Chương 18: Gϊếŧ chết tập thể

Ba người Tử Quân chẳng ai ngốc, cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi bọn họ trong lòng đều rất rõ ràng. Sau đó bọn họ mỗi người đeo ba lô cá nhân theo sau Tô Duyệt xuống lầu ra cổng biệt thự.

Giờ đã thành ba người và hai con zombie, xe việt dã trước hay dùng liền lộ vẻ chật chội, không còn nhiều không gian. Vì thế Tô Duyệt trực tiếp thu lại xe việt dã vào không gian, trong ánh mắt kinh ngạc của bọn Vương Hoa Mẫn, thả ra một chiếc xe nhà di động cỡ trung.

Nhìn một màn này, Vương Hoa Mẫn ba người ánh mắt phát sáng toả nhiệt, không gian kia đến tột cùng to đến cỡ nào a, thế nhưng có thể để nhiều đồ như vậy, hơn nữa trước mắt chính là xe nhà đó, là xe nhà đó. Tận thế có một cái xe nát lái thay vì đi bộ đã rất tốt rồi, giờ trước mặt bọn họ xuất hiện lại là một cái xe nhà đa năng đấy. Bọn họ đầu tiên cũng không nghĩ đến điều kiện sẽ tốt như vậy, ba người lại một lần nữa cảm thán, quả nhiên theo lão đại chính là lựa chọn chính xác a, theo lão đại có thịt ăn!

Tô Duyệt nhìn ba người đang kinh ngạc hỏi: “Các ngươi đều biết lái xe chứ?” Ba người vội vàng hoàn hồn cật lực gật đầu.

“Vậy tốt, các ngươi luân phiên lái xe đi! Đi thôi, lên xe.” Tô Duyệt nói xong phẩy tay mọt cái, ra hiệu xuất phát, sau đó liền vào trong buồng xe, Tiểu Song vội vàng theo chân Tô Duyệt lên xe.

Sau khi ba người Vương Hoa Mẫn thương lượng thời gian đổi lái xong, Vương Hoa Mẫn và Trương Hành theo Tô Duyệt vào xe, Từ Quân thì trực tiếp ngồi vào ghế lái.

Lúc này một chiếc xe nhà xa hoa màu đen chạy trên đường lớn, đó đúng là xe của nhóm Tô Duyệt. Từ trong tỉnh C đi ra, sau đó đến tỉnh X, rồi lại tiếp tục đi về hướng tỉnh D.

Giờ là ở tỉnh X, đã không còn giống mấy ngày đầu, giờ phần lớn zombie tỉnh C đều đã rời khỏi đó, dù sao trong tỉnh C gần như đã không còn người sống sót nữa rồi, bầy zombie không có thịt sống máu tươi, tự nhiên sẽ di dời địa bàn, vì thế nơi tương đối an toàn cũng sẽ không còn an toàn nữa.

Nhóm người Tô Duyệt lái xe một đường thông suốt chạy nhanh, zombie lảng vảng xung quanh không dám đến cản đường, ngược lại còn ngoan ngoãn dọn dẹp sạch đám cây đổ ngáng đường để nhóm Tô Duyệt có thể thuận lợi đi qua.

Từ tám giờ sáng đến giờ là mười hai giờ, lái xe liên tục bốn tiếng, nhóm Tô Duyệt đã ra khỏi thành phố Hoài Dương tỉnh X, lại đi qua thành phố Nam Đình là có thể đến tỉnh T, sau đó qua thành phố Phúc Tập và Hoà Đạt là có thể đến tỉnh D rồi.

Vừa đến trưa, Trương Hành lại cầm các loại thực phẩm đến phòng bếp trên xe làm bữa trưa. Vương Hoa Mẫn đi vào hỗ trợ, Tiểu Song thì nghiêng ngả đi đi lại lại trong xe, zombie không cần nghỉ ngơi.

Còn Tô Duyệt thì tiến vào không gian, đi thu hoạch rau dưa và hoa quả đã chín, còn có trứng do đám gia cầm đẻ ra nữa. Tô Duyệt đã thử xem có thể đưa bọn Tiểu Song vào trong không gian không, lại phát hiện bọn họ không vào được, nhưng mà ban đầu mình đưa đám gia cầm sống vào không gian được mà?!

Tô Duyệt suy nghĩ một chút, liền phát hiện chỗ bất đồng trong đó, lúc đó đưa gia cầm vào không gian, bọn họ đều chưa nở ra. Mà không kể là Tiểu Song hay bọn Vương Hoa Mẫn đều đã phát sinh biến dị rồi.

Dọn dẹp xong không gian ra ngoài, vừa vặn Trương Hành vừa làm xong cơm, sau đó lên phía trước gọi Từ Quân ăn cơm, Từ Quân tìm một khoảng đất trống đỗ xe. Bởi vì có Tô Duyệt cho nên cũng không cần lo lắng zombie xung quang quấy nhiễu bọn họ ăn cơm.

