4.Hắn vô cùng sợ hãi mà chém đứt tơ hồng[Sợi chỉ đỏ đó là cái quái gì thế?!]
Dazai Osamu đột nhiên ngả người ra sau tránh thoát sự “tập kích” của tơ hồng, cả người đều cảm thấy không ổn chút nào.
Hắn thậm chí còn không thể giữ vững biểu cảm trên mặt được nữa, hoảng sợ mà nhảy dựng lên lùi về sau ba bước dựa lưng vào tường, hai mắt trợn to cảnh giác mà nhìn bên kia.
Chỉ đỏ dày đặc đó thoát ra từ tay của Nakajima Atsushi, một đầu quấn quanh cổ tay thiếu niên, đầu còn lại xông tới muốn cuốn lấy tay hắn.
Sau khi bị Dazai hoảng sợ nẻ tránh, sợi chỉ đỏ rõ ràng hơi sửng sốt một chút, ngây dại cả ra, thoạt nhìn giống như chịu đả kích rất nhiều.
[Tơ hồng, là tơ hồng đó, chính là cái người ta hay kêu là sợi chỉ đỏ nhân duyên đó, cậu hiểu chưa? Khụ khụ, nhưng cái này cũng quá… Thật đáng sợ quá đi thế mà thật sự có tơ hồng thoát ra luôn kìa há há há——] Hệ thống thật sự nhịn không được cười điên cuồng, nếu nó không phải dạng sống đặc thù, thì hiện tại nó cười tới mức tắt thở rồi.
[Nếu tao bị nó cuốn được thì sao?] Ánh mắt của Dazai Osamu kì lạ.
[Sẽ yêu đương đi, kiểu kiểu quan hệ yêu đương được xác định, đương nhân duyên thành công được nối, sau này cốt truyện phát triển như nào đều sẽ dựa vào tình cảm đôi bên mà bắt đầu thiết kế nha.] Hệ thống vô cùng thuần thục mà giải thích.
Nhưng nó không có nói, dựa theo tình huống trước mặt, nếu một sợi tơ hồng thành công quấn lấy kí chủ nhà nó, sẽ có vô số sợi tơ hồng khác thành công cuốn lên theo nha. Không được rồi, cứ tưởng tượng đến cảnh Dazai Osamu bị vô số sợi tơ hồng cuốn thấy thành một con nhộng… Phụt há há há——
[Tao chắc chắn sẽ chém đứt nó!!!] Dazai Osamu tuyên bố một cách chắc nịch
“Dazai tiên sinh……?”
Phản ứng quá mức không xong của Dazai Osamu khiến cho Nakajima Atsushi ngây ngẩn cả người.
Xem biểu cảm của cậu ấy này, chắc chắn đã bị tổn thương sâu đậm mất rồi.
Dazai Osamu: “……”
Dazai Osamu bất giác phát hiện hình như bởi vì phản ứng quá mức của mình nên đã khiến cho một thiếu niên vừa mới lấy hết cam đảm ra để nói lời tỏ tình chịu tổn thương rồi, đúng là hắn muốn từ chối Nakajima Atsushi, nhưng không phải tuyệt tình như thế này.
Không chờ hắn nói lời giải thích, tơ hồng lần nữa kiên cường tiến lên.
Nhưng lần nãy rõ ràng nó không lỗ mãng như ban nãy nữa, nó vô cùng cận thận, chậm rãi xoay xung quanh Dazai Osamu mấy vòng thử thử, sau đó mới run run rẩy rẩy mà muốn quấn lên cổ tay của Dazai Osamu.
Dazai Osamu yên lặng vươn tay, làm bộ giống như phủi tro bụi mà tiện tay đập bay tơ hồng.
Lực tay không lớn, nhưng sức sát thương lại cực cao.
Tơ hồng nháy mắt mất đi sức sống, yếu ớt mà về lại bên Nakajima Atsushi, không còn kích động nhào tới quấn lấy hắn nữa.
Dị năng của hắn hoàn toàn vô dụng đối với tơ hồng kì quái này, hơn nữa bản thân Atsushi cũng không thấy được nó, xác định xong hai điểm này, Dazai Osamu chuyển sự chú ý đến chủ nhân của tơ hồng đang ủ rũ cụp đuôi do chịu đả kích.
Đối diện với thiếu niên Bạch Hổ giờ phút này giống như con mèo rơi xuống nước toàn thân ướt dầm ướt dề này, Dazai Osamu đã dâng lên một tia không đành lòng, nhiều hơn còn có cả phiền muộn và không ứng phó được nữa.
