Chương 21

Lệ Sa vòng tay ôm lấy lưng Trân Ni, ngón tay bên trong đã bắt đầu chuyển động. Trân Ni lắc mông theo từng cú thúc của Lệ Sa

“Ưmmm~~”

Lệ Sa chăm chú nhìn gương mặt đê mê của Trân Ni, từng tiếng thở của Trân Ni càng thêm kí©h thí©ɧ cô, Lệ Sa áp môi mυ"ŧ lên cổ Trân Ni, lướt môi bên tai cô, chiếc lưỡi cuốn lấy vành tai Trân Ni rồi lướt xuống cằm đi qua xương quai xanh. Trân Ni bị Lệ Sa đẩy lên để bầu ngực to tròn của cô chạm đến môi Lệ Sa, Lệ Sa hé môi, mυ"ŧ lấy khoảng vun tròn, lưỡi cuốn lên nhũ hoa đã ửng đỏ. Trân Ni vịn hai tay vào đầu giường, thân thể cô được Lệ Sa chăm sóc đến phát điên, từng thớ thịt đều trở nên mẫn cảm. Bên trong Trân Ni ngứa ngáy, hai ngón tay Lệ Sa liên tục ma sát vào vách tường thịt, Lệ Sa cảm thấy vách tường thịt co bóp siết chặt tay cô, Lệ Sa cắn chặt lên ngực Trân Ni, thúc tay mạnh vào để Trân Ni lên cao trào. Trân Ni hét lên, tay vịn vào đầu giường liền nhũn ra, bên dưới co giật lên, bạch dịch theo tay Lệ Sa tuôn chảy rơi xuống bụng cô. Lệ Sa đẩy người Trân Ni ngồi thẳng dậy, ôm lấy mông cô kéo cô về phía trước. Hành động của Lệ Sa nhanh đến mức Trân Ni chỉ biết vịn lấy đầu giường, cô bé nhanh chóng đã bị môi Lệ Sa chiếm lấy. Chiếc lưỡi ẩm ướt lướt qua tiểu hạt đậu của Trân Ni, Trân Ni liền nẩy mông lên vì tiểu hạt đậu vẫn còn mẫn cảm. Chân run run kẹp hai bên đầu Lệ Sa, Lệ Sa ôm lấy mông Trân Ni kéo mông cô xuống, đôi môi tham lam mυ"ŧ trọn lấy cô bé Trân Ni, mật dịch từ cô bé cũng nhanh chóng bị Lệ Sa mυ"ŧ lấy cho vào bụng.

“Ư… Lệ Sa~~”

“Đừng… đừng… ưmmm~~”

Tiếng mυ"ŧ máp của Lệ Sa lên cô bé, tiếng nỉ non của Trân Ni khiến căn phòng nóng đến bức người. Trân Ni cắn môi, lắc đầu khi Lệ Sa liên tục đánh lưỡi lên tiểu hạt đậu.

“Em sắp chịu không được… Lệ Sa… Ahhh~~”

Trân Ni giật lên, thở dốc dựa đầu vào thành giường, Lệ Sa vẫn ôm chặt lấy mông cô, lưỡi vẫn say mê lướt lên cô bé cô. Trân Ni không thể chịu đựng thêm, bên trong muốn phát điên, cô thèm được Lệ Sa thô bạo ra vào.

“Dừng lại… Lệ Sa… em chết mất”

“Ưmmmm~~~”

“Bên trong em… Lệ Sa… thật khó chịu”

Trân Ni rêи ɾỉ những tiếng đứt quãng, hơi thở cô càng lúc càng loạn, bên trong ngày một kêu gào. Trân Ni ưỡn người, lại thêm một đợt cao trào mới, cô nhũn người, chân mỏi nhừ ngã rạp xuống người Lệ Sa. Lệ Sa đỡ lấy người cô, kéo cô vào lòng mình.

