Hoàng Thượng đi lên đầu, Hán vương mặc áo tím cùng Thái Tử hai tuổi đi ở phía sau, liếc mắt nhìn Đường Viễn Dung: đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Đường tướng quân vui vẻ như vậy, trên mặt lộ ra nụ cười, có thể thấy rằng hắn thật sự thích khuê nữ của mình.
Thái tử ở bên cạnh Hoàng Thượng, nhìn thấy Tiểu Lục đang được Đường Quốc công ôm, mặc y phục màu đỏ vui mừng, liền tò mò chạy tới.
Đường Uyển vừa nghịch viên ngọc bích vừa lấy được, muốn cho vào miệng, nhưng lần nào cũng không đút vào mà ngón tay cái lại đút vào.
“Oa, nàng thật đáng yêu, phụ hoàng, chúng ta đem nàng mang về cung dưỡng được không?”
Thái Tử kích động quay đầu lại, vẻ mặt hy vọng nhìn Hoàng Thượng.
Lão gia tử lập tức rút tay về, đôi tay vây quanh Tiểu Lục, còn nghiêng người ngăn chặnbánh mắt của Thái Tử, một bộ dáng như đề phòng trộm cướp.
Mọi người trong Đường gia: “……” Thật muốn đánh chết cái tên muốn cướp đi đứa bé Tiểu Lục của bọn họ thì phải làm thế nào đây??
“Không được, nàng nhỏ như vậy, con muốn dưỡng như thế nào? Con còn phải nhờ người khác chăm sóc!” Hoàng Thượng như thế nào sẽ đồng ý yêu cầu vô lý như vậy, huống chi, hắn muốn đồng ý, phỏng chừng người Đường gia này muốn cùng hắn liều mạng.
Thái Tử bĩu môi, đáng thương vươn tay về phía Tiểu Lục “Ta đây có thể ôm nàng một cái không?”
Ánh mắt Đường Nhị híp lại, hắn thật vất vả mới có muội muội, muội muội hắn đều còn chưa ôm, Thái Tử là từ đâu mà tới?
Điều này khiến hắn tức điên, lông mày đều dựng ngược, chỉ cần có điều không ổn liền xông lên.
Lão gia tử nhìn tiểu Thái Tử còn chưa đến đầu gối hắn, lại nhìn tiểu Lục đang vui vẻ chơi đùa trong lòng mình.
Có lẽ là bởi vì nghe được thanh âm của cùng một đứa trẻ, cũng có thể là bởi vì trẻ con bản tính hấp dẫn lẫn nhau, Tiểu Lục đột nhiên nhìn về phía Thái Tử, nhìn chằm chằm hắn, khóe miệng chảy ra nước miếng. "Ah……?"
Đường Tam công tử vội cầm khăn tay chà lau cho nàng, trong lòng buồn bực, muội muội này sao lại có thể nhìn nam nhân khác chảy nước miếng.
Lão gia tử nhất thời có chút ghen, nhưng vẫn là thuận theo tâm ý Tiểu Lục, hơi cúi người: “Chỉ là xem một chút, thân thể Thái Tử quý giá, Tiểu Lục đừng áp hư ngài, liền cứ như vậy đi!”
Lão phu nhân buồn cười lắc đầu, lão phu không thèm để ý đến thân phận của thái tử, cứ như vậy làm trò chèn ép trước mặt Hoàng Thượng.
Thái tử đầu tiên đưa tay sờ sờ tay Tiểu Lục, thấy Tiểu Lục không có phản đối, hắn đưa ngón tay cái che miệng nhìn hắn cười, tuy rằng nước miếng nhìn có chút bẩn, nhưng hắn vẫn cảm thấy thật đáng yêu, lập tức duỗi ra hai cái vòng tay nhỏ tràn đầy dũng khí vòng lấy Tiểu Lục.
May mắn lão gia tử ôm chặt, nếu không Thái Tử dùng sức này Tiểu Lục liền rớt trên mặt đất.
Hắn sợ tới mức đột ngột đứng lên, trừng mắt nhìn tiểu Thái Tử, tiến lên ngồi xuống bên cạnh Hoàng Thượng.
Thái Tử cũng không hề tức giận mà mỉm cười mãn nguyện, như đang hồi tưởng.
Đường tiểu nhị Đường Diệc Nhạc nhăn mày lại: Thật muốn vặn gãy tay đã ôm qua muội muội, nhỏ như vậy liền muốn cướp bảo bối nhà bọn họ, về sau nhất định không thể làm hắn tiếp xúc muội muội, không, phải là tất cả nam tử đều không được.
Nam Cung Hàn nhìn vẻ mặt không vui của Đường Diệc, kinh ngạc, như thế nào giống như biểu tình của phong lang?
Khẽ lắc đầu, bật cười.
Bị tổ phụ ôm ngồi xuống Đường Uyển chú ý tới động tác một tiểu ca ca bên cạnh, bị hấp dẫn đem tầm mắt dời qua.
Nam Cung Hàn mặc quần áo màu tím sáng, tiểu hài tử đều thích những đồ vật có màu sắc rực rỡ.
Duỗi tay thích thú múa may: “Nha nha……”