Nếu Nakajima Atsushi không có thật lòng trao đi như vậy, nếu toàn bộ hành vi của Nakajima Atsushi đơn thuần đều chỉ là cốt truyện khống chế, hắn đã không phải đau đầu như vậy, nhưng mà không phải…
Dazai Osamu vẫn luôn tương đối tùy tâm tùy ý với mọi việc, độc mỗi việc đối diện với dịu dàng và thiện ý người khác trao cho, là hắn vĩnh viễn tay chân luôn luống xuống, thậm chí còn hoảng sợ tránh né.
Mà tình huống trước mắt đây, hắn càng chưa bao giờ gặp phải… Không không không, dù là Dazai Osamu ở thế giới cũng chưa từng gặp qua chuyên khủng bố này luôn á!
Hắn chắc chắn! Sẽ không có một Dazai Osamu nào đối diện với lời tỏ tình của Nakajima Atsushi và sự tập kích đột ngột của tơ hồng mà giữ được sự bình tĩnh cả! Tuyệt đối không có một Dazai Osamu nào có thể rời khỏi thế giới này một cách đàng hoàng được! ! !
【 Bị từ chối rồi.
Khoảnh khắc nhìn thấy phản ứng của Dazai Osamu, Nakajima Atsushi đã biết lời thổ lộ của mình sẽ bị từ chối.
Gì chứ, không phải đều nằm trong dự tính sao.
Nhưng nhìn người trong trai ấy phản ứng một cách sợ hãi cậu vẫn cảm giác như mình đã bị đâm một đao, tron nháy mắt trái tim không khống chế nổi mà đau tới run rẩy, hô hấp khó khăn tới mức hít thở không thông được.
Thiếu chút nữa cậu đã nghĩ mình sẽ chết.
Từ trước tới nay Nakajima Atsushi chưa từng nghĩ bản thân sẽ bày phần tình cảm có chút không thành thục này ra cho Dazai tiên sinh xem, nhưng không biết là do nhóm người đột nhiên xuất hiện hôm qua bị kí©h thí©ɧ, hay là do ánh trăng đêm nay quá đẹp, mà Dazai tiên sinh đang ngồi gần tới mức cậu chỉ cần vươn tay là có thể chạm tới…
Trong ánh nến lung linh ấm ấp, cậu cứ vậy mà ngỏ lời rồi.
Thiếu niên có trong mình tình yêu chính là bốc đồng như vậy, càng đứng nói đến việc chỉ cần đứng trước mặt Dazai Osamu thôi là Nakajima Atsushi vĩnh viễn đều không giữ được sự khách quan và bình tĩnh
Rốt cuộc thì, đó chính là Dazai tiên sinh không phải sao, cậu nghĩ.
Sau đó, sau khi lấy lại lý trí Nakajima Atsushi đột nhiên lâm vào khủng hoảng trầm trọng.
So với đoạn tình yêu cậu cũng chẳng ôm bao nhiêu hy vọng, cậu đột nhiên phát hiện bản thân càng sợ Dazai tiên sinh vì thế mà rời đi hơn, thậm chí là lộ ra sự chán ghét.
Tuy mọi mặt cậu cũng đã tưởng thành rất nhiều, cũng kiên tịnh tự tin hơn so với quá khứ, nhưng ở phương diện tình cảm Nakajima Atsushi mới chỉ bước đi lần đầu tiên mà thôi, cậu sẽ dễ lại về với nỗi hoang mang, tự ti và cơn hoảng loạn
Nếu ánh mắt của Dazai tiên sinh nhìn về phía cậu chưa đựng chán ghét và xa cách……】
Dazai Osamu đỡ trán.
Vì sao khả năng tự suy diễn của đứa nhỏ này lại nhiều vậy chứ?!
Lại còn chạy như điên trên con đường hướng tới những điều không tốt nữa, giống như hận không thể gϊếŧ chết chính mình vậy.
“Atsushi…” Dazai Osamu tiến một bước về phía cậu.