Ăn xong bữa trưa mĩ vị thịnh soạn xong, Từ Quân lấy ra bản đồ Tô Duyệt lấy ở chỗ toà nhà chính phủ, đặt lên trên bàn. Vừa chỉ vào bản đồ vừa nói: “Lão đại, chúng ta hiện đang ở thành phố Nam Đình tỉnh X, chỉ cần ra khỏi thành phố Nam Đình là vào tỉnh T rồi. Qua thành phố Phúc Tập tỉnh T liền đến tỉnh D. Nếu không có gì ngoài ý muốn, ngày kia hẳn là có thể đến nơi rồi.

“Sau khi đến tỉnh D rồi, ta chính là dị năng giả kháng thể zombie, dù sao hiện tượng zombie không tấn công ta không thể nào giấu diếm vĩnh viễn được, cực khổ giấu giếm còn không bằng cứ thoải mái thể hiện ra, tránh khiến người khác hoài nghi. Hơn nữa bộ dáng của ta, ai cũng nhìn không ra ta là zombie mà, chỉ cần ta không bị thương chảy máu, thì sẽ không có vấn đề gì.” Tô Duyệt dặn dò chú ý sau khi vào tỉnh D cho ba người rõ ràng, miễn về sau lại lòi ra.

“Lão đại, cái này, dị năng giả chúng ta là dựa vào tinh hạch có được sau khi gϊếŧ zombie để nâng cao năng lực bản thân, cho nên…” Vương Hoa Mẫn có chút khó xử nhìn Tô Duyệt, “Cho nên… Chúng ta có thể đi gϊếŧ đồng loại zombie của người sau đó lấy tinh hạch tăng thực lực lên sao?”

Tô Duyệt vỗ vỗ vai Vương Hoa Mẫn, cười nói: “Chuyện này à, các ngươi cứ gϊếŧ đi, bất quá gặp được zombie có năng lực cường đại thì để lại làm đàn em cho ta là được.”

Nói xong thì xem xét lại thực lực của ba người, Vương Hoa Mẫn là dị năng giả hệ Hoả cấp một, Từ Quân là dị năng giả hệ Kim cấp hai, Trương Hành là dị năng giả hệ Thuỷ cấp một, Tiểu Song là zombie song hệ ăn mòn và tốc độ cấp hai. Nói cao cũng không cao, nói thấp cũng chẳng thấp, nhưng nếu lâm thực chiến cũng vẫn chưa đủ.

Nhìn qua đám zombie cửa xe cũng không dám lại gần bên ngoài, Tô Duyệt quyết đoán mở cửa xe ra đi về hướng bọn chúng, Tiểu Song lập tức vội vàng đi theo Tô Duyệt, thật sự trở thành cái đuôi nhỏ đúng nghĩa rồi!

Đám Vương Hoa Mẫn mặc dù không rõ Tô Duyệt muốn làm gì, nhưng thân là đàn em thì tuỳ thời đều phải theo sát bước chân tiểu thư. Vì thế ba người cũng theo sát Tô Duyệt ra khỏi xe.

Ba người vừa ra ngoài, thấy cảnh tượng trước mắt liền lập tức sững sờ tại chỗ ngây người như đầu gỗ, hơn nữa còn là ba cái đầu gỗ mồm há hốc. Ngươi từng nhìn thấy cảnh tượng mấy trăm con zombie ngã tập thể chưa? Nếu từng thấy, ngươi cũng sẽ kinh ngạc trợn mắt há mồm như vậy. Nếu như muốn sai bọn họ đi gϊếŧ mấy trăm con zombie này, bọn họ liều sống liều chết có khi gϊếŧ cũng không hết, hơn nữa trong lúc gϊếŧ tuyệt đối sẽ bị thương và dính đầy máu zombie bẩn thỉu. Nhưng Tô Duyệt vừa xuất mã, trực tiếp đứng ở nơi đó, không thấy cô ra tay thế nào, zombie liền đồng loạt ngã xuống, một tia máu cũng không có, thậm chí hoàn toàn không nhìn thấy vết thương.

Ba người Vương Hoa Mẫn nhìn nhau, trong mắt ăn ý suy nghĩ: Lão đại quả thực uy vũ, quả nhiên ôm chặt bắp đùi lão đại phi thường đúng, sau này phải ôm chặt hơn nữa.

Tô Duyệt quay đầu nói với ba người vẫn còn trong trạng thái kinh ngạc: “Tự các ngươi đi lấy tinh hạch của bọn chúng đi, sau này thì các ngươi tự dùng thực lực đi kiếm tinh hạch. Lần này là ngoại lệ. Vì năng lực của các ngươi quá thấp, cần nâng cao.”