Chương 19

Lệ Sa ngước mặt lên nhìn Trân Ni mặt đẫm lệ, con ngươi đầy sợ hãi nhìn cô. Lệ Sa bất giác lùi về sau, cô thấy trong người mình khó chịu, mùi hương trên cơ thể Trân Ni như một loại kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ của cô. Cô nuốt khan, xoay người, cởi lấy chiếc áo khoác trên người ném sang một bên rồi nhảy xuống hồ bơi bên cạnh, cô muốn nước lạnh sẽ rửa đi những cảm giác khó chịu trong lòng cô. Trân Ni nhìn hành động của Lệ Sa nhanh đến mức cô không phản ứng kịp, chỉ biết hét lên một tiếng

“Lệ Sa…” – Cô ngồi bên hồ, chẳng thấy Lệ Sa đâu. Cô lo sợ Lệ Sa sẽ nghĩ quẩn.

“Lệ Sa… nghe em nói không?”

Bóng tối bên hồ khiến cô không nhìn rõ được. Cô nuốt khan, bên dưới vẫn không lấy một tiếng động. Cô sợ Lệ Sa sẽ bị ngấm nước lạnh mà chết mất. Đã khuya thế này rồi.

“Đừng làm em sợ…” – Cô nấc lên, vẫy vẫy tay mình xuống nước tạo tiếng động để gây sự chú ý.

Lệ Sa vịn tay vào thành hồ, ngôi lên mặt nước. Lệ Sa mặt đỏ ửng, tiếng thở gấp gáp, môi đã bắt đầu tái nhợt đi. Cô vịn lấy tay Lệ Sa, khóc nức nở.

“Lên đây đi… đừng mà”

Trân Ni lắc đầu, nhìn Lệ Sa cứ thụp người mình xuống nước rồi ngôi lên. Trân Ni cắn lấy môi mình, nhắm chặt mắt nhảy xuống hồ, cô bị chới với vì mực nước khá cao. Trân Ni cố đẩy thân mình lại gần Lệ Sa, vòng tay mình ôm lấy thân cô, Trân Ni áp mặt mình vào lưng cô làm điểm tựa.

“Dừng lại đi… Lệ Sa” – Trân Ni lí nhí

Lệ Sa từ lúc cảm nhận được vòng tay của Trân Ni đang ôm lấy mình đã dừng đi hành động hành hạ bản thân, cô cúi mặt thở dốc, mặc cho Trân Ni đang ôm lấy cô

“Lệ Sa tiếp tục sẽ chết mất”

Trân Ni nức nở nói không thành câu. Lệ Sa cố lấy bình tĩnh, xoay người ôm lấy cô. Trân Ni bị chới với, chân vô thức kẹp chặt vào hong Lệ Sa. Trân Ni cúi mặt đối mặt với Lệ Sa đang ngước lên nhìn mình, mặt cả hai tái nhợt vì ngấm nước lâu, cộng thêm gió đêm phà vào. Trân Ni áp mặt mình xuống môi Lệ Sa muốn trao cho cô hơi ấm, Lệ Sa nhắm chặt mắt tận hưởng cái hôn của Trân Ni. Môi lưỡi dây dưa như quên mất đi cái lạnh thấu xương, chỉ đến khi chẳng còn chút hơi trong l*иg ngực mới buông ra.

“Lên được không? Em lạnh” – Trân Ni răng môi đánh lập cập vào nhau, Lệ Sa cong môi cười, vòng tay siết lấy cô rồi dúi đầu xoa xoa vào ngực cô.

“Đến đây, tôi giúp em lau tóc”

Lệ Sa thấy Trân Ni bước ra thì gọi cô lại ngồi gần mình, Trân Ni gật đầu bẽn lẽn đi lại gần Lệ Sa. Cả hai im lặng một hồi lâu, chỉ nghe được tiếng máy sấy tóc phát ra trong phòng.

“Em ở lại nhà Lệ Sa thế này, có ổn không?”

“Sao lại hỏi vậy?”

“Sáng mai lỡ Lạp phu nhân thấy em thì làm sao đây?” – Trân Ni lo lắng

“Em đừng lo, mẹ tôi kể về em suốt ngày. Có vẻ bà cũng rất ngạc nhiên về em”

“Lạp phu nhân kể gì?”

“Em muốn tôi kể chi tiết không?” – Lệ Sa dừng máy sấy, mặt đối mặt nhìn Trân Ni

Trân Ni thấy hành động đột ngột của Lệ Sa, cảm thấy không ổn. Cô nuốt nước bọt đánh ực, không dám nhìn vào gương mặt Lệ Sa đã bắt đầu nổi lên du͙© vọиɠ. Trân Ni cúi gầm mặt, lắc đầu trước câu hỏi của cô.

“Nhưng tôi muốn kể em nghe mẹ tôi đã nói gì”

Lệ Sa kéo cằm Trân Ni về sát mặt cô, áp môi cô tham lam mυ"ŧ lấy đôi môi Trân Ni đang hờ hững. Mùi rượu cay nồng vẫn còn bên trong khoang miệng Lệ Sa phả vào mũi cô khiến cô có chút say. Lệ Sa luồn chiếc lưỡi ấm nóng vào bên trong tìm lấy lưỡi cô mà dây dưa. Tiếng hôn chùn chụt giòn giã bên tai, Trân Ni như bị Lệ Sa chuốc say, thân thể dịch sát vào người cô, vòng tay ôm lấy cổ cô, cúi mặt áp nụ hôn xuống môi Lệ Sa. Lệ Sa hai tay ôm lấy eo Trân Ni, một tay tìm đến nút thắt của áo ngủ rút dây thắt. Tay Lệ Sa lần lên bên trên kéo chiếc áo của Trân Ni trôi tuột xuống giường, hiện giờ trên người Trân Ni còn mỗi chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ đang ôm lấy nơi thanh xuân đã thấm một chút dịch.

“Ưmmm~~”

Tiếng rêи ɾỉ của Trân Ni phát ra bên tai cô, thân thể Trân Ni lắc lư theo từng cái đυ.ng chạm của cô. Trân Ni đẩy người mình về phía trước, áp sát thân mình vào môi Lệ Sa đang mυ"ŧ lên bầu ngực đã căng cứng của Trân Ni.

“Ahhh~~”

Trân Ni liếʍ lấy môi khô khốc, hơi thở dần loạn nhịp. Lệ Sa một tay xoa cặp mông căng tròn, một tay bóp lấy bên bực Trân Ni. Đôi môi lần tìm xuống vùng bụng phẳng lì đang nhấp nhô, cô lướt chiếc lưỡi mình xung quanh rốn tạo cho Trân Ni thêm kí©h thí©ɧ.

“Aaaa~~…. Lệ Sa”

Bên dưới đang kêu gào, Trân Ni có thể cảm nhận được vùng thanh xuân của cô đã thấm đầy bạch dịch. Lệ Sa ngước mặt, đón lấy môi Trân Ni, tay nắm lấy cạp qυầи ɭóŧ rồi nhẹ nhàng kéo xuống. Trân Ni nhấc chân để Lệ Sa có thể dễ dàng kéo qυầи ɭóŧ ra khỏi chân cô. Lệ Sa vuốt ve lên cơ thể mẫn cảm của Trân Ni, đôi tay ấm nóng ma sát lên cơ thể cô khiến cô rùng mình. Lệ Sa đẩy nhẹ Trân Ni nằm xuống giường, tay chống hai bên vai cô, mặt đối mặt nhìn Trân Ni mặt đỏ ửng. Cũng có thể nói, bây giờ cả hai mới chính thức lên giường cùng nhau.