“A a a a xin lỗi Dazai tiên sinh, vô cùng xin lỗi anh!!!” Thiếu niên đầu bạc giống như bị giật mình trong nháy mắt không ngừng nói to lời xin lỗi, tinh thần không ổn chút nào mà nhanh chóng nói: “Xin lỗi do em nhất thời xúc động! Bởi vì uống say cho nên em mới hồ ngôn loạn ngữ! Dazai tiên sinh cứ quên mấy lời vừa nãy đi! Thật sự vô cũng xin lỗi! Xin đừng chán ghét xem đừng chán ghét em đừng chán ghét em đừng chán ghét em——”
Đôi mắt vàng kin chỉ lộ ra trong chốc lát, hốc mắt mở rất lớn, đồng tử bắt đầu dựng thẳng như dã thú, nhưng bởi vì thiếu niên đột nhiên ôm nhiên ôm đầu mà bị giấu đi.
Dazai Osamu nhíu mày, tầm mắt chuyển dời đến bầu trời ngoài cửa sổ phía sau lưng, nhìn vầng trăng lớn tròng vảnh vạnh hắn chìm vào im lặng.
Không thể nào……
【 Nakajima Atsushi thật sự cảm thấy vô cùng khủng hoảng, dưới sự tác động của ánh trăng và cảm xúc, dị năng “Mãnh thú dưới trăng” bắt đầu dần mất khống chế.
Hai tay của cậu hóa thành tay hổ, lý trí dần bị bản năng dã thú lấn át, miệng khong ngừng thở dốc, răng nanh sắc bén mọc ra, chi trước thô to vận dụng sức bật của mình nhào về phía Dazai Osamu.
Trong đầu thiếu niên nửa hồ bây giờ chỉ còn duy nhất một ý nghĩ, đó là tuyệt đối không thể khiến cho Dazai tiên sinh chán ghét cậu, rời xa cậu, vậy nên phải bắt được hắn.
Về việc sau khi bắt được rồi thì phải làm gì…
Cậu muốn đem Dazai tiên sinh đi dấu kín mít nơi lớp lông dày đặc dưới bụng, dùng cái đuôi thật lớn của mình cuốn quanh eo Dazai tiên sinh để không cho hắn chạy trốn, rồi sau đó cậu sẽ dùng cái đầu lông xù của mình không ngừng cọ đối phương và chậm rãi giải thích để hắn tha thứ cho bản thân vì đã mạo phạm…..】
Vẻ mắt nghiêm túc của Dazai Osamu sụp đổ trong nháy mắt, suýt chút là hắn không tránh được cú vồ của hổ rồi.
[ Đm, thật là biết chơi ha ha ha ha!] Hệ thống không tim không phổi mà điên cuồng đặp bàn cười to.
Dazai Osamu xoa khuôn mặt với biểu cảm như nuốt phải mấy con ruồi của mình, hắn đã bắt đầu quen thuộc, dần bình tĩnh mà tránh né thiếu niên ngày càng giống hổ trong một không gian nhỏ hẹp này.
Hắn nhìn tơ hồng đang dần biến thành màu đen ở trên cổ tay Nakajima Atsushi, nó đang dần trở nên cuồng bạo, tư thế nó lao tới bên hắn giống như thể muốn hòa vào máu thịt, giây dưa tận xương cốt vậy.
Hệ thống tấm tắc bảo lạ: [Chòi chòi má ơi, giờ tới tơ hồng cũng biết hắc hóa sao? Sau này có phải tôi còn có cả cốt truyện cưỡng chế ái hông? Không thể nào? Chịu chơi đến mức này luôn á trời?]
Dazai Osamu không muốn tình trạng này tiếp diễn thêm nữa, vậy nên trực tiếp vươn ngón trỏ chạm vào trán của thiếu niên Bạch Hổ đang lao tới.
Dị năng lực: Nhân Gian Thất Cách
Hắn tuyệt sẽ đối không để cho cốt truyện lệch sang loại không thể miêu tả được đâu.
【 Sự mất kiểm soát khi sử dụng dị năng của Nakajima Atsushi nháy mắt hoàn toàn bị tiêu trừ khi ngón tay của Dazai Osamu chạm vào trán cậu, trạng thái hóa hổ biến mất, ánh mắt cũng dẫn thanh tỉnh.
Kí ức hiện về rõ ràng, mặt của thiếu thiên tóc bạc còn trắng bệch hơn so với tóc của cậu, vẻ mặt tuyệt vọng.
Cậu nghĩ: Xong rồi, tất cả đều xong rồi, mình lại làm hỏng chuyện rồi……】
Dazai Osamu đặt thiếu niên đã mất đi ý chí sống sót nằm trên tấm chiếu tatami, bất đắc dĩ mà vỗ vỗ đầu hổ nhỏ: “Được rồi, ngoan ngoãn ngồi đi, tôi không có hứng ôm con trai đâu. Đừng bày ra vẻ mặt đó, tôi mới là người bị hại đây này, cho nên mọi thứ phải nghe tôi. Hiểu không, Atsushi-kun.”
