Hạt Cát Bay Lượn cực kỳ tò mò, hai đứa lải nhải giống như đã xảy ra cãi vã: “Streamer, chúng nó đang nói gì thế?”
Chờ nghe xong phiên dịch, cô ấy đẩy con mèo Garfield đang chui vào lòng mình ra, giọng điệu hào hứng như đang cổ vũ một đứa trẻ được các bạn khác mời chơi trò chơi: “Mau lên.”
Quá thú vị rồi.
Còn về nguy hiểm, sẽ không có đâu.
Bảo kiếm của con hamster kia rõ ràng không mài sắc, là món đồ chơi, còn mèo Garfield, hôm qua vừa mới cắt móng.
Mọi người trong phòng stream đều chờ mong như nhau.
“Tui cược ba gói que cay, mèo béo kiên trì cùng lắm ba hiệp.”
“Cho tui hỏi, thế nào thì tính là một hiệp?”
“Không ai tin mèo sẽ thắng ư? Được rồi, tui cũng không tin.”
Dưới sự chú ý của hàng vạn người, mèo Garfield ra sức giãy giụa lùi về phía sau.
Nếu như nó có thể đánh thì đã đánh từ lâu rồi.
Thấy mẹ không theo nó giống như trước kia, mà còn đẩy về phía trước, nó lập tức hùng hổ nổi giận.
“Con là con trai, con trai phải dũng cảm.” Hạt Cát Bay Lượn nhìn khu bình luận, nhẫn tâm nói: “Con xem đi, vừa rồi hamster nói, có người muốn làm tổn thương mẹ, trừ phi giẫm lên nó. Nếu con không bảo vệ được mẹ, mẹ chỉ có thể không cần con nữa, đổi thành đứa dũng cảm hơn.”
Mèo Garfield: “...?”
Thế mà mẹ lại muốn vứt bỏ nó?
Còn có chuyện đáng sợ hơn chuyện này sao?
Không có.
Mèo Garfield oan ức nước mắt lưng tròng, đều tại con hamster đáng giận này!
Nó lại rầm rì một hồi, phát hiện không có tác dụng, nhắm mắt lại, tuyệt vọng nhào lên.
“Không chút cách thức!” Hamster khinh thường cười khẩy, nó lập như thả lỏng, chờ đến khi mèo Garfield ngã xuống thì mới nhanh chóng nhảy lên, nhào lộn giữa không trung, đầu dưới chân trên, bảo kiếm đâm thẳng vào đỉnh đầu mèo Garfield, đồng thời hét lên một tiếng: “Như Lai Thần Kiếm thức thứ nhất!”
Mọi người trong phòng stream: “...”
Mèo Garfield vẫn không nhúc nhích.
Không đau chút nào luôn.
Bóng dáng hamster nhanh như tia chớp, từ đỉnh đầu nhảy đến đuôi, nhắm vào cặp mông to béo của mèo Garfield: “Độc Cô kiếm pháp – Phá Thuẫn thức!”
Mông hổ không thể chạm vào, mèo cũng vậy.
Mèo Garfield vô thức muốn quay đầu mắng, quay được một nửa nhớ tới không phải là mẹ, lại tuyệt vọng nằm xuống.
Mọi người trong phòng stream không nhịn được cười.
“Như câu nói đó, con mèo này phế rồi, mau vứt đi.”
“Hôm nay là một ngày viết thành sử sách, một con hamster đánh một con mèo không hề có sức phản kháng.”
Hạt Cát Bay Lượn đang ở hiện trường, xem hoa cả mắt. Cô ấy như đang xem cận cảnh bộ phim võ thuật xuất sắc, kinh ngạc chắp tay trước ngực: “Trời ơi trời ơi, quá ngầu rồi. Đại sư, tui muốn nhận nuôi nó!”
Đi vào nhà cô ấy, chính là của cô ấy.
Lương Cẩm Tú cũng xem đến trợn mắt há mồm, từng gặp nhiều động vật như vật, chưa bao giờ thấy con có cá tính thế này. Cô nhẹ nhàng hỏi hamster: “Em từ đâu đến vậy?”
“Thế giới to lớn, quả nhiên việc lạ gì cũng có. Có mèo sợ chuột, có con người biết ngôn ngữ động vật. Tôi lang bạt giang hồ, quả nhiên đúng rồi.” Hamster cắm bảo kiếm vào balo, động tác như mây trôi nước chảy cực kỳ tao nhã. Nó trịnh trọng nhìn màn hình điện thoại: “Tôi đến từ một khu dân cư xa xôi khác.”
Ban đầu, nó là con hamster bình thường nhưng hạnh phúc, mỗi ngày lắc lư trên xích đu, chạy trên bánh xe, chui vào phòng trú ẩn cùng những con chuột hamster khác chơi trốn tìm, mỗi ngày có đồ ăn ngon ăn không hết.
Mãi đến khi gia tộc ngày càng lớn mạnh, cậu chủ đưa nó cho người khác.
Chủ mới là học sinh tiểu học, đầy năng lượng, cả ngày đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ. Cậu ta không muốn đi học, muốn đi Thiếu Lâm Tự học võ, muốn lưu lạc chân trời, làm một hiệp khách khi gặp chuyện bất bình thì rống lên một tiếng.
Khát vọng của cậu ta, bị người lớn cưỡng ép, trấn áp.
Không ai có thể hiểu được.
Sau đó, cậu ta coi hamster như đối tượng tâm sự, giống như kỳ vọng của bố mẹ dành cho con cái, mua cho nó các loại đạo cụ giang hồ. Lúc không có việc gì, cậu ta sẽ giảng cho nó về giang hồ, dạy nó võ thuật do chính mình sáng tạo.