“Tôi dùng nó nhé”

Trân Ni không đáp lời, hiện tại cô chẳng còn hơi sức để trả lời Lệ Sa. Lệ Sa kéo trong ngăn tủ ra vật to lớn đeo vào người, ôm lấy Trân Ni từ phía sau. Nhẹ nhàng ngửi mùi hương cơ thể Trân Ni, nó như một chất kí©h thí©ɧ, càng khiến Lệ Sa ham muốn. Lệ Sa vuốt vuốt lấy vật giả, nâng chân Trân Ni lên cao, đặt vật to lớn ngay tiểu huyệt động rồi đẩy nhẹ hong. Tiểu huyệt động được tiết nhiều bạch dịch nên vật to lớn dễ dàng đi vào, nhanh chóng đã cắm sâu vào bên trong. Trân Ni ưỡn người, cảm nhận tiểu huyệt của mình đầy ắp

“Ahhhh~~~…. Lệ Sa”

Trân Ni bấu tay xuống drap giường, lí nhí gọi tên cô. Lệ Sa áp môi hôn lên cổ Trân Ni, tay vuốt ve cơ thể cô, bên dưới hong bắt đầu chuyển động.

“Ưmmmm~~”

“Sâu quá…”

Trân Ni vịn tay lên hong Lệ Sa khi Lệ Sa đánh cắm vào tiểu huyệt động.

“Đau sao?”

“Sâu… ưm~~” – Trân Ni lắc đầu

Lệ Sa điều chỉnh nhịp độ, để Trân Ni dần quen với vật giả. Trân Ni gật đầu, Lệ Sa liền đẩy mạnh hong, thúc mạnh vật giả vào sâu bên trong cô. Trân Ni cắn chặt răng xuống drap giường, tiếng rêи ɾỉ bị nén bên dưới. Lệ Sa đẩy mông Trân Ni lên cao, vυ"t vào mông cô một cái tát, Trân Ni rên ư ử trong miệng. Thật sự kí©h thí©ɧ quá mức, thân thể cô đang được Lệ Sa kí©h thí©ɧ muốn nổ tung. Lệ Sa đặt tay lên tiểu hạt đậu xoa xoa, kết hợp cùng hong cô đẩy di vật vào tiểu huyệt động. Trân Ni lắc đầu, quá nhiều, bên trong ngứa ngáy.

“Em sắp… nhanh một chút… Lệ Sa”

“Ưmmm~~”

“Aaaahhh”

Trân Ni hét lên, cao trào một lần nữa đánh úp cô. Lệ Sa rêи ɾỉ, kéo người Trân Ni đang run rẩy lên cao theo kiểu doggy. Cao trào lúc nãy vẫn chưa ngưng, Lệ Sa vẫn điên cuồng đánh cắm

“Chậm thôi… Lệ Sa”

“Ưmmm~~”

Lệ Sa áp người mình lên người Trân Ni, tay vòng lên xoa nắn lên bầu ngực cô căng tròn, ngón tay se se lên nhũ hoa, hong vẫn thô bạo ra vào.

“Chết mất… thật thoải mái~~”

“Ưmmm~~”

Lệ Sa rêи ɾỉ, tiếng rên bị nén trong vòm họng thật quyến rũ, đầy kí©h thí©ɧ. Trân Ni chân mỏi nhừ, run rẩy lên cao trào.

“Đừng.. đừng thêm nữa”

Lệ Sa lật người Trân Ni, cô muốn Trân Ni, bao nhiêu cũng không đủ. Trân Ni lắc đầu, cô đã lên cao trào bao nhiêu lần cũng không nhớ nữa, thân thể cô hiện tại đã rã ra hết, chẳng còn sức để thêm nữa. Lệ Sa rút vật giả ra rồi lại trượt vào, cô chống tay hai bên Trân Ni, nhìn mặt Trân Ni đã ngấm mệt, mắt nhắm chặt, gương mặt đê mê. Lệ Sa áp môi lên môi Trân Ni, Trân Ni như vô thức hôn đáp trả Lệ Sa.

“Ưmmm~~”

Tiếng rêи ɾỉ bị Lệ Sa nuốt vào bụng, Lệ Sa điên cuồng cắи ʍút̼ lên môi cô, tiếng thở gấp của Lệ Sa bên tai cô, Trân Ni cắn chặt lên môi Lệ Sa đến chảy máu, chân co quắp lại, ưỡn người đón thêm một đợt cao trào. Trân Ni run rẩy, thả người mềm nhũn xuống giường, Lệ Sa đẩy hong thêm vài cái để Trân Ni đạt đến đỉnh điểm rồi rút ra. Lệ Sa hôn lên mắt Trân Ni nhắm nghiền, lên mũi cô rồi lên môi. Lệ Sa ngã người về bên cạnh, ôm lấy thân thể kiệt sức của Trân Ni sát vào lòng.