Chương 7

Trân Ni trợn mắt rồi nhanh chóng cụp mắt lại khi mặt Lệ Sa chỉ cách cô khoảng chừng 5cm. Cô cảm nhận được hơi thở của Lệ Sa phả bên tai mình, mùi hương cơ thể đặc trưng của Lệ Sa nhanh chóng lấp đi không khí xung quanh cô, len lỏi vào mũi cô khiến hơi thở cô gấp gáp, tim đập loạn trong lòng ngực, mặt bắt đầu ửng đỏ.

“Tại sao cứ khıêυ khí©h tôi thế?” – Giọng Lệ Sa trầm đυ.c vang vọng bên tai cô, cô rùng mình cảm giác giọng nói Lệ Sa không giống như bình thường.

Trân Ni lắc đầu, không dám chống cự. Thân hình nhỏ bé của cô nằm gọn trong thân thể Lệ Sa, tay Lệ Sa chống lên cánh cửa hai bên bao lấy cô. Mặt cúi xuống nhìn Trân Ni với ánh mắt đầy gân đỏ.

“Nhìn tôi…” – Lệ Sa ra lệnh

Trân Ni như rô bốt bị Lệ Sa lên dây cót, nghe lời cô răm rắp. Trân Ni mím môi, ngước mặt đối mặt với Lệ Sa. Ánh mắt cô liên tục láo liên không dám nhìn thẳng vào mắt Lệ Sa, cảm giác đôi mắt ấy như muốn nuốt chửng lấy cô, đầy du͙© vọиɠ.

“Tôi không tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên, nhưng em đã đến lần hai thế này. Thì cùng chơi đùa một chút”

Lệ Sa dứt câu liền nâng lấy mặt Trân Ni, đôi môi mọng đỏ liền áp lên môi cô chiếm lấy tiện nghi. Trân Ni không kịp phản ứng đã bị môi Lệ Sa tách lấy, mυ"ŧ mạnh bạo. Trân Ni chới với, liền bị thân thể to lớn của Lệ Sa nhanh chóng ép sát vào cánh cửa nghe một tiếng rầm thật lớn. Cảm giác người đối diện thô bạo cắи ʍút̼ môi mình, Trân Ni cau mày, tay bất giác nắm lấy vạt áo cô định đẩy ra thì đã bị tay cô giữ chặt, khoá lêи đỉиɦ đầu.

“Thả tôi ra…” – Tiếng Trân Ni lí nhí trong vòm họng

Lệ Sa ra sức mυ"ŧ lên môi cô, chiếc lưỡi ẩm ướt luồn vào khoang miệng cô cuốn lấy lưỡi cô mà trêu đùa, Trân Ni thấy l*иg ngực mình như bị hút hết không khí, ngực liên tục phập phồng, vội đẩy Lệ Sa ra cố gắng hít lấy hít để.

“Cô…ưmmm~~”

Lệ Sa cắn lên môi cô giầy xéo, hai tay nhanh chống luồn vào trong áo cô tìm đến nơi ấm áp. Bàn tay thô bạo bóp lấy ngực cô mà xoa nắn đến phát đau, Trân Ni cau mày, cắn lên môi Lệ Sa

“Đau…” – Cô đẩy Lệ Sa ra

Lệ Sa quét một chút máu dính bên khoé môi, nhìn Trân Ni sợ hãi, bất giác cong môi. Cô đang khích thích sự ham muốn của Lệ Sa, chưa bao giờ có ai từ chối cô. Cảm thấy trong lòng bức rức kinh khủng, muốn đè con người đối diện mình xuống giường mà làʍ t̠ìиɦ đến chết.

“Dừng lại… cô bị điên à?. Thả tôi ra”

Trân Ni hốt hoảng nắm lấy áo mình, la oai oái khi bị Lệ Sa nhấc bổng lên, nằm gọn trong vòng tay săn chắc của cô

“Thả tôi xuống. Có tin tôi la lên không?”

“Em nghĩ xem ai dám xông vào đây?”

“Hϊếp DÂ….ưmmmm~~~”

Câu chữ vừa đến miệng đã bị môi Lệ Sa nuốt lấy, Trân Ni hận không thể cắn lưỡi chết tại đây cho rồi, liên tục bị tên này chiếm tiện nghi lần này đến lần khác.

Lệ Sa thô bạo thả cô xuống giường trong căn phòng riêng. Vì hay tăng ca nên phòng Lệ Sa có một căn phòng giống với phòng ở nhà cô, cả nội thất, chỉ có điều là diện tích nhỏ hơn. Lệ Sa nhanh chóng cởi phăng chiếc áo vest của mình quăng xuống nền gạch, Trân Ni cảm thấy có chuyện chẳng lành, vội bật dậy đã bị thân thể Lệ Sa ép xuống giường. Hai tay nắm lấy cổ tay cô, chân kẹp chặt lấy chân cô để cô không thể cử động.

“Cô đừng làm bậy…”

“Buông ra, nhanh lên” – Trân Ni mạnh miệng hét lên

“Tôi làʍ t̠ìиɦ, không làm bậy”

Lệ Sa cong môi, áp mặt mình vào hõm cổ cô, mυ"ŧ lấy cổ cô trắng ngần, đặt những vết ấn đỏ mới chồng lên những vết cũ vẫn còn mờ nhạt. Tay cô nhanh chóng xé chiếc áo sơ mi của Trân Ni, lộ ra đôi gò bồng đang được chiếc bra ôm lấy, nhấp nhô lên xuống. Đôi tay Lệ Sa mạnh bạo bắt lấy ngực cô, kéo chiếc bra lên cao để lộ ra nhũ hoa đỏ hồng, ngón tay nắm lấy nó se se vào khiến Trân Ni rùng mình.

“Ưmmm~~…. dừng lại”

Lệ Sa lướt môi mình xuống xương quai xanh, dừng lại đôi gò bồng. Tháo lấy nút bra phía trước, đôi gò bồng liền nhảy tưng lên khi không có chiếc bra gò bó. Lệ Sa hé môi, mυ"ŧ lên nhũ hoa Trân Ni đã bị tay cô se đến ửng đỏ. Tiếp mυ"ŧ máp nghe thật da^ʍ mỹ khiến Trân Ni đỏ mặt.

“Đừng… ưmmm~~…. dừng lại đi”

“Xin cô…”

Trân Ni miệng van xin cô, nhưng bên dưới dòng bạch dịch nóng ấm đã rỉ ra ướt cả vùng thanh xuân. Trân Ni cảm nhận thân thể mình được kí©h thí©ɧ đến cực điểm, chẳng còn sức mà chống đối. Cô buông thả mình theo từng nhịp điệu của Lệ Sa.

“Ưmmmm~~….”

Cô thấy thoải mái, cảm nhận đôi môi mềm mại đang mυ"ŧ lấy bầu ngực cô, chiếc lưỡi nóng bỏng đang cuốn lấy nhũ hoa cô khiến nó tê dại, cảm giác thật sự rất khích thích.

“Ahhh… đừng”

Trân Ni vội hét lên, mím chặt môi khi tay Lệ Sa luồn vào quần cô, đi qua chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ, bao phủ lấy cô bé cô.

“Có phải rất kí©h thí©ɧ không?” – Lệ Sa tay đã chạm vào hạt đậu nhỏ xoa xoa

“Không… không thích… ưmmm~~”

Lệ Sa ấn vào hạt đậu nhỏ, Trân Ni liền rùng mình.

“Phản ứng rất tốt” – Lệ Sa cười trêu chọc