Chương 16: Học đi đường, chơi bùn

“Tiểu Lục có phải cũng muốn ăn cơm hay khôg?” Lão gia tử dừng chiếc đũa lại, dùng muỗng âu yếm một ít canh, cọ một chút ở bên miệng nàng.

Tiểu Lục nhấp miệng vừa lúc nếm được hương vị, lập tức nhắm mắt nhăn mặt lại, bộ dáng trông khó ăn.

Vẻ mặt giống như bị chanh làm chua, nhưng ngay sau đó liền mở mắt, còn mυ"ŧ môi dưới, sau đó nhìn chằm chằm cái muỗng trước mặt, cười toe toét: “Ha ha ha……”

“Ha ha ha…… Tiểu Lục đây là còn muốn ăn sao?” Lão gia tử đột nhiên có hứng thú, dùng chiếc đũa chấm từng chút một chút một rồi cho vào miệng nàng.

Mỗi lần Tiểu Lục đều bẹp bẹp nói chuyện, lần sau khi chiếc đũa tiếp theo tới gần, đã tự động mở cái miệng nhỏ ra chờ.

“Tiểu tham ăn này……” Lão gia tử trìu mến gõ nhẹ chóp mũi nàng, “Cũng không thể ăn nhiều, nếm thử liền tốt, chờ con trưởng thành, có nhiều món ngon lắm!”

……

Tiểu Lục ở bò khắp nơi trong phòng, đồ vật trong phòng đều bị dọn tới nơi khác, trên mặt đất bày đủ loại món đồ chơi, Tiểu Lục trong chốc lát bò bên này, trong chốc lát bò bên kia, tốc độ nhanh đến mức người hầu hạ đều theo không kịp.

Nha đầu bày bên này còn đang nhặt món đồ chơi cho nàng, Tiểu Lục đã hưng phấn bò về phía của, chờ phát hiện, người đã ra phòng, đang bò ra ngoài cửa.

Nhanh chóng ôm trở về, nhưng giây tiếp theo người lại bò đi ra ngoài, thậm chí không thể chớp mắt.

Sáu tháng Đường Uyển đã khinh thường bò trên mặt đất, nàng có mục tiêu mới, đứng bò……

Hôm nay tiểu ngũ mang theo nha đầu lại đây, thấy bà vυ" ôm Tiểu Lục, đôi tay nắm đôi tay nàng chậm rãi đi về phía trước, cao hứng tiến lên.

“Tiểu Lục, hôm nay các ca ca đều đi học, ca chơi với muội.”

Nắm bàn tay nhỏ bé của Tiểu Lục, “Tới, Ngũ Ca dạy muội học đi đường.”

Tiểu Lục nhấc chân, giày nhỏ thêu tiểu trân châu chậm rãi đi về phía trước.

“Tiểu Lục, ca nói với muội, chúng ta đã báo thù cho muội, còn nhớ rõ vị hoàng thúc làm muội khóc không? Lúc hắn đi nhà xí, tứ ca trộm bôi bột ớt trên mặt thùng phân.” Đáng tiếc bị hắn phát hiện, tứ ca bị lột quần ngồi ở mặt trên, đi nhà xí mấy ngày rồi mông còn đau.

“Tam ca lợi hại hơn, trực tiếp bắt con rắn ném vào nhà ở tiểu tử kia.” Đáng tiếc người không bị cắn, nhưng con rắn bị người lột da nướng ăn, ắn trước mặt tam ca, hiện tại tam ca nhắc tới hắn còn có thể nhớ tới trường hợp sống sờ sờ bị lột da kia, cảm thấy da mình rất nhanh cũng bị lột.

“Đại ca cùng nhị ca không nói nghĩa khí, bọn họ cũng chưa ra tay.” Nhân gia thông minh, biết không có thể lấy trứng chọi đá, muốn âm thầm mưu hoa, “Ngũ ca cũng giúp đỡ, ca đem công chúa dọa khóc, hắn dọa khóc muội, ca liền dọa khóc công chúa, báo thù cho muội!”

Tiểu Lục căn bản không biết hắn đang lải nhải cái gì, không ngừng cố gắng đưa chân đi về phía, nàng mới tập đi bằng chân.

Lúc bắt đầu, Tiểu Lục còn muốn người đỡ mới có thể đi, lúc tám tháng, chính mình đã có thể tự đi

Trong viện có cái ao nhỏ, trônhf hoa sen, bên trong có hai con ngỗng trắng đang bơi lội.

Tiểu Lục ở trong sân chơi bùn, nha đầu cầm hoa đùa nàng, nhưng nàng chỉ thích bùn, tay làm cho bị dơ.

“Oa……”

Con ngỗng trắng trong hồ nước bỗng nhiên ngẩng cao kêu một tiếng, ngay sau đó một con khác cũng kêu to lên.

Tiểu Lục theo âm thanh liền thấy được, không chút suy nghĩ liền ném bùn trong tay ra ngoài, phỏng chừng tưởng thức ăn chăn nuôi, muốn cho ngỗng trắng ăn.

Tay không có nhiều sức lực, lần đầu tiên ném vào trong nước, bắn ra một chút bọt nước.