Chương 104: Vừa gặp đã yêu?

“Bất quá, nếu đạo sư đã hỏi, ta sẽ hào phóng nói ra.” Cố Phong Hoa vẫn mỉm cười, nhưng nụ cười lại khiến nữ đạo sư cảm thấy lạnh sống lưng, “Thời cơ đột phá của mỗi người có thể khác nhau. Đối với ta, ta đột phá là do ngủ một giấc.”

Vừa dứt lời, mọi người thay đổi sắc mặt, cái này rõ ràng chính là không muốn trả lời. Không muốn trả lời cũng là bình thường, bất quá kiểu lí do thoái thác này nói rõ chính là đang mỉa mai nữ đạo sư.

Sắc mặt Nữ đạo sư biến thành màu gan lợn, ánh mắt nhìn Cố Phong Hoa đơn giản như muốn ăn thịt nàng.

“Ta còn chưa nói xong.” Cố Phong Hoa nở nụ cười mềm mại, tiếp tục nói, “Sở dĩ ta nói ngủ một giấc là vì ta đã tiến vào ảo cảnh, ở trong ảo cảnh hoặc là đột phá hủy huyễn cảnh và tỉnh lại, hoặc là chết.”

Hoặc là chết, hoặc là đột phá!

Chỉ đơn giản như vậy.

Mọi người nghe câu trả lời của nàng đều lộ vẻ bừng tỉnh hoặc vẻ suy tư. Kỳ thực, không ít người đều đột phá từ việc tìm đường sống trong chỗ chết, nhưng đó chỉ là sau khi thực lực tăng lên, tiền kỳ sẽ không mạo hiểm khi thực lực của mình còn kém. Song, Cố Phong Hoa lại đột phá như thế này? Bốn vị ca ca của nàng không phải bảo hộ nàng rất tốt sao? Họ sẽ để cho nàng mạo hiểm như thế này sao? Nhưng nàng đã đột phá và trở thành Pháp Thánh khi chưa đầy mười lăm tuổi lại là sự thật.

Sắc mặt của nữ đạo sư tại thời khắc này cực kì khó coi, nàng ta nhìn Cố Phong Hoa thật sâu, tiếp đó lạnh mặt nói: “Vô cùng cảm tạ bạn học Cố Phong Hoa đã chia sẻ, buổi học hôm nay liền đến đây thôi, tan học đi.”

Nói xong, không đợi chúng học viên hành lễ đã nhanh chóng bước ra khỏi phòng học.

Hôm nay nàng ta đã đủ mất thể diện rồi, thực sự không muốn tiếp tục ở nơi này chờ lâu một hồi nữa.

......

Trác Thanh Ca mỉm cười nhìn Cố Phong Hoa, trầm giọng nói: “Phong Hoa, ngươi thật sự làm ta kinh ngạc.”

Cố Phong Hoa nhìn Trác Thanh Ca, cười cười, không nói gì, triệu hoán ra tiểu hùng tể, ôm nó rồi sờ nó, tiếp đó cùng bọn Lạc Ân Ân ra khỏi phòng học.

Trác Thanh Ca ngồi tại chỗ, nhìn bóng lưng của Cố Phong Hoa, trong mắt tràn đầy dịu dàng.

“Phong Hoa, Trác Thanh Ca sẽ không thật sự vừa gặp đã yêu với ngươi chứ?” Lạc Ân Ân nhìn Cố Phong Hoa chậm rãi vuốt ve tiểu hùng tể, nhịn không được mà đặt câu hỏi.

“Tứ ca nói, tất cả vừa gặp đã yêu đều chỉ là gặp sắc khởi ý.” Cố Phong Hoa cười lạnh một tiếng, từ tốn nói.

“Oaa, vậy Trác Thanh Ca này thật háo sắc.” Lạc Ân Ân nghiêm túc gật đầu.

Cố Phong Hoa trợn trắng mắt nhìn Lạc Ân Ân, đồ ngốc bạch điềm, hy vọng ngươi một mực ngốc bạch điềm như vậy.

Đến xế chiều, tin tức thiên chi kiêu tử Trác Thanh Ca có ý định với Cố Phong Hoa và đang cố gắng theo đuổi nàng đã truyền khắp học viện.

Cố Phong Hoa một lần nữa trở thành nhân vật phong vân trong học viện.

Trong học viện có nhiều ý kiến khác nhau, có người nói Cố Phong Hoa mỹ mạo thiên tư không tầm thường nên nhiều người ngưỡng mộ cũng không kỳ quái.

Nhưng có một ý kiến khác, nói rằng Cố Phong Hoa giả bộ đáng thương yếu đuối để lừa gạt, câu tam đáp tứ người khác, Dạ Vân Tịch cùng Trác Thanh Ca đều bị che mắt như vậy.

Cố Phong Hoa không để ý tới những lời bóng gió này, nàng bây giờ đang kiên nhẫn cắt dưa hấu cho tiểu hùng tể. Tiểu hùng tể ăn đến hai bộ móng vuốt đầy nước, nhưng vẫn đang vùi đầu chăm chỉ ăn.

Hừ hừ.

Ăn ngon, đây là gì mà ngọt thế, Hùng Hùng rất thích.

Chạng vạng tối, Nhiễm Hồng Tuyết gọi người đến tìm Cố Phong Hoa, bảo nàng đến gặp hắn, nói có việc cần bàn.

Thời điểm nhìn thấy Nhiễm Hồng Tuyết, hắn đang gọt quả đào, không ngẩng đầu lên mà nói với Cố Phong Hoa: “Ngồi trước đi, chờ ta gọt xong đã. Ngươi xem ta có phải rất lợi hại hay không, đều gọt vỏ dài như vậy, còn không bị đứt đoạn nữa.”

Cố Phong Hoa: “......”