Trong nháy mắt trong đầu Dazai Osamu hiện ra cảnh vô số Dazai Osamu ở thế giới song song ở chung với Nakajima Atsushi.
“Mấy chuyện vừa nãy cứ coi như không xảy ra đi, trừ việc tỏ tình với tôi ra, sẽ không có bất kì hành vi gây ra thương tồn nào diễn ra cả, cho nên cậu không cần phải khẩn trương, tôi hoàn toàn sẽ không để ý đâu.”
“Đương nhiên, tôi vẫn khá để ý chuyện tỏ tình, bỏ qua chuyện tôi có thích con trai hay không đi…” Dazai Osamu vẻ mặt nghiêm thúc thâm trầm và vuốt cằm của mình, “Atsushi-kun, cậu thành niên chưa thế?”
Nakajima Atsushi 18 tuổi: “……”
Không sai, giả thiết của thế giới này, hai mươi tuổi mới tính là thành niên.
Dazai Osamu vẻ mặt chấn động: “Atsushi-kun, chẳng lẽ cậu muốn tôi ngồi tù sao?!”
Nakajima Atsushi: “!!!”
Nakajima Atsushi: “Không không không em không có em không phải! Dazai tiên sinh anh phải nghe em giải thích!!!”
Từ từ…… Nhưng phải giải thích kiểu gì giờ? Cậu cũng cảm thấy bối rối lắm luôn!
Mặc dù những người xung quanh cậu vẫn luôn thường xuyên trêu đùa trên lằn ranh của pháp luật, nhưng chuyện này trước kia cậu đúng thật là chưa từng nghĩ tới. Vấn đề không tính là nhỏ này, vậy vì sao trước giờ chưa từng suy xét tới nhỉ?
Hệ thống: […... Cốt truyện có thể phát triển như này sao? Nhưng bên thế giới thật 18 tuổi là thành niên rồi đó! Cậu là đồ người lớn đê tiện! Cậu có nhìn thấy không! Mạch não của tác giả bị cậu dọa cho đứt rồi đó! Tôi dường như có thể nghe thấy tiếng BGM vô hình dừng lại đột ngột kìa!!!]
Dazai Osamu đem đôi tay bưng mặt mình kể khổ: “Ô ô ô, tôi nhất định sẽ bị Kunikida- kun gϊếŧ chết trước khi bị bắt vào ngục cho coi!!!”
Nakajima Atsushi: “……”
Nakajima Atsushi vẻ mặt hoảng hốt.
Trải qua đả kích lại đả kích không ngừng, giờ phút này sợi tơ hồng đáng thương rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa, “Tạch” một tiếng thảm thiết mà đứt rời, sau đó biến mất hoàn toàn.
Khóe miệng dấu trong bàn tay của Dazai Osamu điên cuồng dơ lên.
Thành công.
Hệ thống đưa hắn một bản kế hoạch: [ kế hoạch thông jpg]
Sau khi trấn an xong Nakajima Atsushi tinh thần đang hoảng hốt, Dazai Osamu rốt cuộc cũng có thể nhẹ nhõm thở một hơi.
Sau khi tự mình trải qua tình huống của Nakajima Atsushi, hắn không dám về kí túc xá của mình nữa, hắn thậm chí còn lo lắng bản thân sẽ bị những người quá khích hoặc phần tử nguy hiểm tập kích vào ban đêm.
Chờ đến khi tới được nơi an toàn khác xong, hắn kinh ngạc phát hiện tiểu thuyết trong thế giới thực thế mà cập nhật xong chương 1 rồi.
Dazai Osamu ngồi trên ghế lật “Sách” xem bản cập nhật.
Ở phần đầu của cuốn tiểu thuyết,《 Bungo Stray Dogs 》được giới thiệu với bối cảnh là một game thực tế ảo, ngoài ra còn có một đoạn thảo luận giữa những người chơi trong thế giới 2.5 D.
Cơ bản thì nó không khác văn án là mấy, chỉ thêm thắt nhiều chi tiết và xử lý để các loại giả thiết có trật tự thôi.
Ví như,《 Bungo Stray Dogs 》 trước đó là một cuốn tiểu thuyết trên cơ sở từ một cuốn truyện tranh trong thế giới thật, hiện tại được làm thành một game online thực tế ảo cùng tên.
