Chương 15: Nữ oa là bảo, nam oa là thảo

“Thực xin lỗi, đại phu nhân, đều do nô tỳ không nhìn kỹ tiểu thư……” Bà vυ" quỳ xuống, cúi đầu, run rẩy.

Đại phu nhân ra hiệu cho Dương ma ma đỡ bà vυ" lên, “Ngươi làm gì vậy? Ngươi luôn luôn tận tâm, ta đều biết được, Tiểu Lục là một đứa trẻ nghịch ngợm, có thể nhất thời không để ý, lần sau chú ý một chút là được.”

Bà vυ" run rẩy đứng dậy, tuy biết rằng chủ tử trong phủ này dễ hầu hạ, nhưng vị lục tiểu thư này không giống bình thường, cũng không hề thua kém gì công chúa.

Nếu có chuyện gì đó xảy ra, thì một nhà già trẻ liền xong rồi.

Phủ y rất nhanh liền đến, sau khi kiểm tra một phen, xác thật không có việc gì, Dương Phỉ Phỉ mới xem như yên tâm.

Thấy Tiểu Lục còn cầm chặt chén ngọc không bỏ, dứt khoát sai người lấy một cái chén gỗ nhỏ sạch lại đây, cho nàng chơi đùa.

Khi dùng cơm tối ở phòng khách vào buổi tối, mọi người trong nhà đã biết Tiểu Lục từ trên giường rơi xuống, giật nảy mình.

Đường đại tướng quân đập mạnh chiếc đũa xuống bàn, “Những hạ nhân này hầu hạ cũng không quá tận tâm, đuổi ra ngoài mua một đám trở về, Tiểu Lục còn nhỏ như vậy, lỡ như có chuyện gì thì sao?”

Bà vυ" ôm Tiểu Lục bên cạnh run rẩy hai chân, thiếu chút nữa quỳ xuống, nàng lập tức đứng dậy quỳ xuống.

Dương Phỉ Phỉ nắm lấy tay phu quân dưới bàn nói, “Phu quân, ai cũng có lúc phạm sai lầm, vậy nên cho các nàng một lần cơ hội đi, Tiểu Lục uổng phí thay đổi người, cũng sẽ có không khoẻ.”

Tuy rằng nàng cảm thấy phu quân nói không sai, cũng đồng ý cách làm của hắn, nhưng là con dâu lớn và quản gia, nàng không thể quá máu lạnh.

“Vợ Đại Lang nói không sai, liền cho các nàng một lần cơ hội đi, mặt khác lại mua một nhóm người tiến vào, Tiểu Lục của chúng ta cũng cần một nhóm người trung thành bảo vệ chủ nhân, từ nhỏ đi theo, Tiểu Lục dùng cũng thuận tay.” Lão phu nhân vỗ tay, ý bảo người ôm Tiểu Lục ôm tới.

Đường Nhị phu nhân nhìn Tiểu Lục hoạt bát nhích tới nhích lui ở trong lòng ngực lão phu nhân, cười nói: “Tiểu Lục nhà chúng ta khẳng định là ghét bỏ giường nệm kia không thoải mái nên mới muốn xuống đất chạy đi chạy lại, vừa lúc chúng ta mới có một lô da thú tốt nhất nhập về từ Tây Vực, chúng ta phủ một lớp thật dày ở trong phòng cho nàng, cho dù là quay cuồng hay là chơi đùa, nàng muốn chơi như thế nào chơi liền chơi như vậy.”

Đường Uyển không muốn bị ôm, đang định đứng, thì bị lão phu nhân ôm lấy quỳ gối, nàng cười toe toét, đưa hai tay về phía trước một chú, vừa lúc cầm chén đũa lão phu nhân ở trong tay, nhưng bát cơm lại rơi ‘ rầm ’ xuống đất.

Nghe thấy động tĩnh, Tiểu Lục cúi đầu nhìn, ngay sau đó vung chiếc đũa lên, “Y y nha nha……”

Đường Nhị gia thấy thế mặt mày giãn ra, cố ý trêu chọc nhị phu nhân Ngôn Vu: “Phu nhân, sao ta lại nhớ tới đám tiểu ngũ cũng rớt từ trên xuống giường mấy lần, sao không thấy nàng hào phóng như vậy?”

Ngôn Vu trừng hắn một cái, “Bọn chúng là con khỉ quậy có thể so với khuê nữ sao? Tiểu Lục chúng ta giống như thiên thần nhỏ, nếu rơi xuống nơi nào đó, sẽ rất đau lòng!”

Đường Nhị gia quét mắt nhìn mấy vị tiểu công tử trên bàn, thật là đau lòng dùm bọn chúng, ngay cả mẹ ruột cũng không coi trọng như vậy.

Nhưng mà hắn cảm thấy phu nhân nói đúng, nữ oa là bảo, nam oa là thảo, tùy ý nuôi dưỡng, không chú trọng như vậy

Mấy vị tiểu công tử Đường phủ: “……” Tuy rằng trong lòng bọn họ cũng là nghĩ như vậy, nhưng các trưởng bối muốn chuyện này rõ ràng như vậy sao?

Đường đại tướng quân cùng đại phu nhân nhìn nhau cười, yên lặng gắp đồ ăn cho mấy tiểu tử.

Tiểu Lục đang tự mình nghịch đũa đũa, nhìn thấy mọi người đều dùng chiếc đũa gấp đồ ăn trên mâm, vì thế cũng múa may chiếc đũa gắp đồ ăn trên mâm, vừa lúc đĩa rau trước mặt nàng bị đảo lộn khắp nơi.