Tiểu Hựu Hựu…

Mang theo hỗn hợp khí nóng từ tiếng nói từ tính cùng gió lạnh thổi vào trong tai Tảm Hựu Nhi, nàng không được tự nhiên quay đầu đi, đem tay Giang Thái Nhiên kéo ra.

- Tớ biết rồi.

Nhưng vừa mới đứng lên, chân nàng liền mềm, ngã trên người Thái Nhiên. Cũng không biết hắn có phải dự đoán được trước hay không mà đem cánh tay vững chắc vững vàng đỡ được nàng, đem nàng ôm trong l*иg ngực.

- Không đứng lên nổi sao? Tiểu Hựu Hựu thật là mẫn cảm… Tớ đưa cậu đi.

Nói xong lời trêu ghẹo, nét tươi cười bên miệng của hắn chưa từng tắt, đem nàng ôm công chúa về đến chỗ ngồi, một chân đạp lên ghế bên cạnh, không kịp chờ đợi mà đòi chơi tiếp lượt mới. Bỗng Tảm Hựu Nhi đang nằm bò ra bàn đột nhiên lên tiếng:

- Tớ không muốn chơi nữa. Mấy cậu thật quá đáng!

Giang Thái Nhiên còn chưa kịp thất vọng, Tống Loan liền ở một bên nói tiếp.

- Vậy chúng ta chơi trò quốc vương đi! Hựu Nhi không có điện thoại không phải rất buồn chán sao? Trò này rất thú vị đấy!

Tảm Hựu Nhi có chút sức sống trở lại, đứng dậy hưng phấn nói:

- Trò gì trò gì, tớ muốn chơi trò thú vị!

- Vậy quyết định thế nhé!

- Một lời đã định!

Tảm Hựu Nhi lời thề son sắt, nàng sợ nhất người khác nói nàng không chân thành. Tống Loan ánh mắt mềm mại, dịu dàng mà nhìn chằm chằm Tảm Hựu Nhi, bên miệng ý cưới càng sâu.