Chẳng trách những người chơi đó lại cuồng nhiệt như vậy, một bộ phận lớn không chỉ là người chơi, mà còn là nhóm fan muốn cố gắng hết sức để trở thành nhóm người đầu tiên, vậy nên việc bọn họ kích động cũng thực bình thường.
Còn có vấn đề quan trọng nhất là cốt truyện nữa.
Tạm thời kệ cốt truyện của văn đồng nhân đam mỹ đi, tất cả đều chỉ là dùng cảm tình để phán đoán thôi, dù sao thì cái lòng muốn hố nhau của tác giả với Dazai Osamu thì người đọc nào mà chả biết!
Hiện tại điều quan trọng là cốt truyện của game online thực tế ảo, bởi vì nó đã được nhà sản xuất thay đổi rất nhiều, thậm chí còn có thể nói cốt truyện của game online thực tế nào này là căn cứ vào nguyên tác để phát triển thành một thế giới song song riêng biệt.
Từ những bài đăng của người chơi có thể xác định ba điểm:
1, Tuyến thời gian không xác định. Dù sao cũng là trò chơi, đâu thể để cho một ngày của người chơi bằng ngột ngày đi cốt truyện được, cho nên hoàn toàn không cần để ý thời gian, chỉ cần đi theo cốt truyện chính thức là được.
2, Cốt truyện hoàn toàn mới. Cốt truyện của trò chơi khác cốt truyện gốc, mỗi sự kiện đều được thiết kế riêng, cho người chơi một trải nghiệm hoàn toàn mới kí©h thí©ɧ cảm xúc.
3, Khả năng sáng tạo là vô hạn. Trò chơi sử dũng kỹ thuật tiên tiến bậc nhất, độ chân thực là cực cao, gần như giống hệt hiện thực, vậy nên khả năng phát triển là không giới hạn. Bởi vì NPC tự do trong trò chơi có trí tuệ vô cùng cao, người chơi không phải tự cẩn nhắc mức độ làm xằng làm bậy của mình tránh để thế giới rơi vào hỗn loạn, giữ gìn trải nghiệm tố đẹp là trách nhiệm của mỗi người chơi.
Đó là tất cả những thông tin hữu dụng mà Dazai Osamu có được từ chương 1 mới cập nhật.
Mà phần này chỉ chiếm chưa đến một phần năm dung lượng chương, còn bốn phần năm còn lại, là quá trình cốt truyện phát triển tình yêu được kể dưới góc nhìn của Nakajima Atsushi.
Đúng vậy, bắt đầu từ việc đám người kia điên cuồng chạy cới Công ty Thám Tử đặt lên bàn Dazai Osamu vô số thư tình và lễ vật, tới việc đi tìm Dazai Osamu, đem người vớt từ lòng sông ra tha về tới nhà,….. Mãi cho tới khi Nakajima Atsushi hướng Dazai Osamu nói lời tỏ tình thì mới thôi, toàn bộ đều viết hết.
Thậm chí còn kể về phần mà Dazai Osamu sẽ không bao giờ biết, đó là tâm lý và thông tin bên lề của Nakajima Atsushi, những câu chữ trong đó đều sặc mùi yêu đương ái muội.
Mà Dazai Osamu thì đối lập hoàn toàn, tác giả miêu tả rất ít phần tâm lý của Dazai Osamu, nhưng bản thân tác giả lại vô cùng tinh tế mà miêu tả vẻ mặt và những động tác nhỏ của hắn,cùng với một ít câu văn miêu tả nội tâm, sử dụng dấu chấm hỏi và dấu chấm than để biểu đạt cảm xúc chấn động hoặc sợ hãi của hắn.
Ví như cảnh hồn lìa khỏi xác của hắn khi được Nakajima Atsushi nói lời tỏ tình, ví như xù lông nhảy dựng lên lùi lại ba bước, bị tơ hồng dọa sợ tới mức hoảng sợ mà dán lên tường.
Không khí sặc mùi ngu xuẩn.
Nhưng chẳng ngạc nhiên chút nào khi khu bình luận là sự sung sướиɠ ngập tràn cả đại dương.
Xem xong bản cẩm nhật độc giả cười tới mức rung chuyển trời đất, sinh vật trong phạm vi tám trăm mét đều bị rung chấn đánh bay.
