Chương 44: Treo lên đánh tới tấp

Sau hai vòng tranh tài, còn thừa lại chín mươi người. Ba người Cố Phong Hoa đều thành công vào vòng trong, nhưng còn phải loại bốn mươi người, để lại năm mươi người tiến hành quyết đấu với năm mươi học viên của Lừng Danh Học Viện.

Chín mươi người loại bỏ bốn mươi người, như vậy thì có mười người sẽ không cần tranh tài. Mười vị trí này sẽ được quyết định bằng cách rút thăm.

Cố Phong Hoa rút được một trong mười vị trí.

Rất nhiều người cảm thán, mười người này thật may mắn. Nhưng cũng không suy nghĩ gì nhiều, suy cho cùng, vận khí cũng là một loại thực lực.

Người không thích Cố Phong Hoa tất nhiên sẽ nghiến răng nghiến lợi không cam lòng, vận khí của Cố Phong Hoa thật tốt.

Nghe xong những lời này, Lạc Ân Ân cười lạnh một tiếng:”Đến cùng ai vận khí tốt, mấy kẻ thiểu năng trí tuệ này còn không biết cố mà quý trọng cơ hội, đối đầu với Phong Hoa mới khóc than!”

“Vậy ngươi cố lên.” Cố Phong Hoa vỗ vỗ bả vai Lạc Ân Ân.

......

Sau nửa ngày tỷ thí, những suất còn lại đã được quyết định.

Trận đấu với Lừng Danh Học Viện sẽ diễn ra trong ba ngày sau. Ba ngày này sẽ giúp các học viên nghỉ ngơi thật tốt để chuẩn bị cho cuộc chiến.

Trong khu ký túc của Lăng Thiên Học Viện có một tòa nhà cao tầng cao, đó là nơi Lăng Thiên Học Viện dùng để tiếp khách. Bây giờ, các học viên cùng các đạo sư của Lừng Danh Học Viện đều ở đó.

Màn đêm buông xuống, trong một gian phòng ở tầng cao nhất, ánh nến mờ ảo nhảy múa khiến cả phòng có chút lờ mờ.

“Ngươi xác định vật đó ở trong một nhóm tân sinh của Lăng Thiên Học Viện? Đừng lãng phí công sức chúng ta thúc đẩy lần tỷ thí này.” Một giọng nam trầm thấp khàn khàn vang lên, trong giọng nói mang theo tia lạnh lẽo.

“Xác định. Ta đã kiểm chứng, nhất định nằm trong số những tân sinh này.” Một thanh âm khác có chút chói tai, giọng điệu chắc chắn mười phần, “Sau khi gϊếŧ hai tên đạo sư của Lăng Thiên Học Viện, bọn chúng đã trốn vào trong núi rồi biến mất. Ta phát hiện có dấu vết thiêu hủy, nguyên bản nhìn không ra cái gì nhưng trước đó ta đã để lại một loại bột phấn đặc thù trên hai người kia. Khi lần theo dấu vết, mùi hương rất nhạt nhưng quả thật có.”

“A, tân sinh của Lăng Thiên Học Viện lần này toàn là ngọa hổ tàng long.” Giọng nam trầm thấp khàn khàn cười lạnh một tiếng, không biết là đang trào phúng hay là khen ngợi, “Thật không ngờ, có người có thể gϊếŧ chết hai tên đó mà không lưu vết tích. Nếu không phải ngươi có phương pháp truy tung đặc thù, thật đúng là không biết tân sinh của Lăng Thiên Học Viện lại có thực lực như vậy.”

“Người lấy được thứ đó chắc chắn không biết nó là cái gì.” Thanh âm the thé tiếp tục nói, “Đến lúc đó ta sẽ nghĩ biện pháp khiến người kia lộ ra manh mối, chúng ta lại......”

“Mặc kệ người lấy được thứ đó có biết nó là gì hay không, chỉ cần đã từng lấy nó cũng không cần phải lưu lại trên đời nữa.” Thanh âm trầm thấp khàn khàn cắt đứt thanh âm lanh lảnh, ác độc nói.

“Dạ vâng.” Chủ nhân của thanh âm the thé gật đầu một cái.

......

Ba ngày này, Cố Phong Hoa cũng không có nhàn rỗi, nàng đang huấn luyện Lạc Ân Ân cùng Mập trắng. Thực lực của hai người họ không tệ, nhưng Cố Phong Hoa có thể nhìn ra thực lực của người đến từ Lừng Danh Học Viện cũng không kém.

Ngay tại nơi Cố Phong Hoa từng nướng lợn hoa, Lạc Ân Ân cùng Mập trắng lần lượt bị Cố Phong Hoa treo lên đánh tới tấp.

“ Phong Hoa, hu hu, ta muốn nghỉ ngơi, toàn thân ta đau quá.” Lạc Ân Ân chật vật, cắm kiếm xuống đất để chống đỡ cơ thể, miễn cưỡng đứng dậy, giả khóc nàng không chịu đựng nổi nữa.

“Ta, ta...... cũng không nổi nữa. Xin hãy để chúng ta nghỉ ngơi một lát, chỉ một lát thôi mà.” Mập trắng đổ đầy mồ hôi, toàn thân giống như cơm nắm mới vớt ra khỏi nước, hoặc giống như bánh trôi nước sắp bị bóp lòi nhân bánh.

Cố Phong Hoa đang muốn nói cái gì, chợt nhíu mày nhìn về phía sau lưng.