【 ha ha ha! Tôi cười gần chết ha ha ha ha ——】
【 Dazai: Mày không cần tới đây a a a a a a!!! 】
【Tưởng tượng tới cái cảnh mèo Dazai bị dọa cho chết khϊếp xù lông lên nhảy loạn khắp nơi một giây sau bám lên tường ( cười ầm lên ) 】
【 ha ha ha chết tiệt tôi cũng bắt đầu sợ rồi ! Nhưng cứ nghĩ tới cảnh Dazai còn thảm hơn là nhịn không được cười bệnh cười ha ha ha! 】
【 Cái thể loại mà toàn bộ thành viên đều gay duy độc Dazai Osamu không phải, tất cả mọi người đều muốn công lược hắn nhưng không một ai thành công, cùng giả thiết toàn bộ thế giới chỉ có duy nhất một mình Dazai Osamu vì có dị năng đặc biệt mà có thể phá vỡ các quy tắc và khám phá ra sự thật của người chơi và trò chơi, sau đó là phát triển cốt truyện của người con trai một mình đấu trí đấu dũng chống lại quy tắc thế giới là luyến ái đam mỹ, mẹ nó kí©h thí©ɧ vây sao a!!! 】
【 Tôi một bên điên cuồng lăn lộn cười một bên xấu hổ tới mức dùng chân cào đất luôn nè ha ha ha ha! Rõ ràng ngày thường xem mấy loại truyện đồng nhân đam mỹ về Atsushi thì không có cảm giác gì, vậy mà sau khi nhìn đến phản ứng của thẳng nam Dazai Osamu lại cười điên rồi, cảm giác tê dại của xấu hổ và hoảng sợ tê rân cả da đầu làm thấy có lỗi quá!!!
【 Anh chàng này hay đấy! Rất trực tiếp! Thật sự là nhìn không ra nha! Tên Nakajima Atsushi mày rậm mắt to này thế mà cũng có trái tim như vậy! Gay một cách quỷ kế đa đoan ghê! Nguy, Dazai nguy to rồi! 】
【 Mà Atsushi đang rất kiềm chế đúng không? So với tưởng tượng của tôi còn ngây thơ hơn nhiều, phải biết Atsushi chính là người dịu dàng nhất cũng như nghe lời Dazai nhất so với toàn bộ văn hào đó, nếu là những người khác…….khụ khụ, nếu Dazai đối với người khác cũng mất cảnh giác với mềm lòng như vậy, vậy thì thật sự sẽ nguy hiểm nha khặc khặc khặc ~】
【 ha ha ha tôi cũng muốn chơi game thực tế ảo này! Tôi cũng muốn tặng Dazai món quà (gạch bỏ) ấm áp!!! 】
【 Cười chết, tôi mà trong đó là tôi kiếm cái bao tải trộm Dazai về rồi!】
【 Cười chết, nhưng đúng thật, đây là truyện duy nhất toai có thể bung xõa, mấy bộ khác đúng là hay thì hay thật, nhưng nghĩ kỹ lại thì vạn nhất bản thân có thật sự xuyên qua, vậy thì chắc chắn sự sợ hãi với Dazai sẽ chiếm phần nhiều, sẽ tìm cách chạy trốn. Nhưng mà! Cái này không giống! Cái này là game online thực tế ảo đó! Người chơi đó! Thế thì sợ cái gì! Để tôi! Tôi chắc chắn sẽ áp tường Dazai thân thân hắn đến không chết không ngừng ( bushi ) 】
【 ha ha ha ha tôi chắc chắn sẽ đùa giỡn mà tỏ tình mới mỗi người một lần! Đúng vậy! Người chơi có thể hồi sinh không ngừng chính là khiêu ngạo vậy đó! 】
【 ha ha ha ha vãi đạn! Khu bình luận dần trở nên biếи ŧɦái rồi kìa, thấy cái gì không đạo đức của mấy người đang rơi đó !!! Chẳng qua Dazai thật sự có thể nhìn thấy tơ hồng sao ! Ngậm lại cảnh đó hơi bị sao sao nha ( lâm vào trầm tư ) 】
【 Dazai, quá thảm, thật sự quá thảm, cái loại hãm hại này phải xứng tận trăm triệu điểm ! 】
【 ha ha ha ha ha tôi cười càng ngày càng giống anti-fan rồi! 】
【 ha ha ha ha ha cái đó gọi là tình yêu nha, Dazai !!! 】
Dazai Osamu: “……”
Dazai Osamu: “???”
Dazai Osamu không hiểu, Dazai Osamu rất là chấn động.
Các người là fan giả chứ gì!!!!!!!!!